-Quânnnnn!!!! C…cô….cô….muốn gì- Linh run bần bật không thể tin vào mắt mình. Tiếng súng vang lên chỉ vòng có 3s mà viên đạn kia đã cắm
thẳng tim của Quân, còn súng của cậu chỉ vừa vang lên nhưng
không đủ mạnh để khiến Cell bị thương. Kết quả là máu từ
người của cậu ta túa ra ở khắp các lỗ trên cơ thể. Cái chết…
thật….đáng sợ!!!
-Cô…cô….muốn….g…gì??-Linh run rẩy trước sự đáng sợ kia.
-Hỏi thừa!!!-Một cái nhếch mép cho kẻ thua cuộc… *Bùm*-A.a.a.a.a!!!
-Đây, chính là kết cục của cô!-Quay bước, nhếch méc đấy khinh bỉ.
Nhưng cô đâu ngờ đằng sau lại có một người khác nữa…
-Cháu….xin lỗi. – hắn cúi mặt.-Không sao đâu….nếu con bé không trách cậu thì tôi cũng vậy. Dù sao
tôi cũng rất cảm ơn cậu trong suốt thời gian qua đã chăm sóc đứa
con này của tôi. Giờ đây tôi và Devil sắp phải về Mỹ vì có
một số trục trặc, tôi mong cậu có thể chăm sóc tốt cho nó như
cậu đã làm trước đây vậy. Cậu làm được chứ?!
-Cháu hứa với bác dù có hy sinh cả tính mạng của mình cháu cũng nhất định bảo vệ cho cô ấy.
-Tôi…cảm ơn cậu….thực sự cảm ơn cậu. Giờ tôi chỉ mong được bên cạnh con
bé, được nhìn nó sớm tỉnh lại. Nhưng chắc là không được rồi
thì phải. Đành nhờ cậu thôi.-Bà nhìn nó, vẻ mặt không giấu
nỗi lo lắng của một người làm mẹ. Đột nhiên,
tít….tít…..tít-tiếng tít kéo dài từ máy đo nhịp tim của nó,
càng ngày càng…nhanh…và nó sắp ngừng….
-Ma…mau lên c…cậu
mau đi kiếm bác sĩ nh..nhanh lên đi….con bé…no..nó.-bà Icy ngất
lịm đi khi thấy máy đo nhịp của nó đang giảm nhịp dần, và bây
giờ nó đang…co giật. Hắn giật mình, lao như tên phóng khiến đầu của hắn túa máu đến ướt miếng băng trắng trên trán. Hắn sợ
chỉ cần trễ một phút thôi cũng có thể giết nó. Hắn không
muốn mất nó thêm lần nào nữa, một lần là quá đủ rồi.
…..
Hắn quỳ trước cửa phòng cấp cứu đầy đau khổ, hắn đang rất đau,
đau không phải chỉ là vết thương ngoài da mà nó tận trong tim
hắn.Tuyệt vọng và hy vọng đang xen lẫn trong hắn, bỗng một bàn
tay chìa ra trước mặt hắn -Cậu chủ à!! Tôi hiểu cảm giác của
cậu khi phải như thế. Tôi đã từng rất yêu một người và rồi tôi phải đứng yên nhìn người đó ra đi mà không thể giúp được gì
cho cô ấy. Cảm giác đó rất đau đúng không cậu chủ
- Đúng! Nó rất đau. Nhưng mà đây đâu phải lý do mà cậu tới đây đúng chứ.-Hắn tự mỉm cười trong sự khinh bỉ
-Đúng là không có gì có thể qua mắt được cậu! Cậu chủ. Vậy tôi
nói luôn nhé! Chuyện là lão gia muốn gặp cậu. Ông ấy bảo là
có chuyện muốn gặp cậu. Hình như cậu chủ Lyes đã về.
-Hơ! Thì ra vậy. Nhưng mà thằng nhóc đó về thì liên quan gì tôi?!-Hắn khó hiểu.
-Dạ! Hình như ông chủ muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho cậu và cậu
chủ Lyes và ông cũng bảo mẹ cậu cũng sẽ về nên cậu nhất định
phải đến.
- À mà cậu chủ Lyes có dắt một cô gái tên Liera từ Mỹ về, trông cô ấy rất giống cô Thừa Hân.
-Cái gì?! Anh nói Liera….chẳng phải…chắng phải…-Hắn khá bất ngờ trước cái tên này. Lẽ nào….
…Profile về Lyes tý nhé ^^!!!….
Tên thật: Trần Lam Minh.
IQ: 190/200 (rất thông minh đấy nhé!!)
Chiều cao:1m83
Trần Lam Phong và Trần Lam Minh đều là con trai của tập đoàn AKS nổi tiếng toàn thế giới chỉ xếp sau nhà nó. Chủ tịch tập đoàn
là ông Trần Anh. Ông ta và vợ ly hôn ly hôn khi hai anh em hắn còn nhỏ. Và ông ta rước người phụ nữ khác tên là An Dương. Bà ta
chảnh chọe, lúc nào cũng làm nũng để được ông ta cưng chiều.
Hai anh em hắn không bao giờ để bà ta vào mắt nhưng khổ nỗi là
đẹp trai quá. (tui cũng mê huống chi bà nội đó)
…….
Nhưng dường như từ nhỏ người được cưng chiều nhất là hắn chính vì
điều đó mà hai anh em hắn lúc nào cũng đấu đá nhau. Cho nên khi nghe tin em trai của mình về, hắn cũng chẳng có gì là ngạc
nhiên. Nhưng biết đâu đằng sau việc bắt cóc nó còn có ai khác
nữa, không chừng…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT