“Song săc thảo” HPSS tung ngày 01 hay sao ý, nhà Kachan (sửa) ~^^~
Chương 13: Phân viện (thượng).
images (10)
Xuống đoàn tàu Hogwarts, bốn người một tổ trên thuyền nhỏ, xuyên qua hồ đen… Sau khi đi qua dòng nước chảy, rốt cuộc Tom cũng đến Hogwarts.
Tân sinh có chút sợ hãi đánh giá sảnh đường… Trần nhà khắc những hoa văn phức tạp, trên tường đá có những ngọn lửa thiêu hừng hực.
Trong đại sảnh là những dãy bàn dài, thế nhưng ở trên không có thức ăn. Sau khi kết thúc nghi thức phân viện, mọi người được phân đến nhà của mình mới được hưởng thụ tiệc khai giảng. Bốn nhà có khu vực riêng, trình tự rõ ràng. Màu vàng đỏ là Nhà Griffinfor, màu xanh bạc là Nhà Slytherin, màu đồng xanh thẫm là Nhà Ravenclaw và màu vàng đen giao nhau là Nhà Hufflepuff… Bốn Nhà có bốn trận doanh phân biệt, ngay cả trang sức trên bàn ăn cũng khác nhau.
Thế nhưng sức chú ý của Tom hoàn toàn không đặt trên những Nhà mà mình sẽ vào.
Cậu chỉ chăm chú nhìn đài cao trên phía trước các Nhà, ở đó, có một “giáo sư đặc biệt” mặc áo bào rộng thùng thình. Ngồi ở phía sau là các vị giáo sư, đa số lạ mặt trừ… vị “giáo sư mới”.
Bào đen cùng áp suất tản ra “chớ tới gần”, khí thế âm trầm, tóc đen đầy mỡ ngấy, khuôn mặt đông cứng góc cạnh như được đục khắc lên.
——Severus chính thức trở thành giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám.
“Hoan nghênh đến với Hogwarts!” Phụ trách đọc diễn văn chính là phó hiệu trưởng Albus Dumbledore. “Trước tiệc khai giảng, đầu tiên ta khẳng định một chút về những Nhà mà các con sẽ vào… Nghi thức phân loại vô cùng quan trọng, bởi vì Nhà tương ứng sẽ là gia đình của các con…” Sau đó hắn giới thiệu bốn Nhà, tên cùng đặc điểm của các Nhà.
Tom chán ngán ngồi nghe, lúc này vị thiếu niên tóc vàng huých chọc cánh tay cậu: “Ngươi muốn vào Nhà nào?”
“Tùy.”
“Đừng lãnh đạm như vậy na!” Abraxas lộ ra vẻ mặt ta bị tổn thương rồi đó, “Vậy mà ta đã hi vọng Tom có thể tiếp tục theo ta ở bên nhau, cùng vào Nhà Slytherin hoa lệ a. Slytherin tốt nhất, cho dù sau khi tốt nghiệp đi nữa…”
“Hufflepuff.” Bỗng nhiên Tom nói.
“Cái gì?” Abraxas sửng sốt.
“Nếu không ta sẽ vào Hufflepuff ha, nghe nói ở đó ma chú ẩm thực và ma chú cuộc sống rất toàn diện.” Học giỏi về nhà giúp Severus.
“…” Vị thiếu chủ Malfoy nào đó không biết nên nói như thế nào nữa.
Cư nhiên có ngươi vì để học làm cơm lập chí vào Nhà Hufflepuff?! Dù sao Abraxas cũng xuất thân quý tộc, dù chỉ 11 tuổi cũng đã tiếp thu những huấn luyện cơ bản nhất. Mấy ngày này hắn vẫn quấn quýt lấy Tom, cũng chỉ vì nguyên nhân ngu xuẩn như “Ngươi rất đẹp a rất xứng với người hoa lệ giống ta”…
Trọng yếu hơn nữa, Tom Riddle không giống người thường.
Vài năm trước Abraxas chơi với Tom cũng vì thú vị, thế nhưng tiếp đó hắn phát hiện ra sự đặc biệt của bạn cùng lứa tuổi này. Trước khi nhập học Tom biết rất nhiều pháp thuật —— kỳ quái hơn nữa là, cư nhiên cậu có thể đánh thoải mái ngang tay với hắn!
Có pháp thuật cơ sở nói rõ cậu sinh hoạt ở gia đình phù thủy, thế nhưng cậu lại không rõ thê giới phù thủy… Trên người thiếu niên Tom này có rất nhiều mâu thuẫn tồn tại.
Vì vậy Abraxas tìm kiếm cơ hội ngồi cạnh Tom trên xe, đồng thời lần lượt mời Tom hai lần vào Nhà Slytherin.
Lời mời của thiếu chủ gia tộc Malfoy không phải ở đâu cũng bắt được a… Ánh mắt của Abraxas rơi trên người Tom như kiểu nhìn thấy quái vật, trong lòng một đống ý niệm chuyển loạn: “Thiên phú của ngươi vượt quá mức phù thủy nhỏ thông thường, ngay cả pháp thuật ta không dùng được ngươi cũng có thể dùng tùy tiện… Kết quả, ngươi a muốn vào Nhà Hufflepuff! Học viện chuyên tiếp thu các học viện khác là nhà Hufflepuff!” Điều này chẳng phải ta cũng là ngu ngốc hay sao a…
Tom hoàn toàn không them để ý đến ánh mắt “u oán” của Abraxas, bình tĩnh ngồi xuống thưởng thức nghi thức phân loại. Đầu tiên nón phân viện bắt đầu xướng ca —— cậu thấy trước khi nón há mồm đã dùng một chú “bịt máy trợ thính”, cũng giơ lên ma trượng làm một chú tương tự.
Sự thật chứng minh, cậu học tập giáo sư là cỡ nào sáng suốt… Ngoại trừ con rắn nhỏ Meilin hứng phấn bơi trong túi, bất cứ học sinh nào đang ngồi nghe đều không tiếp thu nổi âm điệu đáng sợ của giọng ca.
Nghi thức phân viện dựa theo tên chia thành danh sách, vì vậy Tom được an bài ở giữa nghi thức.
Kỳ thực Tom không có yêu cầu gì, chỉ cần không phải Slytherin là tốt rồi.
Đúng vậy, khi đi vào Hogwarts, đầu tiên cậu loại trừ đầu tiên là Nhà Slytherin…Bởi vì cậu nghe nói huy hiệu động vật của Nhà là Rắn. Severus ghét rắn nhất, vì vậy cậu kiên quyết không thể để mình bị ném vào nơi mà Severus chán ghét.
Gryffindor cũng bị cậu loại bỏ… Bởi vì nơi đó thoạt nhìn rất ầm ĩ, giống như nhà trẻ trò chơi đỏ vàng giao nhau của Muggle.
Còn lại cũng chỉ có Ravenlaw tượng trưng trí tuệ cùng Hufflepuff tượng trưng cần cù thật thà. Tom nghĩ năng lực tự học pháp thuật của mình không tệ lắm, không tất yếu vào nhà Ravenlaw học tập. So sánh lại, học tập nhiều chút pháp thuật gia dụng cuộc sống mới thực tế…
Nghe nói học sinh Hufflepuff có thể vào nhà bếp, dưới sự giúp đỡ của tinh linh có thể học được pháp thuật làm chút thức ăn ngon đặc biệt.
—— từ ý nghĩa nào đó để nói, vị Hắc Ma Vương thiếu niên đã đi trên con đường lệch lạc – chuyển chức đầu bếp não tàn, và đã càng đi càng xa.
“Tom Riddle!”
Chờ đến khi mình lên, Tom bắt đầu tập trung ý nghĩ mỗi chữ “Hufflepuff” . Cậu nghĩ mình lặp đi lặp lại nhiều lần tên Nhà, sau một lúc nhất định tỷ lệ vào Nhà sẽ tăng.
Thế nhưng điều bất ngờ đã xảy ra ——
“Nga, nhìn xem ta thấy gì?” Nón phân loại vừa đụng tới đầu cậu đã kêu to: “Cư nhiên có thể thấy huyết mạch xa xưa… Slytherin!”
Tom Riddle ngốc bạo: “Người khác được phân viện đâu có nhanh vậy!”
Có thể thấy được, ngay cả Abraxas Malfoy được nón phân viện cũng phải mất vài giây.
Mà nón phân viện vừa chạm vào đầu cậu, chưa kịp niệm thêm vài lần “Hufflepuff”… liền nhanh như vậy?
Nón phân viện dường như có năng lực đọc tư tưởng học sinh, trong ý thức của cậu bắt đầu giao lưu. Chỉ nghe thấy nón vui tươi hớn hở trong đầu cậu nói: “Huyết mạch có từ xa xưa, lực lượng kiệt xuất, quyến luyến đối với người thân, cùng khát vọng sâu cùng cực… Đúng vậy, đương nhiên là Slytherin. Đã vài chục năm rồi ta mới có thể gặp gỡ học sinh phù hợp với Slytherin như vậy, hơn nữa ta còn ngửi thấy được vị của huyết mạch xa xưa…”
Nón phân viện hơi ngừng, bỗng nhiên hỏi: “Được rồi, ngươi nghĩ đến Hufflepuff làm gì? Bạn gái của ngươi ở đó? Hay là, ngươi vẫn ngưỡng mộ Helga Hufflepuff? Những ngài đã chết một ngìn năm trước rồi a…”
“…” Tuy rằng biết người sáng lập Nhà Hufflepuff là nữ, thế nhưng nón phân viện ngài co sức tưởng tượng thật phong phú quá ha.
Chương 14: Phân viện (hạ).
tải xuống (33)
Sau khi kết thúc nghi thức phân viện Tom vẫn không yên ổn tâm tình.
Cậu dùng khóe mắt nhìn Severus trên bàn giáo sư, hy vọng có thể nhìn ra chút mánh khóe.
Snape giáo sư giống như đá cẩm thạch không có biểu cảm, thế nhưng không có nghĩa hắn không phát giận. Tính cách người này vốn vậy, lúc nào cũng duy trì vẻ mặt âm trầm.
Biết rõ tính cách người giám hộ, Tom thở dài một hơi… Xem ra Severus không có tức giận lắm đối với việc cậu vào Nhà Slytherin, đúng không?
Vì vậy đêm xuống, Tom bắt đầu viết thư.
Người nhận đương nhiên là Severus Snape, người giám hộ của cậu.
Cậu ngồi ở phòng nghỉ công cộng của nhà Slytherin, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn huy chương Rắn bạc trên vách tường.
Vừa có vài rắn nhỏ Slytherin mời hắn. Những con rắn nhỏ dòng giống quý tộc này đều biết “Non phân viện dùng tốc độ mau chóng hô Slytherin” có nghĩa gì, nó đại biểu huyết thống thuần khiết. Abraxas Malfoy cũng biểu thị chúc mừng, mời cậu tham gia tranh đoạt chức thủ tịch niên cấp.
Nhà Slytherin có chế độ hạng nhất đặc biệt, từng cấp kể cả năm nhất tân sinh đều có thể tuyển ra “thủ tịch”. Nhưng sau khi nghe quy tắc, Tom ngay cả đầu cũng không nâng.
“Ta tặng cho ngươi.” Cậu nhẹ nhàng nói với Malfoy.
“Những lời này có thể hay không được coi là khiêu khích cùng vũ nhục?” Abraxas khoa trương kêu lên, “Ta không yếu kém a… cái gì mà kêu “nhường”?
Nhưng lời phản đối của hắn chỉ đên nửa là dừng.
Bởi hắn nhìn thấy ánh mắt của Tom.
Ánh mắt nâu chăm chú nhìn da dê, hình như xuyên thấu qua nó để nhìn nơi rất xa. Giờ khắc này Abraxas hiểu rõ, thiếu niên thần bí nơi Hẻm Xéo đang làm chuyện rất quan trọng đối với cậu.
“Vậy được rồi.” Abraxas thu bớt thái độ vui đùa, nhẹ giọng nói một câu, “Vậy ta đi trước, sau đó ta sẽ lợi dụng chức quyền thủ tịch giúp ngươi phân đến cùng phòng ngủ với ta.”
Tom Riddle vẫn không nói gì.
Tom đang làm chuyện vô cùng quan trọng, việt thư xin lỗi cho Severus.
Cậu nghĩ mình phải luôn xin lỗi, cho dù thái độ của Severus như thế nào. Dù sao cậu đã làm chuyện mà Severus không thích, đúng không? Severus ghét rắn, đương nhiên sẽ không thích Slytherin.
Một hiểu lầm sinh ra từ nhiều năm trước, cho tới bây giờ vẫn thâm căn cố đế trong đầu tiểu Tom.
Cậu rất rất rất nghiêm túc bắt đầu viết thư, vì vậy đã biên ra những dòng với nội dung… thiếu chút nữa khiến Giáo sư Snape phát tác bệnh xuất huyết não.
“—— xin lỗi xin lỗi xin lỗi, ta thật sự không hề cố ý!”
“—— ta viết Severus vẫn ghét rắn, vì vậy ta đã tận lực tách những thứ liên quan đến rắn. Nhất định ngươi rất không thích huy chương rắn của Nhà Slytherin, đúng không? Vì vậy ta đã định vào Nhà Hufflepuff, bọn họ nói đây là học viện nhân số tối đa học viên cũng không đặc sắc nhất, nhưng ta nghĩ không tồi…”
“ —— thế nhưng cái nón phân viện quỷ quái kia! Cái nón phân viện kia cứ cứng rắn ném ta tới nơi này, còn nói ta có huyết thống thích hợp Slytherin nhất… Severus ta thật sự không cố ý đâu!”
“—— Tom Riddle viết.”
Thư xin lỗi của cậu thành khẩn lại nghiêm túc… Nhưng có thể tưởng tượng, ngày thứ hai, Severus thu được thư sẽ có biểu cảm gì.
Sau khi thu được thư Severus nảy sinh xung động chạy ào vào phòng nghỉ công cộng Slytherin.
Quả thực hắn muốn lập tức mở cái đầu ngu ngốc của đứa bé kia ra, xem xem bên trong rốt cuộc có cái gì! Rốt cuộc đứa bé kia muốn làm cái gì vậy a?
Hắn vốn nghĩ bản thân là vì Slytherin mà vinh, sau nhiều năm làm viện trưởng Slytherin, hắn càng “trắng trợn” bao che Nhà của mình. Kết quả đứa bé kia nói mình ghét rắn, rốt cuộc đây là mở cuộc vui đùa gì!
—— Xà vương hầm Slytherin sao có khả năng “ghét” rắn?
Còn có quyết định “ta đã định vào Nhà Hufflepuff” kia, càng khiến Severus thêm tầng tầng tức giận…
Meilin não tàn a, nếu ngày sau xuất hiện Hắc Ma Vương xuất thân Hufflepuff, những Slytherin này mai sau có thể nước mắt tràn mi kéo kẻ thù Griffindor cùng nhau tự sát.
Sau khi đọc câu “đều do nón phân viện”, biểu cảm trên mặt Severus mới hòa hoãn một chút. Cũng may pháp thuật xa xưa của Hogwarts vẫn còn chưa mất hiệu lực, nếu không ném đứa bé kia vào Hufflepuff mất. Lần đầu tiên, hắn có ý niệm cảm kích nón rách nát Nhà Griffindor…
“May là, may là nón phân viện sáng suốt a…”
Lần phân viện hỗn loạn lần này của tiểu ma vương Tom, cư nhiên khiến Severus Snape nảy sinh ý cảm ơn Griffindor cảm ơn nón phân viện… Quả thực lực sát thương của “thư xin lỗi” quá mạnh mẽ…
Thế nhưng sau khi xé bỏ phong thư, Severus Snape bỗng nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt.
Hắn nhíu chặt mày, hồi tưởng lại toàn bộ quá trình nghi thức phân viện hôm nay. Hắn bỗng nhiên phát hiện một vấn đề, một vấn đề không tính quan trọng nhưng dường như cũng vô cùng vô cùng nghiêm trọng…
Đứa bé Tom, có đúng hay không có chút quá mức rộng rãi hoạt bát?
Hắn đã nói cho mình rất nhiều lần không cần đặt tên Voldemort kia so với Tom. Cho dù bọn họ có linh hồn tương đồng, cũng là hai người bất đồng. Thế nhưng cho đến hôm nay hăn mới nghĩ, dường như cái “bất đồng” của Tom có quá mức chút…
Sau nhiều năm đưa tiểu Tom rời viện trẻ mồ côi, hắn cho rằng mình sẽ thấy một đứa bé âm trầm quái gở. Sau khi phát hiện thiên phú pháp thuật kinh người của Tom, hắn lại cho rằng mình sẽ dưỡng ra một đứa bé hận đời.
Thế nhưng cũng không có.
Mỗi ngày Tom đều thật thà cẩn thận, vây quanh hắn “Sev”, “Sev” kêu loạn… Bình thường đều làm ra những chuyện kỳ kỳ quái quái khó tin, sau đó bức hắn đến thu dọn tàn cục. Nếu nói thật cá tính như vậy… hầu như biến thành… tổ hợp Giffindor cùng cự quái…
Hơn nữa còn là cự quái nhỏ chuyên cả ngày quấn quýt lấy Severus hắn!
Severus Snape đè đầu, lần thứ hai bắt đầu khổ não vì sao thiếu niên Hắc Ma Vương lại biến thành cái dạng này… Khả năng giáo dục của hắn có thể kém như vậy sao? Hay nói… Tom bị con rắn nhỏ Meilin làm hư?
Nghĩ Tom Riddle vẫn tùy thân mang theo Meilin làm vật dưỡng, biểu cảm trên mặt Severus càng khó coi. Hắn biết rõ tính Meilin có bao nhiêu không đứng đắn cùng thường thức có bao nhiêu không bình thường, nói cho đúng Tom ở bên lâu như vậy, không bị ảnh hưởng mới là kỳ tích… Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT