Hơn nữa trong ánh mắt của hắn còn ẩn ẩn có tia chờ mong cùng cầu khẩn chi ý, đây là có chuyện gì xảy ra? Thật sự là hắn không hiểu nỗi cái bản thân mình đang nghĩ gì nữa.

"Sở Thiên Vũ! Thật sự rất xin lỗi, Lâm An Nam ta đã là vợ của người khác, cho dù có chết, cũng sẽ không thay lòng đổi dạ!"
Lâm An Nam đứng lên, nhìn Sở Thiên Vũ cầu xin ánh mắt, nàng là có chút cảm động, nàng là biết đến, bây giờ Sở Thiên Vũ rất là mong muốn nàng quay lại bên cạnh của hắn, cũng là tin Sở Thiên Vũ sẽ đối xử với nàng rất tốt, từ trong ánh mắt kia nàng có thể cảm nhận được tất cả.
Chỉ là đáng tiếc, trong lòng của nàng chỉ có hình bóng của một người, là cái tên vô lương tâm Diệp Tử Phàm kia, đời này kiếp này mãi mãi vẫn là như vậy, cho nên đối với tình cảm chân thành của Sở Thiên Vũ, nàng chỉ có thể nói một câu xin lỗi.

“Xoẹt! “
Nói xong cái kia câu nói, Lâm An Nam cũng không có chờ đến Sở Thiên Vũ phản ứng lại cái gì, mỉm cười nhìn hắn một cái đầy áy náy, sau đó liền là rất quyết đoán, không hề có một tia do dự, nhảy xuống cái nơi được cho là thập tử vô sinh Vô Tận Vực Sâu kia.
"Không! Lâm An Nam! Ngươi không thể nhảy vào trong đó được! "
Nhìn thấy Lâm An Nam bay xuống Vô Tận Vực Sâu kia, Sở Thiên Vũ là cất giọng gầm thét, không quan tâm đến tất cả bay đi theo đến, hắn khó khăn lắm mới có thể tìm được Lâm An Nam, như thế nào có thể để cho cô ta ngay trước mặt của mình chết đi.
"Chủ nhân! Chủ nhân! Ngài bình tĩnh một chút, kia là Vô Tận Vực Sâu a!"
Nhìn thấy Sở Thiên Vũ điên cuồng như thế, Nguyên Nhung là sợ hết hồn hết vía, lập tức liền là bay đến ôm Sở Thiên Vũ lại, lên tiếng khuyên can.
Nói đùa, kia chính là Vô Tận Vực Sâu a, nơi mà Hóa Thần Chí Tôn đi vào, cũng là thập tử vô sinh, vị này chủ nhân của hắn chỉ có Pháp Thần cảnh tu vi, nhảy xuống nơi đó chính là thi cốt vô tồn.

Tay này chủ nhân vừa chết, hắn cũng sẽ theo đó chết luôn, hắn còn chưa sống đủ, như thế nào lại muốn chết nhanh như vậy.

"Tại sao! Tại sao? Vì cái gì ngươi thà là chết, cũng không có đồng ý trở lại bên cạnh của ta chứ?”
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
Sở Thiên Vũ bị Nguyên Nhung ôm lại, sau một lúc bị trái tim chi phối đi lý trí, cuối cùng hắn cũng lấy lại được bản sắc vốn có, hắn là đem Nguyên Nhung đánh bay ra xa, cầm lấy Tu La Kiếm, liên tục trãm phá mọi thứ xung quanh mình, không khác gì một người điên là mấy.
Tục ngữ thường nói, hận càng đậm thì yêu thương lại càng sâu, đây là rất thích hợp với lại Sở Thiên Vũ hắn bây giờ, tuy bên ngoài nói là mình rất hận Lâm An Nam, một khi gặp lại sẽ làm cho nàng ta sống không được chết không xong.
Thế nhưng mà trong tận sâu đáy lòng hắn, Sở Thiên Vũ vẫn là mong muốn Lâm An Nam quay về lại bên mình, cho hắn một cái cơ hội, dù là nhỏ nhoi nhất, chỉ là đáng tiếc, hy vọng kia của hắn vẫn là không có trở thành hiện thực.

"Lâm An Nam! Đã như ngươi yêu Diệp Tử Phàm tên kia như vậy, ta nhất định sẽ cho ngươi được như ý nguyện, đem tên kia xuống dưới cùng ngươi!" Điên cuồng qua đi, Sở Thiên Vũ lấy lại lại bình tĩnh, ánh mắt của hắn cực kỳ là khủng bố.

Như Lâm An Nam đã chết rồi, như thế mục tiêu còn lại của hắn là Diệp Tử Phàm tên kia, hắn phải tìm ra tên kia, đem Nguyên Thần của tên đó hành hạ suốt mấy trăm vạn năm, sau khi thỏa mãn hắn sẽ đưa tên kia xuống Minh Giới đoàn tụ với lại Lâm An Nam, hắn làm như vậy cũng quá là nhân nghĩa rồi còn gì.

"Chủ..Chủ nhân! Ta có một cái tin..tin tức quan trọng muốn báo lại cho ngài biết!" Nguyên Nhung thấy Sở Thiên Vũ đem ánh mắt có chút bất thường nhìn về phía mình, trong lòng là hết sức run sợ, lắp bắp lên tiếng nói.

Sở Thiên Vũ này là muốn ra tay diệt hắn đây mà, người xưa thường nói được chim quên ná được cá quên đơm, thỏ bắt được chó săn giữ lại làm gì, đây là đúng với lại hoàn cảnh của mình bây giờ.
Nguyên Nhung hắn đã là đối với Sở Thiên Vũ không còn giá trị lợi dụng nữa, cho nên tên này là muốn đem hắn đưa xuống Minh Giới. Như biết vậy, vừa rồi hắn là sẽ không có ngăn cản Sở Thiên Vũ, để cho y nhảy xuống Vô Tận Vực Sâu chết cùng với Lâm An Nam kia, chỉ là trách hắn không có cái quyết tâm cùng chết với Sở Thiên Vũ, cho nên mới rơi xuống nước này đồng ruộng.

"Nói đi! Ngươi có cái tin tức quan trọng gì?" Sở Thiên Vũ là không có một tia cảm tình nói.

Nguyên Nhung tên này nói không sai, hắn là muốn ra tay diệt đi IV7S5y tên này, y đã không còn giá trị lợi dụng, cộng với việc y đã biết quá nhiều chuyện, cho nên hắn là không thể nào bỏ qua cho tên này được.

Từ ngày đưa Nguyên Nhung đi đến Thành Hải Vực nơi đây, vận mạng của tên này là đã được chú định sẵn, đó là tử vong một con đường.

"Chủ nhân! Ta vừa nhận được tin tức quan trọng, Lâm An Nam kia mấy năm nay là sinh sống tại Diệu Quang Thành!”

Nguyên Nhung hắn có phần hiểu đến, tuy hắn bị Sở Thiên Vũ khống chế sinh tử, thế nhưng tên này không có yên tâm về mình, vẫn còn lo sợ hắn đem bí mật truyền ra bên ngoài.
Trên đời này chỉ có một loại người có thể vĩnh viễn bảo thủ được bí mật, đó là người chết, hắn đã từng ra tay diệt đi không ít người như thế, đạo lý này hắn nên là hiểu ra sớm mới phải.
"Như không có cái gì mới, ngươi cũng không cần nói nữa!” Sở Thiên Vũ lành lạnh lên tiếng,

Lâm An Nam bây giờ đã không còn, như vậy biết được nơi mấy năm nay cô ta sinh sống thì có được cái ích lợi gì nữa, chẳng lẽ hắn đến nơi đó có thể gặp lại Lâm An Nam, hay là Lâm An Nam hiện hồn về đây gặp mặt Sở Thiên Vũ hắn lần cuối.

Tất cả đều là phi lý, cho nên tin tức này của Nguyên Nhung, không còn có bao nhiêu giá trị nữa.

"Chủ nhân! Ta nhận được tin tức, Lâm An Nam tại nơi Diệu Quang Thành kia có một đôi song sinh hài tử! " Tu La Kiếm kia muốn trãm xuống, Nguyên Nhung biết thời gian của mình là không có bao nhiêu, cho nên lấy tốc độ nhanh nhất nói ra đến.

Nửa tháng trước sau khi là nhìn thấy Lâm An Nam xuất hiện với một cái đấu bồng che khuất dung mạo, theo như nghề nghiệp, hắn đã dùng truyền âm Ngọc Phù ra lệnh cho một đám thám tử tại Thành Hải Vực điều tra theo hướng những người Bạch Y Nữ Tử có dùng đấu bồng che khuất dung mạo tại Thành Hải Vực.

Kết quả thu lại khá là khả quan, không bao lâu trước đây người của hắn đã thăm dò ra chi tiết của Lâm An Nam, hóa ra Lâm An Nam này tại Diệu Quang Thành cũng là một danh nhân, còn lập ra một cái Diệp Phủ, hơn nữa còn có hai cô con gái song sinh hung tàn khét tiếng nơi đó nữa.

Nguyên Nhung là hy vọng với cái tin tức này của hắn, Sở Thiên Vũ sẽ bỏ qua cho hắn một mạng.

"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
“Ha ha ha! Diệp Phủ? Diệp Vũ Đồng! Diệp Vũ Phi?”
“Lâm An Nam, ngươi thật tốt, thật sự rất tốt!"
Sở Thiên Vũ là cất tiếng cười chấn động cả một vùng thiên địa, qua lời kể của Nguyên Nhung, hắn như thế nào còn không biết, Diệp Phủ tòa kia là vì ai lập ra, còn hai con nha đầu Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi là con của ai.

Không nghĩ đến, Lâm An Nam không chỉ sau lưng phản bội Sở Thiên Vũ hắn, mà còn là vì cái tên khốn kiếp Diệp Tử Phàm kia sinh con, hắn đã là hiểu đến, vì cái gì Lâm An Nam thà là nhảy xuống Vô Tận Vực Sâu tự sát, cũng là không cho hắn một cái cơ hội, nguyên nhân chính là tại đây rồi.
"Lập tức đưa ta đến Diệu Quang Thành!” Sở Thiên Vũ ra lệnh với lại Nguyên Nhung một tiếng.

Như Lâm An Nam đã có chết rồi, như thế thì những người liên quan đến cô ta cũng không cần thiết tồn tại nữa.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play