Hai môi đụng nhau…Minh Hạo lăng, mà Lý Tôn Dạ cũng ngây theo, hai mắt biến thành mê ly, đại não nàng hoàn toàn trống rỗng.
Minh Hạo nhân cơ hội hiếm có này, một tay sờ ngực của Lý Tôn Dạ, kiểm nghiệm độ ‘mềm to’ của nàng.
Khi cảm giác được ‘nơi ấy’ mềm mềm, hơn nửa còn rất là To…
Hắn hiện tại có thể xác nhận được Lý Tôn Dạ là nữ giả nam trang, theo hắn suy đoán rằng, chắc có thể bởi vì trong lúc nàng bắn cung không cho bị vướng bởi bộ ngực vĩ đại của nàng, hoặclà do trọng lượng ngực to của nàng khiến tốc độ bắn chậm, cho nên có thể nàng làm cho ‘ ngực’ mình ẩn đi.
Lý Tôn Dạ bị Minh Hạo ‘tấn công’ thân thể run lên, trong lòng xuất hiện cảm giác vô cùng kỳ dị, tựa như dòng điện chảy qua cơ thể nàng, nhất là nơi ngực cảm giác run run như bị điện giật.
“A~!” Trong phút chốc, nàng lấy lại tinh thần, hai tay dùng hết sức đẩy Minh Hạo ra.
Hai tay che ngực lại, nàng như con thỏ gặp sói, thân thể run run chạy vào trong góc phòng, hai má hồng hào tươi nhuận một mảnh.
Đây là lần đầu có người nam nhân tiếp xúc thân mật với nàng như vậy, hơn nửa còn là người thanh niên trước mắt khi nãy vừa cướp lấy nụ hồn của nàng…
Lý Tôn Dạ thần sắc hiện lên bối rối, không biết xử lý tình huống này như thế nào.
Mặc dù ở thế giới kia nàng từ nhỏ theo cha chinh chiến, giết địch có hơn ngàn vạn, một cái đồ sát thần ma, từng không sợ trời, không sợ đất tiểu nha đầu, đồ sát cửu giới, chinh chiến thập giới, đăng phong đế vị, vạn tỷ sinh linh triều bái ngưỡng mộ.
Nàng mặc dù có thực lực mạnh mẽ có thể dễ dàng một tiễn bắn nát cửu giới, nhưng đối với phương diện tình cảm thì như tờ giấy trắng, ngây thơ đến ngu ngốc, không biết tiếp theo làm thế nào.
Minh Hạo thấy nàng bộ dáng cũng là ngu ngơ, không nghĩ cô nàng này cũng có một bộ dáng nữ sinh xấu hổ như vậy.
Nhìn hai má hồng, thân thể run rẩy, đôi mắt diễm lệ kia…Minh Hạo tim không khỏi đập nhanh.
Minh Hạo tròng mắt chuyển động, bên trong mắt hiện lên tia giảo hoạt khó ai thấy, hắn chậm rãi tiến lại gần đến trước mặt nàng, cười nói: “Lý Tôn Dạ, khi nãy chỉ là ‘hiểu lầm’, ta ở đây thành thật xin lỗi ngươi…ta sẽ chịu trách nhiệm chuyện này.”
Ở dưới ánh mắt kinh ngạc của Lý Tôn Dạ.
“Rầm!”
Minh Hạo đột nhiên quỳ xuống đất, hắn giống như có ma thuật, bỗng nhiên cái hộp nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn khuôn mặt hiện lên một mảnh chân thành, ngước đầu lên, nhìn về mặt Lý Tôn Dạ, nói: “Ta thật sự từ cái nhìn đầu tiên đã yêu ngươi…
Lần này là lỗi của ta, ta sẽ chịu trách nhiệm cưới ngươi làm vợ.”
Nói xong, Minh Hạo ngón tay búng một cái, hộp màu đen theo đó mở ra.
Lộ ra bên trong đôi nhẫn bạch kim, xung quanh chiếc nhẫn khảm nạm đá quý lấp lánh, ở giữa có ép một cái hình trái tim màu đỏ, nhìn vô cùng quý phái nhưng không kém phần lãng mạng.
Nhìn Minh Hạo quỳ dưới đất, nói một mảnh chân thành ngon ngọt, sau đó cầu hôn chính mình.
Trái tim nhỏ bẻ của Lý Tôn Dạ liên tục đập thình thịch, cả khuôn mặt đỏ lên như trời chiều, đôi mắt càng là diễm lệ như muốn chảy ra nước.
Đây là lần đầu tiên có người cầu hôn nàng, hơn nửa còn là quỳ xuống.
Ở khi nàng còn nhỏ mẫu thân dạy rằng, khi có người nam nhân nào chịu quỳ xuống cầu hôn, là người nam nhân đó chứng tỏ rất chân thành yêu người nữ đó....
Hiện tại nàng rơi vào t ình cảnh như vậy, ở t rong lòng nàng điên cuồng suy nghĩ: “Chấp nhận hắn? Hay từ chối? Nhưng là hai người mới gặp mặt nhau mới vài phút, chưa tìm hiểu nhau a…”
Thấy trên mặt Lý Tôn Dạ hiện lên do dự, Minh Hạo hai mắt sáng lên, hắn bắt lấy thời cơ này chồm người lên, đè lên ngươi Lý Tôn Dạ.
Bị Minh Hạo bất ngờ đè lên, Lý Tôn Dạ mới lấy lại tinh thần, cảm nhận được trên người nặng nề, nàng sợ hãi hét lên một tiếng: “Ah, ngươi làm gì….”
Minh Hạo không dừng lại, hắn hai tay thành thục xé hết đồ nàng ra, thì bầm bên tai nàng, nói: “Tất nhiên là buổi lễ thành hôn của đôi ta…ngươi không muốn à?”
Hơi nóng từ miệng Minh Hạo truyền vào tai Lý Tôn Dạ, làm nàng thân thể run lên, rất muốn phản kháng, nhưng đột nhiên trong cơ thể sức lực hoàn toàn biến mất, chỉ có thể vô lực nhìn Minh Hạo tiến đến…
Trong căn phòng vang lên vũ điệu lắc lư, người nam cưỡi ngựa người nữ hò reo.
Anh lên em xuống dưới nè.
Em ngậm kẹo mút, anh ngồi chơi chim…
Lá là la la….lá là la la….
A là lá la~ ~ A là lá la
~Tiếng bạch bạch bạch ~ thúc ngựa như tiếng súng vang lên
“A A A ngựa ơi mau chạy nhanh…”
“Ngựa như nghe được thúc càng dữ hơn.”
“Long Thương Vô Địch dọt lấy…”
“Một đâm, hai xoay, ba tròn, bốn chọc…”
Chiến Sĩ dũng mãnh tiến đến…
Anh chọc, em ngồi, anh xoay, em nằm…
Chiến sĩ rong ruổi cưỡi ngựa sa trường…
Một thương dũng mãnh tiến công vào tròng.
Bờ cát mềm mại, nóng rực…
Nước suối rì rào róc rách từ thác cao đổ xuống…
Bên ngoài sa trường tiếng la hét chém giết rùng trời “A~A~A~H~” Vang lên.
…
Hột lê ngon ngọt như nước dừa…
Chiến sĩ cắn một cái, rên rỉ cảm thán:” Ngon quá đi à~~”
Hột lê trái đỏ đỏ tròn tròn…
Thỉnh thoảng nước lê chảy ra ngon ngọt…
Chiến sĩ tiếc nuối giọt lê, nhanh chóng dùng lưỡi liếm hết.
Ố là la la
Là lá la … là lá la….
Căn phòng một khúc đam mê mỹ lệ, tiếng người hân hoan vui vẻ..…
- (Bài hát của một anh F.A ngồi quay tay nào đó khi đang xem xxx ~…) -
~….
~Lý Tôn Dạ mắc cở e thẹn, hạnh phúc, tiếp lấy chiếc nhẫn của Minh Hạo, đeo lên ngón út của nàng.
Minh Hạo thấy vậy mỉm cười, có chút đắc ý “Lý Thất Dạ, không biết khi ngươi thấy cảnh này thế nào? Nhất là khi con gái ngươi bị ta mần thịt, hơn nửa còn rất vui sướng, hạnh phục a… cạc cạc cạc.”
Lý Tôn Dạ lúc trước còn phản kháng, nhưng sau khi bị Minh Hạo ‘quay’ liền vô lực mặc hắn giày xé…
Những kỹ thuật đỉnh phong như: liếm, kích thích, hai ngón tay vàng, tốc độ đưa đẩy đều được Minh Hạo sử dụng thuần thục vô cùng, khiến Lý Tôn Dạ vui sướng như được đưa lên tận trên chín tầng mây.
Sau khi bị Minh Hạo “ăn”, Lý Tôn Dạ hoàn toàn khuất phục trước dâm uy của hắn, hơn nửa còn biến thành ‘cô vợ ngoan hiền’, khác hẳn với lúc trước lạnh lùng, bá đạo...
“Cảnh báo, cảnh báo, cảnh báo cách khoảng 5000 năm ánh sáng xuất hiện số lượng hơn vạn vạn tỷ tỷ kẻ địch đang tiến về đây…”
“Cảnh báo, cảnh báo, cảnh báo cách khoảng 5000 năm ánh sáng xuất hiện số lượng hơn vạn vạn tỷ tỷ kẻ địch đang tiến về đây…”
“Cảnh báo, cảnh báo, cảnh báo cách khoảng 5000 năm ánh sáng xuất hiện số lượng hơn vạn vạn tỷ tỷ kẻ địch đang tiến về đây…”
Âm thanh trí thông minh nhân tạo từ hệ thống ZERO I vang lên toàn bộ phi thuyền, cảnh báo ba lần mới dừng lại.
Nghe âm thanh này, Minh Hạo thần sắc bình tĩnh trấn định như thường, nhưng bên cạnh Lý Tôn Dạ có chút biến sắc, hơn vạn vạn tỷ tỷ số lượng, đây là con số kinh khủng, con số này vượt gấp 100 lần con số mà nàng ở thế giới kia giết địch cộng lại!
Minh Hạo quay qua nhìn Lý Tôn Dạ, hỏi nàng: “Ngươi đi không?”
“Chàng đi đâu, thiếp đi theo.” Lý Tôn Dạ không chút do dự nói, sau đó cầm lên cây cung của nàng, quay mặt nhìn Minh Hạo, dịu dàng nói.
“Tốt, chúng ta đi…” Minh Hạo gật đầu cười nói.
Hai người sóng vai, cùng đi đến buồng lái phi thuyền, khi này ở buồng lái không biết lúc nào đã đứng chật người.
...
P/s: mấy bác quên nv9 có 12 câu ngọc sharingan à ^_^
-Khuya có chương nha, cỡ 11h30, hoặc 12h30,
P/s 2: Nổi lòng của người viết truyện (trong LINK thảo luận, ae vào đọc để biết cảm giác viết truyện của mình như thế nào nhé ^^)!!!
P/s 3: giải t hích về việc con GÁI của lý Thất Dạ bị cưa đổ.
1. Main có danh hiệu sát gái 200%.
2. Gái bối rối (nghĩa là trong lòng đã ok, nhưng còn do dự một số chuyện...), IQ giảm thấp xuống 100% (rơi vào lưới tình con gái đa số là vậy, mình có đọc tâm lý về CG khi yêu)
3. bị Minh Hạo chịch, kết hợp với cái 2 -> OK!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT