Tô Linh Nhi vừa mừng vừa sợ nhìn cục đá trong tay biến dạng, bởi vì giờ phút này, ánh sáng của cục đá trong tay không khác gì tinh hạch.
"Ngô ngô...... Lợi hại...... Ăn!"
Lúc này, việc đầu tiên Minh Xa làm là nịnh hót Tô Linh Nhi sau đó mới nói muốn ăn.
"Cho anh."
Tô Linh Nhi hào phóng đem tinh hạch hư hư thực thực trong tay đưa cho Minh Xa.
"Được...... Ăn!"
Minh Xa ăn xong lúc sau lại lần nữa ngẩng đầu mắt trông mong nhìn.
"Muốn, còn muốn."
Tô Linh Nhi không nghĩ tới Minh Xa ăn tinh hạch cô chế tạo xong, vốn dĩ đang nói chuyện rất khó khăn bây giờ có thể dễ dàng biểu đạt.
"Không vội, đợi lát nữa."
Tô Linh Nhi thoáng nhìn thấy Hoàng Tiểu Nguyệt còn có Lý Lỗi đang đi lại, lập tức trấn an Minh Xa.
Minh Xa cũng thấy bọn họ đi tới, lập tức hóa thân cảnh khuyển, nhìn quét qua mọi người.
Mọi người bị Minh Xa chằm chằm bằng cặp mắt thuần trắng kia tới phát lạnh.
Có chút không được tự nhiên nắm thật chặt quần áo, sau đó đối với Tô Linh Nhi nói: "Ngô tiểu thư, chúng ta bắt đầu khởi hành đi."
Bởi vì ở vừa rồi Lý Lỗi đã liên lạc được với quân đội khu vực châu Á, xác định nơi an toàn.
"Được!"
Tô Linh Nhi dứt khoát đáp ứng nói.
Hiện tại cô đã thức tỉnh rồi dị năng, hơn nữa cái dị năng này là một cái dị năng ghê gớm.
Bây giờ mọi người còn chưa biết tầm quan trọng của tinh hạch, nhưng là theo nhóm người Hoàng Tiểu Nguyệt này trở về, hiệp hội nghiên cứu tang thi toàn cầu nhất định sẽ phát hiện tang thi biến dị và tinh hạch có mối quan hệ với nhau.
Cũng có thể phát hiện ra tinh hạch giúp dị năng giả thăng cấp, đến lúc đó, tinh hạch sẽ là tài nguyên quý giá mà thế lực nào cũng muốn tranh đoạt!
Mà Tô Linh Nhi quả thực chính là sự tồn tại ngoài ý muốn!
Một đám người Hoàng Tiểu Nguyệt ở phía sau đi tới, nhìn về phía Tô Linh Nhi cùng Minh Xa, khóe miệng nhếch lên lộ ra một tia âm hiểm.
Ba ngày tiếp theo, lại xuất hiện vài đợt tang thi.
Mặc dù Tô Linh Nhi đã thức tỉnh dị năng, nhưng một Viên tinh hạch cũng không cho Hoàng Tiểu Nguyệt.
Điều khiến cô cảm thấy ngạc nhiên chính là Hoàng Tiểu Nguyệt thấy nhiều tinh hạch như vậy cũng không như trước chạy lại tranh cải.
"Ngô tiểu thư, khoảng cách tới nơi mà chúng tôi ước định sắp tới rồi!"
Trong tay Lý Lỗi cầm một cái radar hình tròn, Tô Linh Nhi xem xét liếc mắt một cái, phát hiện so với chấm màu xanh trên mặt radar còn khoảng mấy dặm nữa.
"Ừ, sau khi đưa các người đến nơi chúng tôi liền rời đi!"
Tô Linh Nhi tiếp tục ở phía trước dẫn đầu.
Trái lại Minh Xa đang ôm một túi tinh hạch vẻ mặt hạnh phúc đi theo bên người Tô Linh Nhi.
"Hừ!"
Hoàng Tiểu Nguyệt đỏ mắt nhìn túi tinh hạch kia.
Nhưng nghĩ đến sau khi tới nơi tất cả tinh hạch kia, sẽ thành của bọn họ, Hoàng Tiểu Nguyệt nhìn theo Tô Linh Nhi cùng Minh Xa với vẻ mặt đồng tình.
Cô ta không tin thực lực Tô Linh Nhi cường đại đến mức có thể chống lại toàn bộ quân đội!
Tô Linh Nhi sau khi thức tỉnh dị năng vẫn chưa nhận thấy được thân thể có chỗ không khoẻ, vì thế này càng muốn sử dụng dị năng nhiều hơn!
Thừa dịp bóng đêm sâu thẳm, Tô Linh Nhi lôi kéo Minh Xa tới đến một chỗ hẻo lánh.
Nơi này không thiếu nhất là đá, vật liệu vô tận!
"Ăn! Ăn! Ăn!"
Minh Xa hưng phấn lôi kéo tay Tô Linh Nhi.
Sau đó từ trên mặt đất cầm một cục đá đặt ở lòng bàn tay Tô Linh Nhi.
"Biến! Biến ra!"
Tô Linh Nhi đem cục đá nắm ở lòng bàn tay, chờ đến khi cô mở tay ra quả nhiên biến thành tinh hạch.
Cô còn chưa kịp nhìn rõ đã bị Minh Xa cướp đi.
Lảm nhảm cùng beta: bàn tay vàng của nữ chính quá uy vũ, pháo hôi não tàn thực "đáng thương" ╮(╯▽╰)╭
23.8.2018
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT