' anh làm vậy không thấy ngại sao'' ngại j chứ'

' đây là kí túc xá nữ mà '

' có j đâu mà phải ngại anh đưa bạn gái về mà ngại j chứ '

' ... ai mà thềm làm bạn gái của anh'

' em chưa j đã nhận làm vợ anh rồi à . Đừng hư nhé em mới có năm nhất thôi , anh cũng sắp tốt nghiệp rồi còn bận việc khóa luận nữa nên ko có thời gian là đám cưới đâu '

' anh nói cái j vậy ai mà thèm chứ .... đừng có mà tưởng bở nhá'. Đi hết 5 tầng lầu cô cũng đã thấy mệt nhưng anh lại không có một chút biểu cảm nào cả

' anh đưa em đến đây là đc rồi ko cần phải vào tận phòng đâu'

' ko anh phải đưa em đến phòng rồi mới yên tâm'( lì vc)anh ngõ cửa phòng Hiểu Đồng ra mở cửa

' Đan bồ về rồi à ' vì Hiểu Đồng mở cửa chỉ mở có 1 nửa nên ko nhìn thấy anh

' Đồng phòng có bừa bộn ko ' Linh Đan hỏi

' ê bà kia chảnh vừa thôi còn hỏi phòng bừa ko à bà sạch sẽ quá nhỉ...'

'tại có khách ' Linh Đan chỉ tay sang bên cạnh Hiểu Đông mở cửa to hơn nhìn thấy anh vừa ngạc nhiên vừa xấu hổ kèm theo một chút ngại ngùng hốt hoảng đóng sập của la toáng lên

' Dọn nhà có đại thần đến ' Chừng 3 phút sau cánh cửa lại mở ra lần này mở rộng hơn. Anh sách túi đồ đỡ cô vào giường ngồi

'em đứng có mệt lắm ko' anh hỏi cô

' không sao '

' anh để đồ ở đây mai anh sẽ tới đón em đi học em xem lịch đi mai học mấy j anh sẽ đến đón em'

'ko cần đâu em có tài xế riêng mà'

' Thôi đc rồi anh sẽ không làm em khó sử nữa . Đưa em về phòng rồi , anh về đây mai anh lại đến '

' Hả mai lại đến '

' ko được sao. mai mẹ anh muốn gặp em mà'

' Hả gặp mẹ anh hồi nào vậy sao em không biết cô đâu có bảo'

' Mẹ dặn anh từ nhà rồi'

' Thôi được rồi em sẽ đi giờ em mệt rồi nên em muốn nghỉ'

' Đc vậy em nghỉ đi anh về đây' anh đi ra khỏi phòng. Cô xấu hổ chui tọt vào chăn trốn. Cuộc trò chuyện của hai người khiến cả phòng há hốc mồm ngồi nghe và tự đặt ra nhiều câu hỏi câu hỏi để giải đáp cho những j mình vừa nghe thấy

' Đan bà mới gặp anh ấy có 1 buổi tối thôi mà đã thế này rồi sao . Thật ko thể tin nổi' Hiểu Đồng hỏi

' Ko phải là 1 buổi tối mà là một tuần'

' À 1 tuần ..... Hả 1 tuần á .. 1 tuần mà thân thiết vậy hả còn gặp cả mẹ nữa bà đùa tụi này à' Hiểu Đồng lại hét lên

' Tôi ko biết đừng hỏi nữa tôi chỉ muốn nghỉ ngơi thôi mà ' Linh Đan nói rồi vùng dậy đi vào nhà tắm thay đồ

' Ê Đan bà, hồi nãy bà còn đi tập tễnh vậy mà bây giờ bà lại... đi bình thường rồi vậy là sao'Quỳnh Chân hỏi

' chân tôi khỏi rồi. Hồi nãy đi ở dưới kia đông người nên tôi mới giả vời đi tập tễnh. Chân ko sao mà lại có người đỡ nên tao mới giả vờ'Linh Đan giải thích rồi lại vùi mk vào chăn ngủ. Cơm không phải lo vì có Anh Thanh mua nên LInh Đan không phải ra ngoài.

Sáng sớm hôm sau, những tia nắng len lỏi vào trong những tán lá chiếu xuống sân .Linh Đan rời phòng bước ra ngoài , cô cảm thấy hôm nay rất lạ ánh mắt m.n nhìn cô khác lạ . Nếu là vì ngưỡng mộ cô vì cô đc anh yêu thì cũng không phải, hình như trong đó có 1 chút ghen tị và thù hận.

' con nhỏ này lừa dối Đại Thần ' một người nói

'ngày nào cũng có người đến đưa đón , lại còn tặng hoa ,mua xe đạp, tặng quà qua chuyển phát nhanh nữa. Tối hôm nọ tôi còn thấy có người đưa cô ta về trên tay cô ta cầm hai bó hoa, 1 con gấu , và 1 hộp quà nữa, mk đứng ngược hướng nên ko biết người đó là ai chỉ biết người đó rất giàu' Thêm 1 người nữa

' Hôm nọ cô ta lên xe của 1 người rồi biệt tăm mãi hôm qua mới về thì lại thấy đi cùng Đại Thần khổ thân anh quá' Hai người đó cứ nói mãi ko dứt khiến cô rất bực mình

' Anh Thanh , điều tra cho em ai là người tung tin đồn ko đúng sự thật vậy. Anh làm nhanh giúp em đừng để chuyện này ầm ĩ lên em mệt lắm' Linh Đan day thái dương nói

' Vâng tiểu thư yêu tâm sau khi tiểu thư đi học về thì tin đồn sẽ chấm dựt ' Anh Thanh nói

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play