CHƯƠNG 18. VÒNG TAY BẠC

“Lori, một hồi cùng đi uống rượu a?” Thấy Lori tắm rửa xong đi ra, Edgar hỏi.

“Ách, hai ngày này quá làm phiền đàn anh rồi, tôi định một hồi đón xe về.” Ryou lục lọi, tìm một cái áo thun màu tối mặc vào, quần cũng thế là quần jean thông thường.

“Đừng khách sáo thế, một mình tôi đang cảm thấy buồn chán đây! Cậu bên kia còn có việc sao?” Edgar vừa hỏi vừa đưa máy sấy cho Ryou.

“Thế thì không có!” Ryou hơi áy náy mà khoát khoát tay Edgar, không cầm: “Cảm ơn đàn anh, nhưng tôi không thích dùng máy sấy, cảm thấy gió nóng thổi rất khó chịu.”

“Như vậy rất dễ cảm mạo đấy!” Edgar tìm một cái khăn mới, trực tiếp giúp cậu lau khô tóc: “Không cần phải vội vã trở về a? Hiếm khi tới một lần, ngày mai tôi cũng không có việc gì, vừa vặn có thể mang cậu đi chơi!”

“Cái này…” Ryou do dự, suy xét những lời này của Edgar rốt cuộc là lời thật hay là lời khách sáo đây.

“Còn hơi ẩm ướt, nhưng chỉ có thể vậy!” Edgar sờ sờ tóc Ryou: “Bây giờ đi ăn cơm, đã nói muốn mời cậu ăn, sushi thế nào?”

“Không cần tốn kém như vậy, tôi còn phải đón xe về…” Ryou còn chưa nói xong đã bị Edgar kéo mạnh đi.

“Được rồi, cùng đi a! nếu đã gọi tôi là đàn anh, sao có thể không nghe lời đàn anh chứ?” Thấy Ryou thật sự không bận việc gì, Edgar quyết định giữ cậu ở chơi mấy ngày: “Đúng lúc tôi đã lâu không gặp Brant rồi, nói cho tôi biết cậu ấy bây giờ thế nào.”

“Đàn anh Edgar và đàn anh Brant biết nhau?” Ngồi trong quán sushi, Ryou hỏi ra thắc mắc có từ ban nãy.

“Ừm!” Edgar ăn một miếng sushi, “Thật sự tính ra tôi gia nhập sớm hơn cậu ấy, nhưng tôi giữa đường rút lui một thời gian, lúc trở lại cậu ấy đã chạy khỏi N bộ sang bên kia rồi, cho nên sau này gặp mặt thật không biết ai là tiền bối!”

Nghe Edgar nói như vậy, Ryou ngược lại không tùy tiện tiếp lời, rời khỏi rồi trở lại, đàn anh Edgar cũng hẳn là người rất có nỗi khổ tâm a!

“Brant người này rất quỷ quyệt,” Edgar bộ dáng nhớ lại chuyện cũ: “Nếu cậu ấy muốn lửa sẽ sớm có lửa, ai biết đầu óc cậu ấy đang nghĩ gì, lại có thể duy trì lượng phim nhất định, tức là quay không nhiều cũng không ít, lợi hại ah!

“Đây không phải rất tốt sao? Coi như là vừa làm vừa nghỉ.” Ryou cười khẽ, đàn anh Brant vừa nhìn chính là bộ dáng đầu óc hữu dụng, làm như thế chắc chắn là có dụng ý của y a.

“Ừm, chẳng qua tính cách của cậu ấy rất khó hòa hợp với người khác, ngoại trừ Denny quá mức đơn thuần.” Edgar lắc đầu không thôi, ánh mắt vừa chuyển nhìn thấy cổ tay Ryou: “Đúng rồi, vòng tay này của cậu nhìn rất đẹp, cái đó mua hay sao?”

“Không biết, người khác tặng” Edgar nói chính là cái lần trước Sae tặng cậu, bởi vì ý nghĩa đặc biệt, Ryou vẫn không tháo xuống.

“Bạn gái tặng ah?” Edgar nhướn mày.

“Cũng không phải a.” Ryou vuốt ve vòng tay, khóe miệng lộ ra một nụ cười dịu dàng.

“Vậy cậu hiện tại có bạn gái không?” Vấn đề này làm lòng Edgar có chút hồi hộp, vì che dấu, anh bưng chén trà lên uống một ngụm.

“… Không có.” Ryou trầm mặc một chút mới trả lời, biểu hiện trên mặt thoáng cái trở nên có phần buồn bã.

Chẳng lẽ là bị đá rồi? Nhưng Edgar không ngốc mà đi hỏi chuyện này, chỉ gắp một miếng sushi cho Ryou: “Mùi vị này chính là bảng hiệu của quán, thử xem, cậu ăn quá ít, không thích sao?”

“À không, tôi rất thích ăn sushi.” Chỉ tại trước mặt đàn anh chưa quen thuộc dù sao cũng không thể ăn quá mức a, Ryou trong lòng len lén bổ sung một câu.

“Vậy ăn nhiều một chút, cậu gầy quá!” Edgar lại gắp thêm một miếng cho Ryou.

“Nào có?” Ryou trừng to mắt nhìn mỗi vị trí trên thân thể mình: “Tôi cảm thấy khá tốt ah.”

“Đưa tay lên” Edgar nói xong vươn cánh tay của mình ra, làm một động tác cơ bắp thanh tú kinh điển, “Nhìn xem tay ai to hơn!”

“Không giống.” Không cần so Ryou cũng biết không bằng Edgar, cười đẩy cánh tay Edgar vươn trước mặt mình ra.

“Nhưng tôi cảm thấy cậu thật sự nên rèn luyện một chút, dù sao công việc này rất hao tổn thể lực!” Edgar nhớ tới ban nãy lúc làm cùng Ryou, thân thể bên dưới mềm yếu mỏng manh thế nào, đặc biệt là cái eo nhỏ kia… Không ổn, hình như có phản ứng rồi.

Ryou không có chú ý tình trạng khác thường của Edgar, rất nghe lời mà ăn nhiều một tí.

“Một hồi muốn đi đâu? Uống rượu không?” Trãi qua đau khổ áp chế, Edgar rốt cục khống chế được dục vọng bất ngờ tới của mình, thấy Ryou cũng ăn gần xong, hỏi.

“Không muốn đi.” Ryou không thích uống rượu lắm, hơn nữa chỉ có hai người, hoàn toàn không vui vẻ.

“Vậy cùng tôi đi xem trang sức a, tôi thật sự rất thích vòng tay này của cậu, muốn thử tìm một cái tương tự.” Edgar nhìn bên ngoài, bây giờ đi uống rượu quả thật có hơi sớm, hơn nữa bây giờ một mình đi cùng Ryou, có chút nguy hiểm, dù sao anh vừa mới phát hiện, sức kiềm chế của bản thân cũng không hoàn mỹ như tưởng tượng.

“Ừm.” Ăn nhiều như vậy, Ryou cũng muốn đi dạo.

Edgar dẫn Ryou đến con đường mua sắm nổi tiếng ở đây, hai người vừa nói chuyện phiếm vừa đi dạo.

“Dây này thế nào?” Edgar chỉ một vào vòng tay trong quầy hỏi, đó cũng là một chuỗi bạc rộng, làm thành họa tiết kiểu một đôi cánh xoay quanh chính giữa.

“Rất có ý nghĩa” Ryou nhìn nói, “Hình vẽ chính giữa rất giống bùa hộ mệnh Pharaong Ai Cập mang!”

“Phiền chị lấy cái này.” Edgar nhờ người bán hàng lấy vòng tay kia ra, đầu tiên thử thử trên tay mình, lại kéo cổ tay Ryou qua đeo lên.

“Hình như cậu đeo đẹp hơn.” Edgar sau khi so sánh hiệu quả, ra kết luận, lại nhìn nhìn tay kia của Ryou: “Thậm chí còn thích hợp hơn chiếc ban đầu của cậu.”

Quả thực, làn da Ryou trắng, tay cũng hơi mảnh mai, mang vòng tay tinh xảo này rất có hiệu quả phụ trợ, hai tay song song đặt cùng, đúng là thiết kế của cái trước có vẻ quá mức đơn giản.

Ryou cũng rất thích vòng tay này, nhưng vừa nhìn bảng giá treo, Ryou hơi nhíu mày, quá mắc đi?

Đang muốn tháo vòng tay xuống trả lại, Edgar lại ngăn động tác của cậu, hơn nữa còn kêu người bán hàng thanh toán.

“Cái này…” Ryou cảm thấy hoang mang nhìn Edgar, không rõ ý của anh.

“Tôi muốn dùng vòng tay này đổi với cậu.” Edgar có phần vô lại nói với Ryou, anh không muốn để Ryou tiếp tục đeo vòng tay kia, bởi vì anh không thích vẻ mặt say mê lộ ra lúc Ryou nhìn nó.

“À?” Ryou không nghĩ tới Edgar sẽ đề xuất yêu cầu như vậy, cậu rất khó xử nói: “Nhưng vòng tay này với tôi mà nói có ý nghĩa rất đặc biệt đấy!”

“Tôi thật sự cực kỳ thích vòng tay này, nhưng ban nãy tìm cả buổi cũng không có, tôi thề tôi sẽ giữ gìn nó thật tốt!” Edgar dùng ánh mắt tha thiết nhìn Ryou, “hơn nữa với tôi cũng khó đảm bảo nó không có ý nghĩa đặc biệt.”

Ryou lặng đi một chút, thật sự xúc động sau câu nói của Edgar, có lẽ Edgar thật sự càng cần vòng tay này hơn mình?

Tháo vòng tay Sae tặng mình, Ryou đeo vào giúp Edgar.

Thật đúng là đừng nói, vòng này với Ryou mà nói có vẻ rất mộc mạc nhưng đeo trên cổ tay màu lúa mạch của Edgar, lập tức hiện ra một phần hoang dã khó tả, làm người ta chú ý mãi.

Xem ra phong cách của Edgar thích hợp vòng tay này hơn, nó cũng sẽ thật vui vẻ có người chủ mới phù hợp như vậy a, Ryou rất không đành lòng vuốt ve vòng tay đã đi cùng cậu trong thời điểm gian khổ nhất.

“Ý nghĩa đặc biệt của nó là: Tôi đang sống.” Ryou buông tay, giương mắt rất chân thành nói với Edgar: “Nhất định phải quý trọng ah!”

Edgar ngây ngẩn cả người, ý nghĩa của anh vốn là đây là vòng tay yêu quý của Ryou, với anh tự nhiên có ý nghĩa đặc biệt, nhưng không nghĩ tới Ryou sẽ cho anh một đáp án chấn động như thế.

Tỉ mỉ quan sát vòng tay vốn cảm thấy rất chướng mắt, Edgar bỗng nhiên phát hiện, bản thân thật sự yêu thích nó!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play