Trước khi gặp được Lâm Trạch Xuyên, Cố Viêm chưa từng nghĩ mình sẽ có tham muốn mãnh liệt để giữ lấy một người như vậy.
Tình yêu là gì? Cố Viêm không tin tình yêu. Người sinh ra bên trong những gia tộc lớn như bọn họ, cho tới bây giờ cũng không tin vào tình yêu. Cái thứ như tình yêu, có lẽ mong muốn do *** biến thành, giá quá rẻ.
Tình yêu như vậy, trong thế giới của họ, là chuyện rất thường tình. Cố Viêm không cần làm gì, những người kia cũng tự mình dâng tới cửa. Mà Cố Viêm chỉ cần chọn lựa người thuận mắt nhất ở lại. Chẳng qua chỉ là giao dịch thân thể và tiền bạc, quan hệ rất đơn giản.
Ở nước Pháp, một lần vô tình, Cố Viêm quen biết Ninh Xung. Một thiếu niên tinh xảo xinh đẹp như ngọc lưu ly. Con ngươi cậu ta nhìn về phía y không giống như những tình nhân trước đó, trong mắt những tình nhân kia chỉ có tiền tài và quyền thế, cậu ta một mực đuổi theo y, nói với y “Em yêu anh.”
Em yêu anh? Mấy chữ này Cố Viêm đã nghe rất nhiều tình nhân nói với mình. Có lẽ, y cũng có thể thử phát triển một mối quan hệ ổn định. Ít nhất dáng vẻ bề ngoài của thiếu niên này khiến y cảm thấy rất thoải mái.
Cho nên, Cố Viêm tiếp nhận thiếu niên này, hơn nữa đem cậu ta về nước. Y chính thức giới thiệu thiếu niên cho những người y quen biết. Cố Viêm thử dịu dàng với thiếu niên này, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tìm được cảm giác. Y thỏa mãn tất cả những yêu cầu của thiếu niên, nhưng vẫn không có cảm tình gì đặc biệt. Cố Viêm như trước đặt trọng tâm cuộc sống vào công việc, nhưng vẫn rút chút thời gian ở cùng thiếu niên dính người này.
Thời gian thiếu niên này ở cùng y là thời gian dài nhất trong tất cả các tình nhân của y. Thời gian ở chung lâu dài, tự nhiên sẽ có một chút cảm tình, rất nhạt. Như vậy cũng không tệ, Cố Viêm nghĩ.
Mãi cho đến khi y phát hiện thiếu niên kết giao với người khác sau lưng mình. Dù như vậy, Cố Viêm cũng không tức giận. Y không nói với thiếu niên về chuyện này. Về sau, thiếu niên nói muốn đi Anh, Cố Viêm cũng để cậu ta ra đi.
Khi Cố Minh biết rõ chuyện này, lật mắt cho y mấy cái khinh khỉnh nói “Chẳng qua là do cậu không yêu cậu ta mà thôi, cho nên mới không thèm để ý cậu ta có người tình sau lưng. Tình yêu sẽ khiến người ta có dục vọng độc chiếm, cậu ta trộm có người khác cậu cũng không tức giận, vậy thì tính là kết giao cái gì. Cậu chẳng qua chỉ muốn chơi thử trò chơi yêu đương mà thôi. Cắt thật là ác thú. Người như cậu chỉ am hiểu mưu toan tính kế lạnh lùng xảo quyệt, làm sao có thể biết được cái gì gọi là tình yêu. Như cậu ấy à, kết cục tốt nhất chình là dùng hôn nhân chính trị, thứ đó rất thích hợp cho cậu đấy. Cậu chắc chắn cũng thích con đường như vậy, anh đây cá một đồng tiền.”
Có lẽ, đúng như vậy. Cố Viêm nhẹ cười cười. Tình yêu đối với họ mà nói, thật sự chỉ là trò chơi mà thôi.
Nhưng trong thế giời này lại có một người ngoại lệ, người kia là Trình Hướng Nam. Cố Viêm cũng không biết Trình Hướng Nam, ngay cả mặt mũi cũng chưa từng gặp. Tuy đều con cháu thế gia, nhưng trong giới lại chia thành các nhóm nhỏ chuyên tụ tập cùng nhau.
Chuyện của Trình Hướng Nam và Chu Vũ Đồng ở giới xã hội thượng lưu thủ đô là chuyện công khai, hầu như tất cả mọi người đều biết rõ. Ngay từ đầu Trình gia cho rằng Trình Hướng Nam cũng như bình thường, tìm minh tinh chơi đùa, cho nên không có phản ứng gì. Chỉ là càng về sau khi mọi chuyện phát triển, tất cả mọi người đều nhìn ra Trình Hướng Nam lúc này rất nghiêm túc.
Khi bọn họ nói đến chuyện này, có người hâm mộ cũng có người cười nhạo. Người hâm mộ Trình Hướng Nam tiêu sái, không thèm để ý đến ánh mắt người khác. Còn có người cười nhạo Trình Hướng Nam sinh ra trong gia tộc quân đội, mà lại tin tưởng cái thứ như tình yêu. Hơn nữa người cậu ta lại tìm một diễn viên. Nói trắng ra là một con hát. Dù nói con hát vô tình, nhưng cái gọi là minh tinh, cho dù một đại minh tinh, trong mắt bọn bọ chẳng qua chỉ là một vật trang sức xinh đẹp đã dùng qua.
Càng về sau, tin tức Trình Hướng Nam vì Chu Vũ Đồng trở mặt cãi nhau với trong nhà truyền ra. Cố Viêm cũng có chút hiếu kỳ, Trình Hướng Nam đến cùng là người như thế nào, sao lại có thể vì một loại cảm tình hư vô mờ mịt như vậy, mà trở mặt cãi nhau với người nhà.
Chỉ là còn chưa kịp quen biết Trình Hướng Nam, thì Trình Hướng Nam đã qua đời vì tai nạn giao thông. Về phần nguyên nhân, nói đến cũng rất buồn cười, lại vì bị tình nhân cắm sừng, say rượu lái xe.
Tình nhân phản bội chẳng lẽ thật sự khiến người ta mất kiểm soát như thế? Dù cho bị Ninh Xung phản bội, Cố Viêm cũng không có nhiều cảm giác, cho nên y không thể hiểu được. Cố Viêm chỉ cảm thấy đáng tiếc. Tuy không biết Trình Hướng Nam, nhưng theo sự miêu tả của người khác vẫn có thể hình dung được, Trình Hướng Nam là một kẻ tương đối tùy tiện và cởi mở. Người như vậy trong giới thượng lưu rất ít gặp.
Lần đầu tiên y nhìn thấy Lâm Trạch Xuyên, ở một quán bar. Cố Viêm một lần tình cờ tâm huyết dâng trào đi quán bar một chuyến, từ sau khi bước vào quán bar, chỉ liếc mắt liền thấy được Lâm Trạch Xuyên ngồi dựa trên tường. Vị trí này cũng không gây chú ý cho người ngoài, nhưng hình ảnh thanh nhã kia lại lướt qua tất cả mọi người chiếm cứ tầm mắt y. Thân ảnh của cậu nhàn nhạt như giọt mưa chiếu vào tấm thủy tinh trong suốt trên tường, bên ngoài thế giới thủy tinh mơ hồ mà lộng lẫy.
—— phồn hoa tan mất, chỉ còn sự lạnh nhạt. Giống như một làn gió mát, sờ không thấy, bắt không được.
Nhưng hết lần này tới lần khác Cố Viêm vẫn muốn bắt được hình bóng ấy, cả đời. Đây là ý nghĩ khi y nhìn thấy hình ảnh Lâm Trạch Xuyên. Y không rõ vì sao lúc ấy mình lại có suy nghĩ này. Ý nghĩ như thế vốn nên không thuộc về y.
Về sau Cố Viêm mới hiểu được, lần đầu tiên khi nhìn thấy Lâm Trạch Xuyên, y đã yêu cậu. Lúc trước Cố Viêm sẽ không tin những chuyện vừa thấy đã yêu, mãi cho đến khi gặp được Lâm Trạch Xuyên.
——lần đầu tiên, là cả đời.
Cố Viêm đi qua, đến gần Lâm Trạch Xuyên. Khi Lâm Trạch Xuyên ngẩng đầu lên, Cố Viêm mới nhìn rõ khuôn mặt ấy, một khuôn mặt tinh xảo. Vầng sáng nhiều màu chiếu lên mặt cậu, hai đầu lông mày xinh đẹp mị hoặc chợt lóe, hai khí chất hoàn toàn khác nhau dung hợp lại hài hòa như thế, trong lúc giật mình khiến y có chút thất thần.
Tình một đêm qua đi, ánh mắt cậu nhìn y vẫn lãnh đạm thanh minh như trước, không hỏi y một câu, trực tiếp rời khỏi phòng.
Cố Viêm chưa từng chú ý đến một người như thế. Y cho người góp nhặt tư liệu về cậu. Khi xem tư liệu về cậu, Cố Viêm đã cảm thấy rất thú vị. Theo tư liệu, thiếu niên này rất bình thường, hoàn toàn không phải dáng vẻ như y từng thấy.
Cố Viêm rất muốn có cậu, nhưng lại không biết phải ra tay như thế nào. Bởi vì y chưa bao giờ có kinh nghiệm như vậy. Cố Viêm muốn tất cả của cậu, thân thể và tâm hồn, y sẽ dùng tất cả mọi thứ để cưng chiều cậu yêu cậu. Đã như vậy, trước tiên phải đem người về bên cạnh. Cố Viêm nghĩ vậy.
Như Cố Viêm mong muốn, y đã có được cậu, mặc dù trái tim cậu tạm thời không ở bên y. Nhưng y có thể dùng cả đời này…, Cố Viêm không nóng nảy.
Cố Viêm nhìn cậu tại bước từng bước xa hơn trên con đường diễn xuất, khi cậu cần y âm thầm giúp đỡ. Chỉ cần cậu vui vẻ là được rồi.
Ở cùng Lâm Trạch Xuyên càng lâu, Cố Viêm lại càng thấy cậu và người trên tư liệu kia không phải cùng một người. Một con người dù có thay đổi thế nào thì hành vi, thói quen, phương thức tư duy và tính cách đều khó có khả năng kém nhau nhiều như thế.
Khi Cố Viêm xem lại tư liệu của cậu một lần nữa, thì phát hiện trước khi Lâm Trạch Xuyên gặp mình ở quán bar, nơi cuối cùng cậu tới là mộ của Trình Hướng Nam. Mà theo tư liệu này, cậu và Trình Hướng Nam không có bất cứ quan hệ nào.
Cố Viêm để người điều tra lại nhiều lần tất cả các tình nhân của Trình Hướng Nam, nhưng vẫn không có Lâm Trạch Xuyên. Mà Lâm Trạch Xuyên một mực chạy theo Tiếu Hàm Giang, không hề xuất hiện cùng Trình Hướng Nam.
Như vậy sao Lâm Trạch Xuyên lại tới mộ của Trình Hướng Nam? Cố Viêm đem những nghi hoặc vùi dưới đáy lòng, không tiếp tục điều tra nữa. Y mặc kệ Lâm Trạch Xuyên và Trình Hướng Nam có quan hệ gì, mặc kệ cậu thay đổi nhiều hay ít. Người mà Cố Viêm thích chính Lâm Trạch Xuyên của bây giờ, mặc kệ quá khứ của cậu ra sao, chỉ cần hiện tại ở nơi này, cậu thuộc về y, là được rồi.
Một tuần sau, khi Cố Viêm đặt cặp nhẫn Johnson Wales, trước ngày chuẩn bị đi Canada đăng ký. Sau khi Cố Minh biết, kinh ngạc cằm rơi xuống đất “Cậu cậu cậu… Không phải nghiêm túc chứ. Hơn nữa tốc độ này cũng quá nhanh rồi.”
Cố Viêm chỉ cười cười, cho tới bây giờ y luôn rất nghiêm túc. Từ lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Trạch Xuyên, y đã muốn đem người này buộc bên cạnh cả đời. Đăng ký sớm hay đăng ký muộn thì có gì khác nhau? Người này là của y, chỉ có thể là của y.
Về sau, trải qua liên tục rất nhiều chuyện, kể cả chuyện tranh giành quyền phát ngôn 1/2CITY, tâm trí thủ đoạn như vậy, so với Lâm Trạch Xuyên trước khi chia tay Tiếu Hàm Giang khác nhau quá lớn. Mà cậu và Trình Hướng Nam tuyệt đối có quan hệ gì đó, nếu không sẽ không thường xuyên tới mộ Trình Hướng Nam như vậy. Chỉ là quan hệ này, y điều tra không ra. Cậu đi mộ Trình Hướng Nam, còn bị Vương Phi mắng rất nhiều…
Mà từ những động tác thói quen trong sinh hoạt bình thường của cậu, y có thể thấy được cậu từng được dạy bảo, giáo dục lễ nghi nghiêm khắc. Có một số thói quen thậm chí hoàn toàn giống y.
Từ MV album của Tần Nhã Bồi có thể nhìn ra, cậu chơi đàn dương cầm như một giáo sư danh gia vọng tộc, phong cách rõ ràng tương tự Lý Bỉnh Côn. Lâm Trạch Xuyên trước khi hình như cũng không biết chơi đàn dương cầm… Y tra xét danh sách học sinh của Lý Bỉnh Côn, trong đó có Trình Hướng Nam.
Cố Viêm nhìn tài liệu trong tay, nhẹ nhàng cười. Đáp án quá sinh động. Tuy cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi, nhưng đủ loại chứng cứ trước mặt, dường như không có gì có thể giải thích được nữa.
Cố Viêm đem những tài liệu này bỏ vào ngăn kéo. Những thứ này với y mà nói không quan trọng, cho dù Lâm Trạch Xuyên là ai, ‘Lâm Trạch Xuyên’ cũng được, Trình Hướng Nam cũng thế, hoặc là không phải cả hai người đó, cũng không sao. Người y yêu là người lần đầu tiên y gặp trong quán bar. Chỉ cần như Lâm Trạch Xuyên bây giờ, là tốt rồi.
—— trong mắt tôi, em chỉ là em, cho dù em dùng cái tên nào.
Tôi yêu em, cả đời…
Hết Phiên Ngoại 2
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Có người nói tôi có rất nhiều chuyện không nói rõ. Chuyện của Chu Vũ Đồng tôi vốn đã cân nhắc sẽ làm rõ ở phiên ngoại…
Về phần Tần Minh, tôi không đành lòng viết xuống. Bởi vì anh ta nhất định không có kết quả, nhất định bị thương, nếu như viết Tần Minh và Cố Viêm đấu tranh, trên mặt cảm tình Tần Minh chỉ thương tích mình đầy.
Cố Minh đã điên rồi, giết hay không thì thế nào, sống không bằng chết chính là để nói Cố Minh. Nếu Tần Minh giết Cố Minh, thì Tần gia nhất định sẽ tai họa ngập đầu. Thật ra tôi rất đồng tình với Tần Minh, anh ta chỉ là dùng sai phương thức thôi, không muốn đi tra tấn anh ta thê nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT