Nói tóm lại, bỏ qua cái lễ cầu hôn của Trâu Duệ Văn cùng tràng cười ngớ ngẩn thì lễ ra mắt Tuyết Phong xem như vô cùng thành công.
Sau đó Tuyết Phong được trình chiếu trên các rạp chiếu phim lớn, Lương Tuấn cùng Phó Diễm (tức nữ phụ) và hai, ba tiểu minh tinh đều lên như diều gặp gió.
Lão Tôn bên này đang tăng nhanh tốc độ quay phim, ba ngôi sao sáng giá đều bị quay cho đến thổ huyết. Đàm Lâm Kha thời điểm mới quay thể loại phim kiếm hiệp có chút mờ mịt, nhưng càng ngày càng chuyên nghiệp hơn. Tính từ thời điểm khai máy tới hiện tại sắp hơn ba tháng, nội dung phim đã được hơn một nửa nhưng lão Tôn thế nào vẫn không chịu thả cậu nghỉ ngơi. Triệu Tiềm muốn gặp người nhưng không có biện pháp. Hắn cũng rất bật rộn, việc quan trọng nhất là yến tiệc mừng sinh nhật hắn mà cậu không đến được nên Triệu Tiềm liền tùy tiện ứng phó cho qua.
Hắb đang có một cái phim truyền hình nho nhỏ, so với phim của lão Tôn thì bộ chỉ được một tay bút nhỏ chấp bút. Hắn vốn không có nhiều tính toán, nhưng về sau lại xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.
Vào cùng ngày trình chiếu Tuyết Phong, Triệu Tiềm nhận được điện thoại từ Lý ca.
Tuy rằng hắn cùng y có chút liên quan kinh doanh, các tình huống xã giao thỉnh thoảng cũng phải gặp nhưng về thân thiết thì hoàn toàn không có. Lý ca đột nhiên liên lạc với hắn quả thực có chút kỳ lạ.
Vì vậy Triệu Tiềm cẩn thận từng li từng tí ứng phó, hàn huyên vài ba câu trong sự bất đắc dĩ.
Chẳng biết Hạ Lâm kia đến cùng có quan hệ thế nào với y, Lý ca lại vì cậu ta chạy tới thủ thỉ bên tai hắn. Thầm thầm, thì thì cả nửa ngày cuối cùng cũng chỉ có mục đích là lân la hỏi có bộ phim nào đang được lên kịch bản không, nếu có thì cho Hạ Lâm đóng.
Nói thật ấn tượng của Triệu Tiềm đối với họ Hạ kia thực mơ hồ, nói thế nào cũng là sự tình xảy ra cả mấy tháng rồi, dáng dấp thế nào còn chả rõ chứ chả nói hiện tại bắt hắn nhớ nhung.
Mà phim truyền hình kia… vốn không được coi trọng mà! Vừa vặn diễn viên cũng chưa được chọn nữa, tặng cho Lý ca, sao lại không thể chứ.
Triệu Tiềm đã muốn thì liền phân phó, đương nhiên hắn chưa từng nghĩ tới chỉ nói một câu lại có thể kéo theo cả mớ rắc rối về sau…
Đương nhiên, bây giờ vẫn rất lạc quan!
Tuy rằng Hạ Lâm dựa vào quan hệ để được vai, nhưng kỹ năng diễn xuất của cậu ta coi như không tiện, đóng phim này có thể nói là nở bung nở xòe, cộng thêm tướng mạo dễ nhìn cùng vận may, vừa vặn phù hợp với loại hình mà các cô gái trẻ yêu thích. Vì vậy chỉ cần một thời gian ngắn, Hạ Lâm lập tức lên như diều gặp gió.
Nhưng Triệu Tiềm không ngờ, cậu ta khác một trời một vực so với Đàm Lâm Kha.
Cùng được hắn nâng, Đàm Lâm Kha tuyệt đối không rêu rao bên ngoài, dân tình nói cậu là được hắn đẩy lên nhưng người trong cuộc một lời đều không nói, cuối cùng suy đoán vẫn chỉ là suy đoán. Hạ Lâm thì hoàn toàn bất đồng, cậu ta trời sinh miệng rộng, hận không thể đi ra ngoài gào to với tất cả mọi người rằng Triệu Tiềm chính là người đưa cậu ta lên!
Người ta luôn nói: Khiêm tốn là rất tốt, to mồm là tự hại bản thân. Đáp lại thì rất phiền, mà Triệu Tiềm lười nhiều lời, ngược lại với Hạ Lâm không khách khí.
Rất nhanh sau đó, hắn tự vỡ ra là hắn tự bê đá đập vào chân mình.
Hạ Lâm không chỉ đến khắp nơi khoe khoang Triệu Tiềm đỡ mình, mà còn nỗ lực để cho mọi người biết cậu ta và hắn có quan hệ dính líu. Quan hệ thế nào, cậu ta không cần nói.
Thực trạng hiện tại tại giới giải trí chính là như vậy! Không nói mấy điều râu ria, cùng ông chủ Triệu hay đạo diễn nổi danh công khai dây dưa thực sự khó có thể nổi tiếng. Nhưng mập mờ mới là tốt, Đàm Lâm Kha chính là minh chứng sống nha! Mấy người nói gì cơ? Hạ Lâm với Triệu Tiềm không liên quan sao? Scandal đều tự mình tạo ra, không nắm chắc cơ hội là đồ ngu!
Hạ Lâm tin tưởng điểm này.
Đáng tiếc, chỉ khổ Triệu Tiềm!
Địa điểm quay bộ phim truyền hình của Hạ Lâm ngay cạnh công ty của ông chủ Triệu, cậu ta chỉ cần có chút thời gian trống liền chạy tới bên hắn. Cũng không dám quấy rầy nhiều, đại khái cậu ta biết nếu mình phá bĩnh nhiều để hắn tức giận sẽ không tốt. Nhưng thực đáng ghét! Triệu Tiềm có cảm giác sau lưng mình mỗi ngày đều có một cái đuôi, cũng không hiểu cái cậu Hạ Lâm này rốt cuộc là như thế nào mà như paparazzi, chỉ cần có thời gian rảnh, bất kì chỗ nào hắn đến thì đều có thể nhanh chóng đuổi tới.
Thành ra được vài lần, truyền thông bắt đầu nói lung tung.
Triệu Tiềm thực buồn bực, theo bản năng khẩn trương muốn giải thích cho Đàm Lâm Kha. Nhưng mấy ngày nay cậu đang quay những cảnh cuối, cường độ làm việc càng lúc càng lớn, chỉ có thể cùng Triệu Tiềm nói hai ba câu liền cúp điện thoại.
Mà mấy ngày này hắn đều phải đi tiệc xã giao, mời khách hàng đi ăn cơm. Ước chừng do buồn bực cùng với dạo này gió mùa tràn về, ông chủ Triệu sáng sớm còn sinh long hoạt hổ mắng tổng giám đốc đến toát mồ hôi, tối về nhà lại có chút đau đầu. Sáng hôm sau tỉnh dậy thì trán tỏa nhiệt, đầu choáng váng cùng nghẹt mũi, rất không thoải mái.
Đo nhiệt độ, hắn sốt ba mươi bảy độ tám!
Chỉ là sốt nhẹ, ông chủ Triệu không hề để ý. Nghiêm túc mà nói, hai năm đổ đây hắn chưa từng sinh bệnh, nhưng gần đây công việc nhiều, mà tiểu trợ lý không giúp nổi. Triệu Tiềm cảm thấy mình không thể hưởng thụ được, sốt nhẹ uống mấy viên thuốc là được rồi! Bệnh gì cũng bay hết!
Vì vậy đợi đến lúc xong tiệc xã giao, hắn theo lệ gọi cho Đàm Lâm Kha, cậu không biết phải làm sao, hỏi: “Chưa hạ sốt sao?”
Hắn đỡ lấy cái trán đau như sắp nứt ra, trầm giọng đáp một tiếng.
Đàm Lâm Kha lập tức nhận ra hắn không ổn.
Mấy lần trước Triệu Tiềm gọi cho cậu, mỗi lần đều là hoan thoát, thanh âm lúc nào cũng dịu dàng, nào như bệnh tới sắp chết như bây giờ chứ!
Cậu lập tức có chút lo lắng: “Sốt bao nhiêu độ?”
“Buổi trưa là ba mươi chín độ tám….” Bởi vì nghẹt mũi nên giọng hắn có chút nghèn nghẹn.
Đàm Lâm Kha cau mày: “Thế mà anh còn không đi bệnh viện?”
“Bác sĩ đến rồi, không có việc gì đâu, đừng lo!” Hắn đáp: “Thuốc tôi cũng uống rồi, tại gần đây có chút bận rộn…”
Cậu khuyên hắn: “Nghỉ ngơi đi…”
Hắn: “Ngày mai tôi sẽ nghỉ… sau khi đi dùng cơm với Vương tổng thì mọi việc đều hoàn tất…”
“Còn chờ ngày mai nữa!” Trong lòng cậu rất rõ ràng, Triệu Tiềm đi tiếp khách, khó tránh phải uống rượu. Nhưng đang sốt cao còn chạy đi dùng chất có cồn, đây không phải ngại bệnh mình chưa đủ nặng sao?
Triệu Tiềm cười một tiếng, nói không sao đâu! Hắn ngã bệnh, phỏng chừng chẳng ai dám rót rượu mời hắn, huống hồ có cả trợ lý Sở đi theo, sẽ không xảy ra chuyện lớn đâu!
Đàm Lâm Kha vẫn có chút lo lắng.
Nhưng hai người cách nhau cả nửa nước Trung Quốc, lo đến đâu cũng vô dụng!
Cuối cùng Đàm Lâm Kha ở khoảng cách vạn dặm nhắc nhở hắn nhớ phải uống thuốc, tối mai gọi cho cậu!
…
Sáng hôm sau, Triệu Tiềm bò dậy, không biết thuốc bác sĩ kê cho là loại gì mà nhiệt độ giảm xuống một chút, tuy vẫn sốt nhưng tinh thần khá hơn rồi.
Tiểu trợ lý tới tận cửa đón ông chủ, địa điểm hẹn trước là tại thành phố bên cạnh. Triệu Tiềm vừa ngồi lên xe đã được tiểu trợ lý hỏi thăm.
“Ông chủ đã hạ sốt chưa?”
“Ra ngoài đừng gọi là ông chủ! Gọi Triệu tổng đi! Quê thấy ớn!” Hắn nhíu mày: “Cũng đỡ hơn một chút!”
Tiểu trợ lý hắc hắc cười: “Đêm qua Đàm tiên sinh gọi cho tôi đấy!”
Hắn ngạc nhiên: “Cậu ấy gọi cho cậu làm gì?”
Tiểu Sở đáp: “Đàm tiên sinh dặn tôi, nếu có người chút rượu với ngài, thì tôi phải uống thay đó!”
Triệu Tiềm không nhịn được, chẹp một tiếng: “Người ta mời tôi, cậu chống thế nào được?”
Nói thì nói thế thôi, miệng hắn vẫn cong lên, chứng tỏ ông chủ Triệu đang hết sức cao hứng.
Tiểu trợ lý cảm khái: “Đàm tiên sinh đối với ông chủ thật tốt~~”
Hắn nhiu mày, nửa ngày mới phun ra một câu: “Lẽ nào vợ cậu không đối xử tốt với cậu sao?”
Tiểu trợ lý: “… ! !”
Ông chủ cứ thế mà thừa nhận thẳng thừng sao??!!
Không!! Không!! Không!! Quan hệ giữa hai người từ lúc nào đã phát triển đến mức này rồi????!!!
…
Tiệc xã giao tối đó, theo thường lệ thì vừa ăn vừa bàn chuyện, mà đã ăn thì phải uống. Có người muốn chúc rượu Triệu Tiềm, hắn mở miệng nói mình đang ốm không thể uống chất cồn. Kết quả kéo ra một đống nhân gia nói không uống chính là không nể mặt! Mà có những người thực lắm miệng, tiểu trợ lý dù thế nào cũng được Đàm Lâm Kha nhờ vả, muốn giúp ông chủ chống đỡ… nhưng một đám ông chủ đang bàn chuyện làm ăn, cậu là cái gì…
Cho nên Triệu Tiềm nghĩ nghĩ… thôi được rồi… uống một chút chắc cũng chả vấn đề đâu!
Nhưng một khi đã động vào rượu, uống ly đầu tiên, cho dù chỉ nhấp một cái thì khó có thể dứt ra. Mặc dù nói đối phương không phải những người thích uống rượu, nhưng cứ ba đến năm người vào mời thì hắn quả thực chịu không được.
Cho đến lúc tan cuộc, hắn không say, nhưng đầu đã đau sẵn còn đi uống rượi nên càng choáng váng, mỗi lần thở ra lại là một lần nóng như lửa đốt.
Tiểu trợ lý vô cùng áy náy, cậu đã đồng ý với Đàm Lâm Kha giúp ông chặn rượu. Kết quả một ly cũng không được chạm vào, nhưng áy náy cũng chẳng giúp được gì, chỉ có thể nghĩ cách bồi tội trong tương lai. À, trước mắt phải đưa người về đã!
Triệu Tiềm vẫn có thể tự đi, tiểu trợ lý đỡ người ra tới cửa, ngẩng đầu.
Hạ Lâm đứng cạnh cửa từ lúc nào, chớp chớp mắt nhìn cả hai, cười. Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT