Edgar và Lori dùng tư thế 69 khẩu giao cho nhau, chẳng qua Lori non nớt làm sao có thể địch nổi Edgar thân kinh bách chiến, rất nhanh tước vũ khí đầu hàng ngay trong miệng anh.
Edgar buông Lori, quay người thấy ánh mắt Lori có chút không phục cùng tức giận, không khỏi cười hì hì, vỗ vỗ ót an ủi cậu.
Lori cũng cảm thấy mình bày ra bộ mặt như thế quả thật có hơi trẻ con, giương mắt hướng Edgar ngượng ngùng cười cười.
Nụ cười này lại làm cho nửa người dưới của Edgar tức khắc nóng lên, anh ra hiệu Lori xoay người sang chỗ khác, đây là kịch bản yêu cầu, dù sao Hiroshi xem Tatsuhiko như Genkun, nên cực lực tránh làm tình ngay chính diện của Tatsuhiko. Nhưng cái này cũng có thể do Chú Doanh đặc biệt săn sóc, dù sao trong tất cả động tác, động tác này là dễ dàng tiếp nhận nhất.
Lori lật người, phối hợp nâng eo lên, chỉ là ít nhiều còn có chút ngượng ngùng chôn đầu ở giữa hai tay, ngăn cách tiếp xúc trực diện với ống kính.
Edgar giúp Lori tách chân ra, điều chỉnh động tác, cầm chất bôi trơn bên cạnh, lách vào giữa khe mông của Lori.
Dáng người Lori khá thon dài, eo có vẻ nhỏ, nhưng bờ mông lại rất căng vểnh, nhìn qua hết sức mê người.
Edgar thử duỗi một ngón tay đi vào, hơi chặt, nhưng có thể cảm nhận được tính đàn hồi rất tốt, Edgar rút ngón tay ra, thêm dịch bôi trơn, bắt đầu chậm rãi giúp Lori khuếch trương.
Toàn bộ quá trình Lori chỉ khẽ cau mày, yên lặng chịu đựng không rên một tiếng, nếu không phải chân cậu thỉnh thoảng co rút lại theo động tác của Edgar thì cả người giống như đang ngủ.
Khi Edgar có thể thuận lợi cùng lúc đưa vào ba ngón tay, thì mở bao cao su ở bên cạnh, chuẩn bị tiến vào.
Lúc cảm nhận được phân thân kích thước không nhỏ của Edgar đỉnh phía sau mình, Lori theo bản năng khuynh thân về phía trước, hai tay Edgar vịn chặt eo cậu kéo lại, chầm chậm đưa phân thân mình vào cơ thể Lori.
“Ừm!” vẻ mặt Lori hơi nhăn nhó, một tay nắm chặt cổ tay kia, có thể từ phần lưng thoáng căng cứng cảm nhận được sự khó chịu của cậu.
Edgar cúi người để Lori thả lỏng bàn tay đang tự tổn hại mình, cũng dẫn dắt nó tự cầm chặt phân thân Lori, cao thấp khuấy động nhằm dời lực chú ý.
Quả nhiên, sau khi làm như thế tiểu huyệt của Lori hơi thả lỏng, Edgar khá thuận lợi chôn toàn bộ phân thân vào.
Cùng với Edgar bắt đầu di chuyển, Lori để tay xuống, chống đỡ thân thể, vì của Edgar còn lớn hơn của Carl một chút, cảm giác bị ép mở rộng càng rõ ràng, hơn nữa không giống với lần trước, thần trí Lori lúc này rất thanh tỉnh, cậu mạnh mẽ chống lại phản ứng bình thường co rút bài xích phía sau.
Edgar biết phải chú ý Lori, nhưng có chút thân bất do kỷ, quá sảng khoái, thân thể giống như tự vận động, không ngừng ra vào hậu huyệt vẫn còn ngây ngô của Lori, mang cho bản thân từng đợt từng đợt kích thích khoái cảm.
Hơn nữa độ phối hợp của Lori rất cao, không giống Adrian cần phải thường xuyên dừng lại, Edgar cảm thấy rất lâu chưa từng thỏa mãn như vậy.
Theo sự dần dần thích ứng của Lori, Edgar ra vào càng ngày càng trôi chảy, anh bắt đầu tăng tốc, động tác cũng trở nên rất mạnh, để đảm bảo mỗi lần có thể vùi sâu toàn bộ, còn dùng hai tay cố định chặt chẽ eo Lori.
“Ah… Ah…” Lori bị Edgar tiến công kịch liệt như thế thì trở nên luống cuống, thỉnh thoảng không cách nào khống chế phát ra vài tiếng rên rỉ.
Nhưng nói hoàn toàn không có khoái cảm cũng không chính xác, sau khi khuếch trương đau tê, ma sát cấp tốc như thế mang cho Lori một cảm giác tê tê nóng nóng, nhất là khi Edgar phát hiện điểm G của Lori, lại càng bất ngờ đi kích thích chỗ đó, cảm giác như vậy thật lạ lùng, hoàn toàn khác cảm giác làm tình với con gái, Lori rất mâu thuẫn vùng vẫy giữa đau đớn và khoái cảm.
Có lẽ không nỡ quá nhanh rời khỏi thân thể Lori, sức bền bỉ của Edgar lần này đặc biệt mạnh, một chút cũng không giống xu thế qua loa động hai cái thì rút ra bắn, điều này làm khổ Lori, tay cũng chống đến có phần tê dại, không thể không thay đổi tư thế mấy lần, nhưng loại giãy dụa vô ý này lại châm thêm dục hỏa của Edgar.
Cho đến khi Lori thật sự nhịn không được quay đầu trừng mắt liếc Edgar, anh mới có chút bịn rịn mà rút phân thân, phun chất lỏng màu trắng sữa thẳng dọc theo lưng Lori.
Sau đó, Lori và Edgar đều nhắm mắt kịch liệt thở hổn hển, dường như còn dây dưa quá mức trong dư vị.
“Ah, nguy rồi!” Edgar đột nhiên la to một tiếng, dọa tất cả mọi người nhảy dựng.
“Sao vậy?” Đạo diễn ra hiệu quay phim dừng lại, hơi khó hiểu nhìn Edgar, không phải hết thảy đều rất tốt sao?
Lori nhân cơ hội này rút khăn giấy đặt bên cạnh, bắt đầu lau chùi dấu vết Edgar để lại trên người, trong lòng hiểu rõ tại sao Edgar như thế.
“Cái kia…” Edgar có chút áy náy nhìn Lori, ban nãy quá xuất thần, thế cho nên phạm sai lầm: “Tôi quên nói lời thoại rồi!”
Mọi người ở trường quay đều ngẩn ra, tình cảnh vừa rồi quá mức kích thích, ai cũng không nhớ được thời điểm Edgar cao trào còn có một câu thoại kêu lớn tên Genkun.
“Cái này…” Đạo diễn khó xử, sờ sờ đầu không nói.
“Làm lại một lần a!” nhưng thái độ nhận tội của Edgar vô cùng tốt, lập tức bày tỏ.
Nghe được câu này, động tác trên tay Lori dừng lại, nhìn Edgar, cả buổi cũng chưa nói một lời.
“Đừng như vậy a, một hồi quay xong tôi mời cậu ăn nhé!” thấy bộ dạng Lori, Edgar cũng rút ngay khăn giấy, giúp cậu lau chùi, đồng thời ghé vào tai cậu khẽ nói.
Lori nháy mắt mấy cái, vẫn không nói chuyện, không biết là chưa chuẩn bị quay lại hay bị tinh lực siêu phàm của Edgar dọa sợ.
May mắn, sau khi đạo diễn trãi qua một phen đấu tranh tư tưởng kịch liệt, dùng cớ tiết kiệm phim bác bỏ đề nghị “lương tâm” của Edgar, chỉ để anh bổ sung một cảnh.
Edgar làm mặt quỷ uể oải với đạo diễn, kết quả bị đạo diễn dùng kịch bản đập một phát: “Cậu thằng nhóc này thật muốn làm thì ngoan ngoãn theo đuổi người ta, ở đây chiếm tiện nghi cái gì!”
Một câu nói ra, người ở chỗ này cười vang một trận, Lori mặc dù cũng cười, nhưng rõ ràng hơi đỏ mặt.
Quay phim một lần nữa bắt đầu, Edgar từ từ nhắm hai mắt đầu hơi ngưỡng về sau, làm ra bộ dáng lúc cao trào, trong miệng thì thào kêu lên: “Genkun!”
Nhìn thấy một màn như vậy Lori thiếu chút nữa cười vang, vội vàng vùi đầu vào giường, điều chỉnh cảm xúc một chút.
Hiroshi của Edgar diễn dường như không phát hiện mình ban nãy trong lúc vô ý kêu tên người được chôn sâu tận trong đáy lòng, sau khi nghỉ ngơi một hồi, y vừa nắm bả vai Tatsuhiko, vừa ân cần hỏi: “Cậu không sao chứ?”
“Ba~” khuôn mặt Hiroshi lệch sang một bên, Tatsuhiko nháy mắt quay người trở tay cho y một cái tát.
“Đã có người trong lòng còn đi trêu chọc người khác, thật sự là kém cỏi!” Tatsuhiko lạnh lùng mắng, nhặt quần áo rơi lả tả trên mặt đất từng cái mặc vào, tuyệt nhiên không thèm nhìn lại Hiroshi, cứ thế đi thẳng ra cửa.
Hiroshi quỳ trên giường, đối với chỉ trích của Tatsuhiko duy trì trầm mặc, thẳng khi tiếng cửa đập nặng nề truyền đến, mới làm cho thân thể y run lên theo.
“OK rồi!”
Theo tiếng hô của đạo diễn, lần đối diễn đầu tiên của Edgar và Lori kết thúc hoàn mỹ như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT