CHƯƠNG 35:  ĐI TUẦN 1

.

Cám ơn Yamiryu đã gợi ý những chỗ mình không biết nhé.

.

Đảo mắt đến tết âm lịch của Vận Thái năm thứ tám, sau khi Lâm Gia Bảo được phong chức Trắc quân, Hiên Vìên Hãn Thừa thường xuyên mang theo y tham dự các loại yến hội lễ mừng trong hoàng cung tổ chức. Mỗi lần như thế Lâm Gia Bảo đều sẽ ngoan ngoãn  ở bên cạnh Thái tử, lời nói cử chỉ của y đều thập phần khéo léo làm cho người ta cảm giác thực thoải mái. Có đôi khi Hoàng hậu triệu kiến nữ quyến trong triều cũng sẽ kêu Gia Bảo ở một bên tiếp khách. Dần dà, tần phi chốn hậu cung cùng nữ quyến triều thần đều biết vị Lâm Trắc quân này rất được Thái tử điện hạ cùng Hoàng hậu nương nương sủng ái.

 

Vận Thái năm thứ tám tháng ba, quan vìên từ ngũ phẩm trở lên trong toàn quốc đưa nữ nhi vào kinh, thời gian tuyển tú bắt đầu. Trải qua lớp lớp sàng chọn từ gia thế bối cảnh, bộ dạng …, sau khi thông qua sơ tuyển thì còn lại ba mươi mấy vị tiến vào cung trữ tú, ở trong này các nàng còn phải ở  một đoạn thời gian, học tập cung quy, thi triển tài nghệ, được quan sát hoàn phẩm hạnh, cuối cùng mới có thể quyết định các nàng đi hay ở lại.

 

Ôn Văn Thiến cùng Trương Thuần Vì cũng rất thuận lợi thông qua sơ tuyển, Trương Thuần Vì trải qua mấy tháng được Tiền thái y cứu trị, hiện giờ nàng trừ bỏ nhìn có chút gầy yếu thì không có điểm nào khác một nữ nhi bình thường. Trương Thuần Vì mơ hồ cảm giác được thời gian của mình còn không nhiều lắm, nàng cũng biết ước định của Thái tử điện hạ cùng cha mẹ. Có một cỗ tín niệm chống đỡ nàng, nàng biết cha mẹ đều là vì nàng. Trương Thuần Vì nghĩ nhất định phải đạt thành tâm nguyện cho cha mẹ, như vậy nàng mới không có gì tiếc nuối khi rời đi…[Y-H: một cô gái ngoan, đáng được cha mẹ yêu]

 

Lần này Diêu Ngọc Lam không thể tham gia tuyển tú, Hiên Vìên Hãn Thừa nếu không muốn cho nàng tiến cung tất nhiên sẽ không cho nàng bất cứ cơ hội nào. Mấy ngày trước khi diễn ra tuyển tú, trên người Diêu Ngọc Lam đột nhiên nổi lên mấy hột/ chấm đỏ, trên mặt là nhiều nhất, người khác nhìn vào cảm giác rất đáng sợ. Diêu Ngọc Lam tức đến khó thở mà mắng là có người hại nàng [bingo], nhưng Diêu phu nhân tra đã lâu cũng tra không ra bất cứ dấu vết nào. Thỉnh thái y đến trị cũng không có chuyển biến tốt đẹp, Diêu gia đành phải bất đắc dĩ cáo ốm cho nữ nhi, nguyên bản Diêu gia đối tuyển tú rất có chờ đợi, Diêu Ngọc Lam đối với việc buông tha tuyển tú lần này thực không cam lòng. Hoàng hậu biết được tin tức Diêu Ngọc Lam không cách nào tham gia tuyển tú, thở dài nói: “Đáng tiếc …”

 

Một góc ngự hoa vìên, nhóm tú nữ đang ngắm nhìn những cảnh sắc xinh đẹp trong ngự hoa vìên. Hôm nay Hoàng hậu nương nương mời mọi người cùng nhau thưởng thức ngự hoa vìên, nhóm tú nữ đều thực cố gắng triển lộ mặt tốt nhất của mình cho  Hoàng hậu nương nương xem.

 

Hoàng hậu nhìn trong số ba mươi vị này, xuất sắc nhất vẫn là Ôn Văn Thiến cùng Trương Thuần Vì. Trong ba mươi vị này còn có hai song nhi, có lẽ là nghe nói Thái tử điện hạ thích song thị nên mới đưa họ vào cung. Hoàng hậu thấy hai người bọn họ đều là do thứ tử sinh ra, bộ dạng cũng không có đáng yêu như Gia Bảo, nghĩ bọn họ đã định trước là ra về tay không .

 

Tại một chỗ khác trong ngự hoa vìên, Hiên Vìên Hãn Thừa mang theo đệ đệ ngồi tại trong một chòi nghỉ mát ngắm nhìn nhóm tú nữ, địa thế của chòi nghỉ mát tương đối cao, tầm nhìn của bọn họ thập phần rõ ràng.

 

“Thái tử đại ca, chúng ta nên trở về đi, thật ngại ngùng .” Hiên Vìên Hãn Khải nhìn thấy nhiều tú nữ mỹ mạo như vậy, có chút thẹn thùng nói. (^_^).

 

“Nhị hoàng đệ ngươi cũng không nhỏ , cũng đến lúc thú chính thê, mẫu hậu đang giúp ngươi xem xét đâu… Ngươi thích người như thế nào?” Hiên Vìên Hãn Thừa hỏi đệ đệ.

 

“Ta… Ta… Mẫu hậu thích thì tốt rồi, chọn sao cũng được”. Hiên Vìên Hãn Khải sờ sờ đầu của mình, ngốc nghếch nói.

 

“Đó là thê tử của ngươi, đương nhiên ngươi thích mới được.” Hiên Vìên Hãn Thừa chỉ vào Ôn Văn Thiến đang ở xa xa, “Ngươi xem tiểu thư mặc xiêm y màu xanh nhạt như thế nào, đấy là Ôn Văn Thiến, có tri thức hiểu lễ nghĩa, bộ dạng rất được. Mẫu hậu cùng ta đều có dự định chọn nàng làm hoàng tử phi cho ngươi.”

 

Hiên Vìên Hãn Khải theo nhìn theo hướng của Thái tử chỉ, hắn thấy tiểu thư Ôn gia kia có khí chất rất tao nhã, khuôn mặt tuấn tú của Hiên Vìên Hãn Khải nhất thời đỏ bừng, gập gập ghềnh ghềnh nói:

 

“Ta… nghe theo chủ ý của mẫu hậu …”

 

Hiên Vìên Hãn Thừa quan sát liền hiểu rõ. Sau đó, Hiên Vìên Hãn Thừa liền nói với hoàng hậu rằng đệ đệ vừa ý Ôn Văn Thiến, hoàng hậu nghe xong nghĩ nghĩ, nhưng vẫn có chút chần chờ,

 

“Ta vốn chọn Ôn Văn Thiến làm Thái tử phi cho người…”

 

“Quân tử không đoạt đồ người khác, nếu đệ đệ nhìn trúng , làm ca ca tự nhiên muốn thành toàn.” Hiên Vìên Hãn Thừa nói.

 

“Ngươi thật có tâm suy nghĩ cho đệ đệ.” Hoàng hậu khen Thái tử.”Hảo đi, nếu đệ đệ ngươi đã thích, hai người cũng thực xứng đôi, Bổn cung sẽ nói với phụ hoàng ngươi . Thái tử ngươi thì sao? Có vừa ý ai không?”

 

“Đích nữ của Trương thị lang, nhi thần muốn nạp làm trắc phi.” Hiên Vìên Hãn Thừa trả lời hoàng hậu.

 

“Trương Thuần Vì là một lựa chọn không tồi , thân mình nhìn cũng tốt hơn nhiều.” Hoàng hậu cũng nhận lời .

 

Hiên Vìên Hãn Thừa nói với hoàng hậu: “Sang năm nhi thần nhất định để ngài ẩm hoàng tôn…”

 

Hoàng hậu nghe xong nở nụ cười, “Vậy mẫu hậu sẽ chờ tin tức tốt của Thái tử.”

 

Cuối cùng Trương Thuần Vì và Ôn Văn Thiến đều bị để lại bài tử . Sau  khi Ôn Văn Thiến về nhà, phu nhân Tĩnh tây bá liền vội vàng hỏi:

 

“Ở trong cung như thế nào? Hoàng hậu nương nương có thường xuyên tìm ngươi nói chuyện? Có nhìn thấy Thái tử điện hạ không?”

 

“Không, Hoàng hậu nương nương đều gọi cùng một lúc vài tú nữ . Bất quá ma ma cùng thái giám trong cung đều đặc biệt chiếu cố ta…” Ôn Văn Thiến hồi đáp.

 

“Nghe đồn lần này sẽ cho Thái tử điện hạ một lần nữa thú Thái tử phi, nếu ngươi để lại bài tử, vậy…” phu nhân Tây bá Hầu nghĩ bất luận về gia thế hay nhân phẩm, con gái của nàng đều là ứng cử viên số một cho vi trí Thái tử phi …

 

“Mẫu thân, chúng ta phải chờ ý chỉ mới biết.” Ôn Văn Thiến ôm kỳ vọng rất lớn đối với tuyển tú lần này, nhưng nàng cũng không có cảm giác rằng Hoàng hậu nương nương đối xử đặc biệt với nàng.

 

Sau một ngày liền có  thánh chỉ hạ đến, đích nữ Lễ bộ thị lang cấp Thái tử làm Thái tử trắc phi, thời gian liền định vào cuối tháng. Mà đích nữ Tĩnh tây bá thì được chỉ hôn cho Nhị hoàng tử làm hoàng tử phi, tháng hai năm sau sẽ cử hành đại hôn.

 

Một nhà Trương thị lang nhận được thánh chỉ cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, sau  khi lĩnh chỉ tạ ơn, trong lòng vợ chồng Trương thị lang rốt cục thở phào một hơi.

 

Một nhà Tĩnh tây bá nhận được thánh chỉ thì có chút bần thần, như thế nào sẽ đột nhiên thành Nhị hoàng tử phi đâu. Bất quá sau khi phục hồi lại tinh thần, Ôn gia vẫn là thập phần vui mừng , làm hoàng tử phi cũng đã là thiên đại ân điển .

 

Tháng tư, Trương Thuần Vì cường chống bệnh thể, cố gắng vào cung như bình thường, làm cho đêm đó nàng liền nằm trên giường hôn mê không dậy nổi. Hiên Vìên Hãn Thừa phong tỏa tin tức, đối với bên ngoài nói rằng hôm đó Trương trắc phi tiến cung có chút mệt nhọc, hoàng hậu đối với việc này có chút không vừa lòng, cảm thấy Trương Thuần Vì quá yếu đuối . Chưa từng nghĩ rằng bệnh tật của Trương trắc phi không thấy chuyển biến khá hơn, ngược lại càng ngày càng nặng, rốt cục vào một buổi sáng sớm cuối tháng tư thì chết. Tin tức Trương Thuần Vì chết bệnh khiến trong ngoài hậu cung đều thực giật mình, rõ ràng vào thời điểm tuyển tú, nàng  nhìn rất tốt, như thế nào khi gả cho Thái tử điện hạ thì liền bệnh nặng không thể trị . Trong lúc nhất thời, trong ngoài triều đều thật xôn xao chú ý, tin đồn Thái tử điện hạ thiên sát lại được truyền lưu ra. Hoàng hậu ở trong Vĩnh Thọ cung giận dữ,

 

“Thái y trị liệu như thế nào, tại sao lại không thể trị?” trong lòng Hoàng hậu phi thường phẫn nộ, nàng biết thân thể Trương Thuần Vì yếu đuối, cố tình Thái tử lại chọn nàng kết hôn, ai! Chuyện Thái tử mệnh ngạnh lại muốn ngóc đầu trở lại .

 

“Thỉnh mẫu hậu bớt giận, có lẽ là trước kia nhi thần giết chóc rất nhiều, Trương trắc phi chắc bị ta khắc chết.” Hiên Vìên Hãn Thừa trấn an hoàng hậu, dùng cảm xúc yếu ớt nói.

 

Hoàng hậu nghe ngữ khí suy sụp của Thái tử, lập tức phản bác: “Thái tử ngươi không nên tin mấy thứ đó,  là do Trương Thuần Vì kém phúc, chỗ nào là do ngươi khắc ? Ngươi xem Gia Bảo không phải hảo hảo sao, ta thấy so với trước, Gia Bảo hình như cao lớn hơn một chút đó.”

 

“Gia Bảo có mẫu hậu trân trọng, tự nhiên là phúc trạch thâm hậu .” Hiên Vìên Hãn Thừa nói với  hoàng hậu.

 

Hoàng hậu nghe xong tâm tình cũng chuyển biến tốt đẹp một ít, sau đó hướng Thái tử nói:

 

“Tháng sau ngươi đi tuần , chuẩn bị như thế nào ? Gia Bảo cũng sẽ đi, cần mang thêm nhiều người hầu hạ mới được.”

 

“Tạ mẫu hậu quan tâm, đều chuẩn bị thỏa đáng .” Hiên Vìên Hãn Thừa nghĩ, sinh nhật của Gia Bảo là tháng sáu, hắn sẽ chuẩn bị một kinh hỉ cho y. Cuối cùng cũng chờ đến sinh nhật mười sáu tuổi của ngoan bảo, hắn thật không thể chờ đợi được mà muốn ăn một ngụm.

 

Tháng năm, Thái tử điện hạ mang theo Lâm Trắc quân tiến đến Lạc thành, Giang Châu tuần tra.

 

Hiên Vìên Hãn Thừa mang theo Lâm Gia Bảo, Nguyên Phúc, Nguyên Khánh, Thư Cầm, Thư Nhã đi theo, đại tướng quân Tào Nghiêm dẫn hai ngàn thân binh đi theo hộ vệ.

 

Đích đến đầu tiên của Hiên Vìên Hãn Thừa là Lạc thành, tiếp theo là từ Lạc thành sẽ ngồi thuyền, dọc theo Lạc hà đi đến Giang Châu.

 

Dọc theo đường đi Lâm Gia Bảo đều thực hưng phấn, ghé vào bên cửa sổ nhìn phong cảnh ven đường, có vẻ vui sướng khó tả. Hiên Vìên Hãn Thừa nhìn bộ dáng vui vẻ của ngoan bảo, cảm thấy về sau nếu có cơ hội nhất định phải thường xuyên dẫn y xuất cung ngao du.

 

“Chờ đến Lạc thành, tướng công mang ngươi hảo hảo ngao du.” Ôm ấp ngoan bảo, Hiên Vìên Hãn Thừa hứa hẹn. Lạc thành là một tòa thành lớn thực phồn hoa, tin tưởng ngoan bảo có thể đùa vui vẻ.

 

Lâm Gia Bảo vui vẻ gật đầu, trong nháy mắt đối với Lạc thành là tràn ngập chờ mong. Đi hơn mười ngày, sau khi qua vài toà thành, đội ngũ bọn họ rốt cục thấy được cửa thành Lạc thành. Phía trước cửa thành Lạc thành có rất nhiều quan vìên đang đứng chờ.

 

Hiên Vìên Hãn Thừa xuống xe ngựa, Binh Bộ Thị Lang Lưu Trạch Kỳ dẫn đầu bọn quan vìên tiến lên quỳ xuống đón chào.

 

”Cung nghênh Thái tử điện hạ.”

 

“Miễn lễ.” Hiên Vìên Hãn Thừa nhìn quan vìên đến đón chào, hỏi: “Mang Hằng không có đến?”

 

“Mang đại nhân còn đang ở Giang Châu tuần tra đê, không thể đến.” Lưu Trạch Kỳ hồi đáp.

 

Tri phủ Lạc thành Chung Khắc Kiệt tiến lên hành lễ với Thái tử điện hạ: “Thái tử điện hạ một đường vất vả , thần đã vì Thái tử điện hạ chuẩn bị tiệc đón tiếp, thỉnh ngài đi đến chỗ ở trước.”

 

Hiên Vìên Hãn Thừa nghe vậy nghĩ ngoan bảo cũng mệt mỏi, hắn liền phiên thân lên ngựa, xe ngựa xa hoa tinh xảo phía sau liền đi theo. Chúng quan vìên đã nghe được, lần này đi tuần, Thái tử điện hạ mang theo Lâm Trắc quân mà hắn yêu mến nhất đồng hành. Nghĩ thầm rằng Lâm Trắc quân hẳn là đang ở trên chiếc xe ngựa này, không biết có bộ dạng như thế nào mà khiến Thái tử điện hạ sủng ái vô cùng như vậy. Trong lòng Lưu Trạch Kỳ cũng rất ngạc nhiên, nhìn chằm chằm chiếc xe ngựa kia nửa ngày.

 

Vào lúc ban đêm, quan vìên Lạc thành cử hành tiệc đón tiếp Thái tử điện hạ. Yến hội chia ra hai khu vực, phía trước là dành cho bọn quan vìên cùng Thái tử điện hạ. Ở phía sau là thái thái của tri phủ cùng thái thái của các quan vìên khác và Lâm Trắc quân.

 

Tri phủ thái thái thấy vị Lâm Trắc quân này tuổi không lớn lắm, bộ dáng chỉ mới 14, 15, tính cách thân thiết hữu lễ, cũng không làm giá. Trong lòng âm thầm nghĩ nguyên lai Thái tử điện hạ thích song nhi như vậy a…

 

Trong yến hội,  tri phủ thái thái rất nhiệt tình giới thiệu phong thổ Lạc thành, thỉnh Lâm Trắc quân hưởng dụng mỹ thực đặc sắc của Lạc thành. Lâm Gia Bảo thực nghiêm túc lắng nghe lời tri phủ thái thái giới thiệu, dụng tâm nhấm nháp đồ ăn đặc sắc của Lạc thành. Tri phủ thái thái thấy Lâm Trắc quân có hứng thú nghe nàng nói chuyện, cảm thấy rất có mặt mũi, cho nên càng thêm dốc sức mà nói lịch sử cổ tích của Lạc thành. Những phu nhân của các  quan vìên khác cũng không cam yếu thế, vội vàng xum xoe trước mặt Lâm Trắc quân, không khí trong yến hội nhất thời sôi nổi  lên.

 

Lâm Gia Bảo luôn đáp lại lời các nàng, không có chút nào không kiên nhẫn, điều này làm cho  các phu nhân đều có cảm giác phơi phới, đồng thời ấn tượng của Lâm Gia Bảo trong lòng các nàng cũng đều thực tốt. Thái thái Tri phủ trách không được Thái tử điện hạ sẽ yêu thích vị Lâm Trắc quân này như vậy, có một người như thế  bên cạnh, có thể nào không thể khiến Thái tử điện hạ thư thái sung sướng đâu!

 

Buổi tối Lâm Gia Bảo cùng Hiên Vìên Hãn Thừa trở lại chỗ ở, chỗ ở bọn họ là do một phú thương ở Lạc thành  dâng lên . Phòng ngủ sớm được Thư Nhã cùng Thư Cầm thu thập xong , sau  khi hai người rửa mặt xong, Hiên Vìên Hãn Thừa ôm Gia Bảo nằm trên giường lớn.

 

” Biểu hiện của ngoan bảo đêm nay thực tốt!”

 

Lâm Gia Bảo được Hiên Vìên Hãn Thừa khích lệ cũng rất vui vẻ, “Ta học Hoàng hậu nương nương , lúc Hoàng hậu nương nương triệu kiến nữ quyến trong triều, ta thường xuyên ở bên cạnh nhìn . Lần này cùng tướng công đi tuần, ta đương nhiên muốn biểu hiện thật tốt, không làm tướng công mất mặt.”

 

Hiên Vìên Hãn Thừa ôm ngoan bảo, hôn vào tiểu đồng tiền trên má y, “Ngoan bảo ngươi tùy ý thì được rồi, không cần tận lực biểu hiện cái gì…”

 

“Thái thái Tri phủ rất nhiệt tình, nàng mời ta đi đến phủ làm khách, ta có thể đi không?” Lâm Gia Bảo chờ mong hỏi.

 

“Đương nhiên, chỉ cần ngươi thích, nhưng phải mang nhiều thị vệ đi cùng. Mấy ngày này  ta cũng muốn xử lý chút công vụ trước, sau đó liền mang ngươi ngao du khắp Lạc thành … Hảo , bảo bối. Chúng ta sớm đi ngủ đi…”

 

Hiên Vìên Hãn Thừa nói xong nói xong thì cởi bỏ áo lót của Gia Bảo, vươn tay tham nhập vài trước ngực ngoan bảo. Lâm Gia Bảo ôm bả vai tướng công, tùy ý tướng công vuốt ve trên người mình, hôn môi, hiện tại mỗi đêm tướng công đều phải đem y thoát đến trống trơn , khi nhìn ánh mắt của hắn cũng đều cảm giác được muốn phun ra lửa.(^_^). Sinh nhật tới gần khiến cho Lâm Gia Bảo vừa thẹn thùng lại vừa tràn ngập chờ mong…

—– Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play