“Vâng, vâng ạ.” Diệp Nhiễm vừa nghe điện thoại vừa đứng đắn gật đầu: “Con biết rồi ạ, cám ơn bác, bác gái.” Cúp điện thoại cô hít sâu một hơi, đột
nhiên cười ha hả, một mạch chạy vào phòng: “Ba, mẹ, con thành công rồi! Ngày tới, nhà họ Kha sẽ chính thức hẹn gặp ba mẹ, bàn tính chuyện
đính hôn!”
Gần một tháng qua, sự nỗ lực của cô cuối cùng cũng thành công!
Tuy rằng mục đích thực dụng nhưng cô sẽ trả ơn họ bằng chân tình
và thành ý!
Diệp Thế Ấm và vợ ngay từ đầu cũng bị sự phấn khích của cô lây nhiễm, cũng cao hứng cười, sau đó bọn họ lập tức lo lắng.
Diệp Thế Ấm đưa tay, thở dài một hơi: “Tiểu Nhiễm, chúng ta làm vậy có được không? Dù cho con được gả vào nhà bọn họ, bọn họ cũng chưa
chắc sẽ trợ giúp con, cũng chưa chắc sẽ đầu tư nâng cấp cửa tiệm
hoành thánh! Con làm như vậy có phải quá ngây thơ quá không!”
Diệp Nhiễm không muốn nghe, cô đáp trả bằng giọng điệu tự
tin: “Ba, con có thể gả vào nhà họ Kha, ít nhất cửa tiệm của mình
còn có hi vọng, nếu con không làm như vậy, một chút hi vọng cũng tiêu
tan!”
Diệp Thế Ấm mệt mỏi lắc đầu: “Số tiền chúng ta bán cho họ
cũng đủ để mở một cửa tiệm mới hoành tráng hơn rồi!”
Diệp Nhiễm trừng mắt với ông, trong lòng ông chỉ biết đến tiền!
“Ba, không bỏ con tép làm sao bắt được con tôm! Nếu chúng ta thành công, cửa hiệu lâu đời của ông nội chẳng những có thể giữ lại, còn có thể
phát dương quang đại!” Cô biết chuyện này đối với ba cô căn bản không
quan trọng, đành phải tung ra một lý do chấn động: “Đến lúc đó, chỉ
cần chúng ta bỏ ra 1/3 giá cũng có thể mua lại các cửa tiệm,
kiếm lời còn hơn ban đầu!”
Nhìn đôi mắt tỏa sáng của Diệp Thế Ấm, Diệp Nhiễm âm thầm
than thở, trách không được đến thời của ba thì tâm huyết của ông nội bị đổ bể.
“Tiểu Nhiễm, lại đây.” Bà Diệp ưu sầu kéo con gái đến một góc sân,
ngồi xuống ghế. “Tiểu Nhiễm, mẹ biết là con luôn rất nỗ lực nhưng hôn
nhân không phải giao dịch, con gả cho con trai nhà bọn họ, thật sự sẽ
hạnh phúc sao?”
Diệp Nhiễm nghĩ nghĩ một chút, vẻ ngoài của Kha Dĩ Huân, hạnh
phúc... Hầy, gương mặt của anh ta khiến cho gò má cô ửng hồng,
cô nhìn mẹ ưu sầu, không đành lòng nói: “Mẹ, mẹ nhất định là chưa nhìn
thấy Kha Dĩ Huân, anh ấy rất đẹp trai, tính tình... tính tình cũng rất tốt.” Cô chột dạ cà lăm: “Con rất muốn lấy anh ấy.”
Bà Diệp cúi đầu xuống đất, bản thân con gái bà tự biết nhìn người, từ nhỏ đến lớn tính cách luôn bình tĩnh, hiện tại nó đã quyết
tâm, khuyên thế nào nó cũng không nghe. Bà giương mắt nhìn gương mặt
phấn chấn của con gái, nó còn quá nhỏ, quá đơn thuần, hôn nhân là cái
gì... Nó cũng không hiểu!
Hai nhà gặp mặt ở một khách sạn xa hoa, ông bà Diệp nhìn thấy
ông bà Kha thì biết là người lịch sự, đặc biệt là Bà Kha cũng rất ân cần, tính cách trầm tĩnh, để lại ấn tượng tốt với bọn
họ.
Kha Thiệu Vĩ cũng rất dễ chịu, gặp mặt ông mới biết vì sao Diệp
Thế Ấm không giữ gìn được sản nghiệp của tổ tiên, nguyên nhân là ăn
nhậu, cờ bạc, lại còn không biết kinh doanh, vì chuyện này mà ông
Kha đối với Diệp Nhiễm hài lòng hơn.
Diệp Nhiễm vui mừng vì hai mẹ con bà Hồ không xuất hiện, giờ phút này cô thật sự không muốn nhìn thấy mặt bọn họ, cũng không muốn nghe lời cay độc, cô vốn đang lo ba mẹ không có cái nhìn thiện
cảm đối với nhà chồng.
Cô bất an liếc mắt ra ngoài cửa, Kha Dĩ Huân sao còn chưa tới? Cầu trời phù hộ tâm tình của anh ta hôm nay tốt, đem những lời nói độc địa
giữ chặt trong lòng, đừng lúc nào cũng toát ra lời nói khiếm nhã!
Phục vụ bàn đột nhiên tươi cười chìa tay, làm một động tác chào đón.
Trong lòng Diệp Nhiễm vừa vui mừng vừa khẩn trương, anh ta tới rồi!
Đi vào là một người đàn ông đẹp trai, cô không biết!
Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn anh ta, anh ta lại cười nhạt, không yên lòng nhìn về phía mọi người khẽ gật đầu.
Kha Thiệu Vĩ thấy vợ chồng nhà họ Diệp vừa ngạc nhiên vừa hài
lòng, giấu không được tự hào nói: “Đây là con trai út của tôi, Dĩ
Hiệt, du học ở Pháp mới về.”
Bà Diệp gật đầu cười, không nghĩ tới Tiểu Nhiễm kết hôn với đối
tượng này, xem ra rất ôn hòa, bao nhiêu lo lắng của bà tự nhiên biến
mất.
Diệp Thế Ấm đặc biệt hài lòng, ông không nghĩ rằng nhà họ Kha
lại muốn con gái ông lấy người trước mặt, ngoài vẻ đẹp trai thì khí
chất so với Kha Dĩ Huân cũng ngang ngửa. Kha Dĩ Huân... Ông luôn sợ Kha Dĩ Huân, có thằng con rể như vậy rất dễ ngột ngạt, vẫn là người
trước mặt tốt hơn.
Bầu không khí nhiệt tình hơn bởi vì sự xuất hiện của Kha Dĩ
Hiệt, ông bà Diệp được dịp khen ngợi con rể tương lai, ông bà Kha
nghe xong thì cũng nở mày nở mặt. Trong phòng tràn ngập tiếng
cười, hai nhà thông gia ai nấy cũng đều hài lòng.
Diệp Nhiễm sốc đến độ nói không nên lời, nhà họ Kha thậm chí có đến hai người con! Cô, cô thật sự nằm mơ cũng không ngờ. Thất bại
rồi, cô luôn luôn muốn gả vào nhà họ Kha nhưng cô lại không xác minh
rõ ràng! Trách không được cái tên kia vô cùng thông minh, ở phương
diện kết hôn luôn đề cập mơ hồ, nguyên nhân là đã sớm bàn tính!
Cô phát hiện người đàn ông trước mặt cũng đang hứng thú nhìn cô, cô thẳng thừng lườm anh ta, người dư thừa!
Mặc dù bị Diệp Nhiễm liếc xéo liếc dọc, người đàn ông
trước mặt vẫn cười xấu xa, giống như là đang nhìn thấu cam chịu
phẫn hận trong lòng cô, điệu bộ anh ta hả hê khi thấy người khác
gặp họa.
Diệp Nhiễm nhíu mày, không ngờ rằng người con trai út của nhà họ Kha cũng rất đẹp trai, gương mặt hiền hòa, ở trên người anh ta không
toát ra loại khí chất quen thuộc, khí chất này rất giống với Kha Thiệu Vĩ, điềm đạm. Anh ta không phải là Kha Dĩ Huân, anh ta... Không thể
giúp cô gánh vác hoành thánh Chính Hoa.
Từ giây phút đầu tiên nhìn thấy anh ta… Cô chỉ biết… chỉ biết im lặng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT