Nhìn thấy Linh Đan đc anh giám đốc soái ca ôm vào lòng mọi người đều thấy ngạc nhiên và ghen tị. Vài ngày Trước khi Hoài Trang đến thì đích thân anh đưa tới, có lúc tan làm anh cũng đưa cô ấy về , thấy hai người khoác tay nhau đi ra khỏi công ty thì cũng đều nghĩ Hoài Trang là bạn gái của Phong Tùng . Nhưng mà điều cày cũng ko trách cô đc vì anh luôn ko nói j cả ko chứng minh mối quan hệ của hai người. Nhưng đến bây giờ mới thấy thế nào là bạn gái.

‘ Tùy em em thấy ko đc thì ko đc anh cũng không phản đối vốn việc này là của em nhưng em lại để anh làm làm sao mà anh làm đc’ Ngô dương nói

‘nhớ nhé . Vậy thì em sẽ thay toàn bộ đấy ‘

‘ tùy em , làm sao cho kịp thời gian ra mắt sản phẩm là đc’

‘chị quản lí, mấy người họ làm đc bao lâu rồi’ Linh Đan quay sang phía chị quản lí

‘ 1 tháng’ Chị quản lí cúi mặt tính nhẩm rồi nói

‘giả lương nủa tháng cho bọn họ’

‘tại sao’ tất cả m.n đều đồng thanh nói

‘có làm đâu mà hưởng lương, chúng tôi giả nửa thắng vì m.n có cong đến công ty. Công ty này chỉ tuyển những người chăm chỉ như chị quản lí kia thôi, chứ ko tuyển những người vô tích sự như mấy người’Linh Đan nói rồi hếch mắt về phía chị quản lí. ‘Tôi nói rồi mai đừng để tôi nhìn thấy ai trong những người ở đây.’ Nói xong nắm tay anh Ngô Dương đi.

‘ anh quen cô ấy à’ Linh Đan hỏi

‘ko chỉ là em của 1 người bạn thân hồi cấp 3 thôi mà’

‘giờ còn thân ko’

‘ko anh ta đi du học rồi nên ko còn liên lạc nữa mấy hôm nọ anh ta về anh có gặp lại rồi nói chuyện vài câu , anh ta nhờ anh kiếm việc cho em gái anh ta nên anh giúp thôi đâu có ý j đâu’

‘ vậy là toàn cô ta tự tưởng tượng ra à’

……

‘Ơ..Ơ..ơ.. anh anh dừng xe nhanh’ Linh Đan 1 tay cầm điện thoại 1 tay với lấy anh Ngô Dương

‘có chuyện gì vậy’

‘đây… cái này..’

‘sao vậy’

‘đây là bộ váy của em’

‘ anh biết nhưng làm sao hả’

‘anh ko nhận ra j hay sao. Đây là bộ váy 1 năm về trước em lần đầu đi dự sự kiện mà anh cho em mà’

‘ ừ đúng vậy vậy thì sao’

‘đây là bộ đồ do em thiết kế, nhưng cô ta lại lấy mẫu nay của em đã từng mặc’ .. ‘ ấy còn bộ này nữa đây là bộ đi dự tiệc nhà anh Tuấn Thần mà thôi coi như cô ta toi rồi’. ‘ ngày mai chúng ta cho đăng tin này đi’

‘ tại sao’

‘nếu đăng tin này chúng ta sẽ có cơ hội thắng, và sẽ có nhiều chuyện sảy ra nữa nhưng anh đừng để lộ ngày thắng em mặc nhé . Nhớ em là em gái anh ko phải là Nhật Linh( Linh Đan)

‘Đc nghe em’

‘alo tôi nghe’ Ngô Dương nghe điện thoại của 1 đối tác

‘ Ông có thể cho chúng tôi cơ hội đc không’. ‘chúng tôi nhất định sẽ làm đc’

Linh Đang nghe có vẻ hiểu đc câu chuyện cô viết ra điện thoại rồi đưa cho anh xem

‘chúng tôi sẽ mời nhà thiết kế Nhật Linh để thiết kế cho bộ sưu tập lần này’ . ‘ cám ơn ông’

Anh cúp máy rồi quay sang nhìn Linh Đan nói ‘ sao em lại làm vậy’

‘nếu em ko làm anh nghĩ anh có thể nhận đc đơn hàng đó sao’

‘Nhưng nếu như vậy thì sau này em sẽ gặp rắc rối lớn đấy’

‘ Ko sao tới đâu tính tới đó’

Ngày hôm sau, hai anh em đang xoay sở với đốngtài liệu to đùng thì tiếng nói lớn ở ngoài vọng vào .

‘anh , anh ko đc vào giám đốc của tôi đang làm việc ,anh ko đc vào , anh phải đợi tôi vào báo có đã’ tiếng nói như muốn ngăn chặn nhưng bất lực

‘ Dương mày a đây cho tao , ra đây’ tiếng nói của người đàn ông đó rồi cánh cửa bật ra an ta lao vào chỉ tay vào mặt anh Ngô Dương nói ‘ tao vs mày có phải bạn thân ko sao mày lại, làm vậy vs em gái tao, chẳng phải mày nói sẽ giúp em giái tao sao , sao giờ mày lại làm vậy vs nói’

‘tôi đã làm j hả’ Ngô Dương nói

‘mày nói vs nó là mày thích nó, mày nói vs nó là mày sẽ cho nó công việc ổn định sao giờ mày lại làm vậy vs nó’ anh ta gân cổ lên cãi

‘tôi ko hề nói vậy’ Ngô Dương vẫn bình tĩnh trả lời

‘ Em gái anh là ai vậy’ Linh Đan lên tiếng dùng ánh mắt sắc nhọn nhìn anh ta

‘Hoài Trang ‘

‘à là cô ấy sao , xin lỗi anh vì Hom qua tôi đuổi rất nhiều người mẫu đi nên ko biết ai là em gái anh cả. Nhưng mà ko phải anh Dương đuổi đâu mà là tôi đuổi đấy’ Linh Đan

‘mày à mày là ai mà dám đuổi em gái tao’ Anh ta chỉ tay vào mặt Linh Đan. Ko biết vì cái j mà cô cảm thấy ngón tay của anh ta chỉ vào mặt khiến cô rất khó chịu nên đã một tay bẻ ngửa ngón tay đó ‘ xin lỗi anh em gái của anh là j chứ , tôi và anh Dương là chủ ở đây thì muốn đuổi ai mà thì đuổi liên quan j đến anh’

‘cô giám…’ càng nói ngón tay càng bị bẻ sâu hơn

‘ thôi em’ Ngô Dương lên tiếng nói vs Linh Đan. Cô buông tay ra

‘anh j đấy ơi hình như anh nhầm to rồi , anh Dương ko hề thích em gái anh toàn là tự em gái anh tưởng bở thôi, mà sự tưởng bở đó là do người anh như anh tạo ra . Ai bảo anh đi nhờ anh Dương làm j để anh ấy cảm thấy phải có trchs nhiệ dìu dắt cô ấy, nhưng nà anh đâu có biết công ty chúng tôi ko thuê mấy người vô tích sự đó , cả ngày ko làm việc chỉ ngồi nói tám chuyện. Chúng tôi còn giả lương nửa tháng cho mấy người đó rồi . Hơn nữa em gái anh còn kéo bè kéo cánh ko chịu luyện tập j cả . Anh nghĩ xem nguyên chuyện lười làm việc thì ai mà thêu đc nên anh à tôi ko chỉ đuổi em gái an đâu mà còn đuổi cả anh nữa đấy’ nói xong bấm điện thoại chung của công ty ‘ gọi bảo vệ lên phòng giám đốc ngay’ ‘có người quấy rối’. Anh ta vẫn lì mặt đứng đấy cho đến khi bảo vệ lên và lôi đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play