Diệp Nhiễm ủy khuất nhìn xuống mũi giày, trong phòng thật yên tĩnh, đầu cô lại ong ong, chỉ có thể nghe tiếng tim mình đang đập.

Kha Dĩ Huân nhíu mày, có chút phiền chán nhìn những thứ tán loạn trên đất, anh cũng không biết vì sao lại nổi giận với cô... Đây không phải là lỗi của cô. Ho nhẹ một tiếng, anh nói: “Đó là hành lý của em?”

“A?” Đề tài chuyển đổi, Diệp Nhiễm nhất thời không phản ứng kịp, nhanh chóng nâng cổ còn mang theo nước mắt nghi hoặc nhìn anh, ánh mắt anh đang chăm chú nhìn những vật dụng đặt cạnh cầu thang: “Vâng, vì tôi không biết để chúng ở đâu, cho nên...” Cô sốt ruột nói, dè dặt cẩn trọng. Mới vừa chuyển đến đã chọc giận anh, đây không phải là một khởi đầu tốt.

“Em ở đây dọn dẹp, tôi giúp em di chuyển hành lý lên lầu.” Anh cau mày, ánh mắt liếc nhìn xung quanh đại sảnh ra hiệu, ý bảo cô quét dọn đống đồ dưới đất, lại không liếc nhìn cô một cái, sau đó anh nhấc chân bước nhanh lên lầu.

Diệp Nhiễm há mồm nhìn Kha Dĩ Huân, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh tay xách nách mang, hơn nữa còn là những vật dụng có dán hình phim hoạt hình mà cô yêu thích nhất, hình ảnh này thật không hợp với anh. Vốn dĩ cô cảm thấy việc ở chung với anh rất khó, bây giờ xem ra có chút kỳ lạ, hỉ nộ vô thường. Cô ngồi xổm xuống thu nhặt đồ ăn trên đất, rất là khó xử, vứt đi ư? Đáng tiếc không? Giấu đi? Nếu để anh phát hiện lại tức giận nữa! Nhìn ra ngoài cửa sổ, cô đã có chủ ý. Thừa dịp anh lại xách một cái valy lên lầu, cô cấp tốc từ cửa sau chạy đi, đem tất cả đồ ăn vặt giấu ở bụi hoa hồng gần dưới chân tường, ngày mai đem đến phân chia cho các người giúp việc ở cửa tiệm hoành thánh Chính Hoa.

Vừa mới đi vào nhà, Kha Dĩ Huân đã từ thang lầu xuống đến nơi, liếc mắt một cái cũng không phát hiện Diệp Nhiễm có hành động kỳ lạ, Diệp Nhiễm chạy nhanh vài bước đến tầm mắt của Kha Dĩ Huân, lấy lòng cười nhìn anh: “Buổi tối anh muốn ăn cái gì? Tôi có thể làm cho anh.”

Anh di chuyển tầm mắt, vô ơn nói: “Buổi tối ra ngoài ăn.”

“Vâng ạ!” Cô lúc này rất buồn cười, xem anh ta hành xử điên rồ xong, còn biết mời cô ra ngoài ăn cơm, tình huống này không quá tệ, anh ta cũng không đến nỗi xấu.

Đem đồ thừa đặt ở phòng bếp, cô lấy đồ uống trong tủ lạnh, uống một ngụm, yên ổn cầm thêm lon nước đưa qua cho người đang ngồi xem tivi. “Tôi không uống cái này!” Anh nhìn cô không khách sáo. Diệp Nhiễm cứng đờ, lại mất hứng rồi sao? “Đổi giúp tôi lon sô đa!” Anh khéo léo xử lý sai cô.

“Vâng, có ngay ạ.” Cô nhẹ nhàng thở ra, thì ra anh ta không uống nước trái cây. Anh vừa giúp cô khiêng hành lý lên trên lầu, thái độ ác liệt của anh giảm đi không ít trong lòng cô, cô điều chỉnh tâm lý cân bằng một chút. Từ ngày biết anh, anh không phải là người tốt, ở cùng anh dưới một mái nhà, nhỏ mà không nhịn, sẽ loạn mưu lớn, cô nhanh chóng đem những từ ngữ này thuộc nằm lòng, cười toe toét thay anh lấy lon sô đa. Đại thiếu gia nhìn cũng không thèm nhìn cô, càng miễn bàn nói lời cảm tạ. Cô hừ lạnh xem thường, không muốn cho cô cơ hội chuộc tội hả? Kha Dĩ Huân đáng chết!

Trong lòng yên lặng mắng anh, dọc theo đường đi lên lầu, mở cửa một căn phòng, là căn phòng đó. Cô nghi hoặc đi qua, quả nhiên, hành lý của cô đều bị anh để bên trong. Gì chứ? Sống riêng? Cô nhíu mày, có vẻ như muốn anh thừa nhận cô là vợ hợp pháp phải cần một ít thời gian. Thế này cũng tốt, chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng cô và anh cùng chung chăn gối là cô không thể chịu nổi. Có chút thất vọng nhưng lại vụng trộm nhẹ nhõm.

Tải truyện tại nghiepdµ.ñet

Đã hơn 6 giờ tối. Diệp Nhiễm thật sự đói bụng, giữa trưa đã không ăn gì. Rửa mặt, chải đầu, buổi tối phải đi ra ngoài ăn cơm, cô cố ý cài băng đô trên tóc, đeo khuyên tai xinh đẹp.

Chạy xuống cầu thang lại không nhìn thấy Kha Dĩ Huân, TV cũng đã tắt . Cô nhìn xung quanh, nơi nào cũng không thấy, có chút lo lắng, chẳng lẽ anh ta đi rồi?

“Kha Dĩ Huân!” Cô lớn tiếng gọi.

“Gì chứ?” Giọng nói không kiên nhẫn ở trong một căn phòng vang lên, cô lập tức chạy tới, cực lực mở cửa, anh đang nhìn Computer, thấy cô hổn hển thở gấp cơ hồ xô phát hoảng tiến vào cửa.

“Sao vậy?” Anh trừng mắt nhìn cô.

Cô nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt giận dữ, quệt miệng liên tục hướng anh vẫy tay: “Nhanh đi, nhanh đi! Tôi rất đói bụng! Anh muốn mời tôi ăn cái gì?”

Kha Dĩ Huân hừ lạnh một tiếng, không nhìn cô, lưu các tập tin trong máy vi tính: “Dĩ nhiên không phải là hoành thánh.”

Ra khỏi tiểu khu, ánh mắt Diệp Nhiễm cẩn thận nhìn bên ngoài, chỗ kia có một cửa hàng, kế bên còn có ngân hàng, cô đã quá khẩn trương, cùng chị Trần ra ngoài chỉ lo tán gẫu, không chịu tìm hiểu xung quanh. Kha Dĩ Huân với ba mẹ của anh ta giống nhau, sống ở ngoại thành, phải đi thật xa mới có khu buôn bán, muốn mua hoa quả thực phẩm cũng bất tiện! Đi xe buýt càng kinh khủng hơn, cô không nhìn thấy tuyến đường xe buýt ở chỗ này trên website.

“Kha Dĩ Huân...” Cô muốn hỏi anh phải mất bao nhiêu thời gian thì mới có thể đi đến trung tâm thành phố.

“Sao?” Anh lại thờ ơ lãnh đạm.

Cô quay sang nhìn anh, hay là thôi đi, nhìn anh không thấy biểu cảm tốt lành gì, hỏi cũng không biết. Đừng nói là anh, hôm nay trong lúc vô tình hỏi chị Trần, chị cũng cứng họng. Hoặc là hỏi ba mẹ mình còn thực tế hơn.

“Thế nào?” Thấy cô gọi tên mình lại không nói chuyện, anh không kiên nhẫn thúc giục.

“Không có gì! Chuyên tâm lái xe của anh đi!” Cô cũng học khẩu khí nói chuyện của anh, không kiên nhẫn trả lời, quả nhiên đôi mắt xinh đẹp kia lập tức muốn giết người liếc về phía cô, thì ra ánh mắt của anh ta thu hút như vậy?

Kha Dĩ Huân chống cằm nhìn người đối diện ăn hết hai bát mì trước mặt, lúc Diệp Nhiễm đang ăn bát thứ ba, anh thở dài lắc đầu: “Bây giờ tôi đã biết vì sao cửa tiệm hoành thánh của các người không kiếm được tiền, em ăn nhiều như vậy, có thể trụ cửa tiệm cho đến bây giờ, tính ra em thật cứng cỏi.”

Diệp Nhiễm hút nửa thanh mì sợi vào miệng, không ra rảnh rỗi chỉ có thể trừng mắt nhìn anh, cuối cùng nuốt xong mới cay đắng trả lời: “Tôi đói bụng! Anh thử một ngày dùng hết thể lực của mình xem!”

“Em làm việc gì mà dùng hết thể lực hả? Ở nhà phá nhà của tôi sao?”

Kha Dĩ Huân đột nhiên quay đầu, Diệp Nhiễm cũng nhìn theo ánh mắt của anh, một đôi vợ chồng trẻ đi tới cạnh bàn bọn họ, oa, bọn họ thật đẹp đôi, là ngôi sao ư?

“Dĩ Huân?” Đới Thần Thần có chút vui mừng, kéo Đường Lăng Đào đi tới. “Anh ở đây ăn cơm sao?” Cô phấn chấn nhìn Diệp Nhiễm, nghe Dĩ Hiệt nói Kha Dĩ Huân kết hôn, vị này chính là? “Đây là cô vợ nhỏ của anh đúng không? Thật đáng yêu, rất xinh đẹp!”

Kha Dĩ Huân liếc Đới Thần Thần một cái: “Cái gì vợ lớn, vợ nhỏ ở đây.”

Thần Thần cũng cảm thấy lỡ lời, phồng mắt, nghiêm túc giải thích: “Ý em là, tuổi cô ấy còn nhỏ. À, chị là Đới Thần Thần, đây là chồng của chị.” Cô quay đầu kéo cánh tay Đường Lăng Đào, dắt anh ta tới gần Diễm Nhiễm.

Diệp Nhiễm thấy mọi người chào hỏi, Kha Dĩ Huân lại trầm ngâm ngồi ở ghế tựa không phản ứng, đành phải tự mình đứng lên, gật đầu hoàn lễ: “Xin chào, em tên là Diệp Nhiễm.”

Đường Lăng Đào mắt lạnh nhìn Kha Dĩ Huân một lát, từ trong miệng nói ra mấy chữ: “Ấu dâm!” (1)

(1) Tức là những người đàn ông thích quan hệ tình dục với trẻ nhỏ hoặc mới dậy thì.

Kha Dĩ Huân dùng khóe mắt liếc anh ta: “Lo mà ăn cơm của cậu đi! Đừng ở chỗ này mà ghê tởm tôi.”

“Chúng ta đi, chúng ta đi thôi!” Đới Thần Thần trừng mắt nhìn Đường Lăng Đào vài lần, dắt anh ta đi khỏi.

“Bọn họ là ai vậy ạ?” Diệp Nhiễm hâm mộ quay đầu nhìn bóng lưng bọn họ, vợ chồng bọn họ thật ân ái. “Bạn của anh sao?”

“Ừ.” Kha Dĩ Huân tùy tiện lên tiếng, trừng mắt: “Em còn muốn ăn bát thứ tư? Muốn người ta khiêng về?”

“A? Đợi chút, tôi ăn hết đã.” Diệp Nhiễm lại bắt đầu dọc chiếc đũa vào mì sợi.

Trên đường trở về Kha Dĩ Huân không nói chuyện, không biết là đang nghĩ gì.

Diệp Nhiễm ăn uống no đủ, hưởng thụ nhìn đèn trên đường, có chồng cũng tốt, tuy rằng hơi kỳ quái nhưng rất thực dụng.

“Kha Dĩ Huân” Cô gọi tên anh với tâm tình cực tốt: “Ngày mai tôi cùng anh đi làm, có thuận đường không? Đã ba ngày nay tôi không đến cửa tiệm, không biết có vấn đề gì xảy ra không.”

“Chuyện của cửa tiệm hoành thánh, về sau em bớt quản đi! Nó không còn là cửa tiệm của em! Ăn no rửng mỡ!” Anh mãnh liệt nói, âm thanh tàn nhẫn khiến cô đột nhiên nghẹn ngào.

Cô hạ mắt, vừa rồi tâm tình còn tốt, bỗng chốc ngã xuống đáy cốc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play