Thế nhưng mà ra tay tàn nhẫn không kém bất kỳ người nào, bây giờ lại đi trách hắn đối với thủ hạ không tốt, đây không phải là chó chê mèo lắm lông hay sao.
"Hai người các ngươi cũng biết ta đến đây sát các ngươi, vì cái gì hai ngươi không có cầu xin ta tha mạng! "Sở Thiên Vũ thú vị hỏi.
Hắn cũng là không có che dấu ý định đến nơi này là để diệt hai con nha đầu này nữa, đối với những bình thường đứa bé mà nói, hắn có thể vui đùa cho qua, MLkl9 nhưng mà hai đứa bé này theo tin tức hắn biết đến, rất là yêu nghiệt, trí tuệ tuyệt đối không kém người trưởng thành, thậm chí còn thông minh hơn rất nhiều, làm trò thêm nữa với hai cô bé này, hắn thấy như vậy là không cần thiết.
Với trí tuệ của hai con nha đầu này, chỉ là để cho bọn nó cười chê thêm mình như vừa mới bước vào đây mà thôi.
"Hai người tỷ muội chúng ta cầu xin ngươi, ngươi sẽ bỏ qua cho chúng ta hay sao?" Diệp Vũ Đồng rất là khinh bỉ nói.

Nàng tuổi tuy nhỏ, nhưng mà dù sao cũng là một anh chị có số có má tại Diệu Quang Thành này mấy năm, không nói có thể duyệt qua tất cả mọi người, nhưng mà những người như Sở Thiên Vũ như thế, nàng cũng là nhìn thấy không ít.
Với những loại người như thế kia, tâm địa vô cùng sắt đá, có cầu xin cũng vô dụng mà thôi, không chừng còn chuốc lấy nhục. Hơn nữa a, mẫu thân nàng đã từng dạy, làm người của Diệp gia, tuyệt đối không được khom lưng uốn gối cầu xin kẻ khác, như không, sẽ bị trục xuất khỏi gia môn, hai nàng đến giờ là vẫn nhớ đến.

Trục xuất khỏi gia môn, hình phạt khủng bố như thế, nàng nào có thể vì mạng sống mà vi phạm mẫu thân lời nói, cho dù là chết cũng không được.

"Quả nhiên rất thông minh, chỉ đáng tiếc, hai người các ngươi không phải là con của ta, cho nên kết cục của hai ngươi chỉ có một, đó là....Chết !”
“Xẹt "
Sở Thiên Vũ lành lạnh lên tiếng, nói xong, hắn là lập tức xuất thủ, một đạo huyết mang từ Tu La Kiếm xuất hiện, hướng hai con nha đầu kia vị trí trãm đến.

Diệt cỏ tận gốc, như không gió xuân lại mọc lại, hai con nha đầu này hắn phải công nhận là rất đáng yêu cùng thông tuệ, vừa gặp Sở Thiên Vũ hắn cũng là vô cùng yêu thích.

Rất hợp với lại khẩu vị của hắn, ngay cái nhìn đầu tiên, hắn là đã khá là yêu mến hai cái này nha đầu. Chỉ là đáng tiếc, hai đứa bé này lại không phải là con của mình, mà là con của kẻ thù mình.

Thế cho nên hắn không có khả năng buông tha cho hai đứa nhỏ này được, cho bọn nó được chết một cách sảng khoái, đó đã là đặc ân lớn lao nhất rồi.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!”
"Rầm rầm! ...Phốc! "
“Tu La!... Đây là có chuyện gì? "
Dị biến phát sinh, Sở Thiên Vũ một kiếm kia không chỉ không sát được Diệp Vũ Phi hai người, ngược lại còn bị đánh bay lui sau, phun ra một ngụm máu tươi, hắn sắc mặt hết sức là kinh khủng hỏi Tu La lão giả.

Sở Thiên Vũ nhớ rất là rõ, một kiếm của hắn trãm ra khi cách hai con nha đầu kia chỉ có ba mét, Kiếm Mang của hắn không hiểu được biến mất một cách vô hình, tiếp theo sau, Tu La Kiếm không còn nghe hắn điều khiển nữa mà điên cuồng phát ra một Huyết Sắc Hộ Tráo đem hắn bảo hộ lại bên trong.
Như thế vẫn còn không xong, giây lát sau một chấn động âm thanh xuất hiện, mặt dù có Huyết Sắc Hộ Tráo bảo hộ thế nhưng mà đầu của hắn vẫn còn là đau như búa bổ, Nguyên Thần như muốn nức cả ra, hắn không biết đây là có chuyện gì xảy ra.

Thật là một chuyện quái quỷ, như bị người khác ra tay đánh lén, chí ít Sở Thiên Vũ hắn cũng phải là trông thấy Nguyên Lực của đối phương hướng đi, nhưng giờ này lại không hề nhìn thấy bất kỳ cái gì cả. Cái này tình cảnh còn là đáng sợ hơn Lâm An Nam xuất ra cái chiêu Tuế Nguyệt Chi Kiếm diệt sát Bát Mục Cự Giải Yêu Hoàng rất là nhiều. Khi đó, dù cho là Lâm An Nam ra tay kinh khủng, nhưng hắn vẫn còn nhìn thấy quỹ tích hướng đi của đạo kiếm mang kia, nhưng lần này thì lại không thể, nó đáng sợ nhất chính là ở điểm này.
"Chủ nhân! Bây giờ không phải là lúc giải thích, ngài lập tức rời khỏi nơi đây, rời đi Thần Lục càng nhanh càng tốt, nếu như không ngài sẽ có nguy hiểm, ta cũng không có khả năng bảo hộ được ngài an toàn!”
Tu La lão giả như thường lệ hiện ra, chỉ là không có giống như tại Thành Hải Thành lần này Sở Thiên Vũ chú ý thấy, thân thể của hắn không còn đầy huyết sắc như trước kia nữa, thay vào đó là nhợt nhạt vô cùng, bóng hình hư ảo, tùy thời có thể tan biến mất một dạng. Hắn cũng không có giải thích gì nhiều với lại Sở Thiên Vũ, mà một mặt kinh khủng, muốn Sở Thiên Vũ rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt.

"Đi thôi!”
“Xoẹt! "

Sở Thiên Vũ hết nhìn hai con nha đầu kia lại nhìn Tu La Kiếm trong tay mình, không bao lâu, mặc dù có chút không muốn, thế nhưng mà hắn rất là quyết đoán rời đi.
Hắn là biết đến, thủ đoạn lợi hại nhất của hắn chính là Tu La Kiếm này, nó cũng là bùa hộ mệnh của hắn, không có Tu La Kiếm, hắn chỉ là một tên Pháp Thần cảnh mà thôi, cho dù là Thánh Thể Pháp Thần đi chăng nữa, cũng không có khả năng là Thông Thần cảnh cường giả đối thủ, hiện tại thứ mà hắn trông cậy vào lớn nhất đã bị tổn thương thảm trọng, không còn cách nào khác chỉ có thể rời khỏi đây trước một bước mà thôi.

Sở Thiên Vũ không phải là không muốn bồi thêm một kích diệt đi Diệp Vũ Đồng hai người, nhưng hắn chỉ có thể nghĩ lại, hai con nha đầu kia là con của Diệp Tử Phàm, một tên Hóa Thần cảnh cường giả, hắn cũng không tin tên kia không có để lại thủ đoạn gì để cho hai con nha đầu kia hộ mệnh, như giờ còn chần chừ không chịu rời đi, đợi hai cái kia nha đầu lấy ra vài thủ đoạn đến, hắn chỉ có một con đường chết mà thôi.
Tạm thời lánh mũi nhọn, chờ hắn đột phá Hóa Thần cảnh cùng Thần Thể Giả sau, quay lại tìm bọn chúng tính sổ cũng là không muộn.

Thời gian kia cũng không có lâu lắm đâu, với tốc độ tu luyện kinh khủng của Thánh Thể Giả như hắn hiện tại, cùng vớ sự trợ giúp của thần bí Tu La Kiếm, hắn tin tưởng, không quá hai ba năm thời gian, nhất định là mình có thể đột phá Hóa Thần, đến khi đó, sẽ là ngày tàn của Diệp gia đám người.
Hai ba năm, một ít thời gian kia, Sở Thiên Vũ hắn là chờ đợi được đến.
....
Hỗn Mang Tinh Vực!

"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!”
"Chúc mừng chủ nhân, đột phá thành công Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Lục Trọng sơ kỳ viên mãn cảnh giới! "
Một đạo Kim Sắc Lôi Kiếp cuối cùng giáng xuống, Đại Hắc từ bên trong Luyện Thần Đỉnh không gian, lên tiếng chúc mừng Diệp Tử Phàm.

Qua tám mươi mốt ngày trải qua Thánh Khí Chi Kiếp tẩy lễ, Diệp Tử Phàm vị này chủ nhân không chỉ thành công đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Lục Trọng, đưa thân thể của mình có được chân chính Hạ Phẩm Thánh Khí phòng ngự thân thể, quan trọng hơn, Diệp Tử Phàm đã thông qua luyện hóa Kim Sắc Lôi Kiếp, một hơi đem Bá Thể của mình đạt đến Hạ Phẩm Thánh Khí Cấp Thấp tối đỉnh, một chân bước vào hàng Hạ Phẩm Thánh Khí Trung Cấp cấp độ, đây quả là một điều đáng mừng,

Phải biết rằng, năm xưa Lão Chủ nhân của hắn độ qua Hạ Phẩm Thánh Khí Chi Kiếp này xong cũng chỉ là đạt được Hạ Phẩm Thánh Khí Cấp Thấp hạ phẩm mà thôi, tức là chỉ vừa đạt đến Hạ Phẩm Thánh Khí cấp bậc, không được như vị chủ nhân này, chỉ còn kém một chút nửa là đột phá Đệ Lục Trọng trung kỳ, đưa thân thể liệt vào hàng Hạ Phẩm Thánh Khí Trung Cấp rồi, thật sự là không thể nào so sánh.

Đại Hắc nghĩ lại cũng phải, Lão chủ nhân hắn là tích lũy yếu kém như thế nào, làm sao có thể so được với lại vị này Tân Chủ Nhân được, như Diệp Tử Phàm một hơi đem Bá Thể lực phòng ngự đạt đến Hạ Phẩm Thánh Khí Cao Cấp, hắn cũng không có gì là lại cả.
"Đại Hắc! Độ Thánh Khí Chi Kiếp là không có Thiên Đạo Linh Vân hay là sao?"
Đối với lại lời chúc của Đại Hắc, Diệp Tử Phàm là không có cảm mạo, đây là hoàn toàn trong dự tính của hắn, với sự tích lũy căn cơ thâm hậu của hắn, đúng lý hắn là muốn một hơi đột phá Hạ Phẩm Thánh Khí Trung Cấp, chỉ là lo đến không khống chế được lực lượng kinh khủng bên trong cơ thể, cho nên hắn mới đè ép lại mà thôi, như hắn muốn, lúc nào cũng có thể đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Lục Trọng trung kỳ, đưa thân thể phòng ngự đến Hạ Phẩm Thánh Khí Trung Cấp.

Diệp Tử Phàm hiện tại là đang đợi, đợi đến Thiên Đạo Thánh Vân hạ xuống, thế nhưng mà hắn đã chờ đợi nửa ngày, cũng là không thấy Thiên Đạo Linh Vân tại nơi đâu, cũng như không hề thấy một cái hiện tượng nào có thể hy vọng Thiên Đạo Linh Vân giáng xuống, cho nên hắn mới nghi hoặc hỏi.
"Chủ nhân! Thánh Khí Chi Kiếp từ xưa đến nay là không bao giờ có Thiên Đạo Thánh Vân!" Đại Hắc bên trong Luyện Thần Đỉnh gương mặt là cứng đờ một chút, sau đó là miễn cưỡng lên tiếng giải thích.

Độ Thánh Khí Chi Kiếp mà muốn có Thiên Đạo Thánh Vân, cái lí luận này là lần đầu tiên hắn nghe nói đến, cũng chỉ có vị này Chủ Nhân mới có cái ý nghĩ kỳ lạ kia. Thế gian này từ khi nào có một kiện Thánh Khí vượt qua Thánh Kiếp lại có Thiên Đạo Linh Vân, như không có bị hủy diệt tại Lôi Kiếp, đã là may mắn mấy kiếp tu hành tích tụ lại được rồi.
Chỉ là rất nhanh, Đại Hắc cũng là hiểu được đến, vị này Chủ Nhân không phải là Thánh Vực người, cũng không phải là Thần Giới người, không hiểu những kiến thức sơ đẳng ấy cũng là chuyện bình thường.

"Ngươi không nói sớm, mất công ta chờ cả buổi! "Diệp Tử Phàm khá là căm phẫn nói.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play