Minh Xa nhìn tinh hạch trong tay Lý Lỗi đều sắp chảy nước miếng.
"Cái này......"
Lý Lỗi bị Minh Xa nhìn chằm chằm đến phát lạnh, sau đó thật cẩn thận đem tinh hạch đưa cho Minh Xa.
"Ngô ngô......"
Minh xa hưng phấn một tay đem tinh hạch đoạt lại.
Không nói hai lời liền bỏ vào trong miệng, thời điểm Minh Xa sắp bỏ vào, không biết nhớ tới cái gì, vẻ mặt ủy khuất cầm tinh hạch, đôi ngập nước nhìn chằm chằm Tô Linh Nhi.
Nhìn dáng vẻ Minh Xa vốn dĩ tục tằng cuồng dã giờ phút này lại vô sỉ bán manh, loại manh manh tương phản này quả thực làm tâm thiếu nữ của Tô Linh Nhi tràn lan.
"Thôi cho vào miệng rồi thì ăn đi."
Nghe được mệnh lệnh của Tô Linh Nhi, Minh Xa lập tức cao hứng đem tinh hạch nhét vào miệng.
Nhìn thấy động tác của Minh Xa Lý Lỗi kinh ngạc há to miệng.
"Thứ này vậy mà có thể ăn?!"
Tô Linh Nhi nghe tiếng gật gật đầu: "Hiện tại là lúc anh nên quyết định?"
Cái nên nói cô đều đã nói, có đồng ý hay không phải xem Lý Lỗi.
Suy tư thật lâu, Lý Lỗi cuối cùng vẫn là gật gật đầu: "Tôi đồng ý!"
Lý Lỗi vì Tô Linh Nhi gia nhập cảm thấy kích động vô cùng, lại không biết đoàn người của mình bị Tô Linh Nhi dùng để làm mồi thu hút tang thi.
"Rất tốt!"
Lý Lỗi mang Tô Linh Nhi và Minh Xa đến nơi nghỉ ngơi của người khác.
Liếc mắt một cái nhìn lại, Tô Linh Nhi phát hiện trừ bỏ binh lính ở ngoài, tất cả những người khác đều như hết sức sống ngồi dưới đất.
"Các người chưa ăn cơm sao?"
Tô Linh Nhi nói bỗng nhiên làm mọi người bừng tỉnh.
Những binh lính đó vừa nhìn thấy Tô Linh Nhi cùng Minh Xa ở phía sau vô cùng kích động.
"Đội trưởng?!"
Thấy những người khác không nói lời nào, một sĩ binh mở miệng dò hỏi Lý Lỗi.
"Đúng sự thật trả lời!"
"Vâng!"
Binh lính kia lập tức dùng khẩu lệnh trong quân đội, dùng ngữ khí nghiêm túc nói: "Báo cáo, một giờ trước mọi người đã dùng đồ ăn tiếp viện."
Không biết vì sao mọi người thấy Tô Linh Nhi cười lạnh đột nhiên đồng loại nổi da gà.
"Nếu đã ăn đồ ăn tiếp viện, như vậy vì sao vừa rồi một đám như một bãi phân chó nằm liệt trên mặt đất."
Nghe được Tô Linh Nhi đem mình ví với **** chó, Hoàng Tiểu Nguyệt lập tức không phục nói: "Cô là ai? Dựa vào đâu bây giờ lại muốn khoa tay múa chân với chúng tôi!"
Minh Xa vốn đang thành thật đứng bên Tô Linh Nhi, sau khi nghe Hoàng Tiểu Nguyệt nói lập tức hóa thân thành cuồng ma hộ thê, một bước xông ra ngoài, móng vuốt màu bạc ở ban đêm tản mát ra từng trận hàn quang.
"Minh Xa!"
Tô Linh Nhi lập tức đem Minh Xa gọi lại.
"Ngô ngô......"
Minh xa gầm nhẹ, đồng tử biến thành màu lam trong suốt.
Tô Linh Nhi đi qua đi nắm tay Minh Xa giọng điệu như dỗ đứa trẻ ôn nhu nói: "Loại người này ngay cả tang thi đều không bằng, không đáng để anh ra tay!"
Được Tô Linh Nhi trấn an, Minh Xa thu hồi móng vuốt.
Đồng tử màu lam khi móng vuốt thu hồi cũng biến mất, nháy mắt biến thành thuần sắc trắng giống tang thi.
"A!"
Hoàng Tiểu Nguyệt vừa thấy đồng tử của Minh Xa thất thanh thét chói tai.
"Tang thi...... Hắn là tang thi!"
Trong nháy mắt, tất cả mọi người nhìn về phía Minh Xa.
Lúc trước, bởi vì bóng đêm, hơn nữa khoảng cách xa, mọi người cũng không có phát hiện đồng tử Minh xa khác thường.
Hiện giờ mọi người mới thây được đồng tử Minh Xa trắng thuần, tuy rằng sợ hãi nhưng không có giống Hoàng Tiểu Nguyệt thất thanh thét chói tai, mà là cảnh giác lui về phía sau một bước.
Nhìn đến mọi người một bộ trông gà hoá cuốc, Lý Lỗi đứng dậy giải thích nói: "Mọi người không cần sợ hãi, vị tiên sinh này cũng không phải tang thi."
Nghe xong Lý Lỗi nói mọi người tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi.
19.8.2018
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT