"Hoa Bà! Ngài nhìn xem, hôm nay ta mang bộ này váy đen này có xinh đẹp hay không?” Diệp Vũ Phi tiểu bất điểm này như người lớn một dạng, xoay người mấy vòng, đem váy đen công chúa của mình là khoe sắc một cách rực rỡ, sau đó là mỉm cười đầy chờ mong đối với lại Hoa Bà này hỏi! Vẽ mặt hết sức là chờ mong được Hoa Bà này khen ngợi một dạng. 'Xong! Phu Nhân! Ngài ở nơi nào, nhanh trở về cứu ta a!' Hoa Bà nghe Diệp Vũ Phi hỏi như thế, trong lòng là tràn đầy một cổ tuyệt vọng, liên tục cầu khấn Lâm An Nam hồi lại Diệp Phủ này sớm một chút.
Vì sao nàng lại tuyệt vọng đến như thế, đơn giản không phải chỉ là câu hỏi trước này của con nha đầu này, mà là câu hỏi sau kia. Như nàng trả lời đẹp mà nói, con nha đầu này sẽ hỏi tiếp mình cùng Diệp Vũ Đồng ai xinh đẹp hơn, tiếp theo sau sẽ là ai là tỷ tỷ, ai là muội muội, không nằm ngoài cái việc Tỷ Muội Chi Tranh mà thôi, dù là chọn bên nào, cũng là không được. Nghĩ đến những chuyện này đầu của nàng không khỏi lớn hơn mấy lần.
"Vũ Phi tiểu thư! Ngài xinh đẹp, vô cùng xinh đẹp! " Dù là biết như thế, nàng là không dám cho ra đáp án khác, như không phải hai con nha đầu này đem nàng hành hạ quá mức, nói thật lòng một câu, Vũ Phi cùng Vũ Đồng hai đứa bé này là xinh đẹp nhất mà nàng từng gặp qua, Thiên Sứ gương mặt cùng với lại như tuyết làn da, lớn lên như thế nào cũng là một đại mỹ nhân bại hoại, tuyệt đối là không có thua gì mẫu thân của hai nàng ta. Chỉ là cái tính cách thì lại rất là trái ngược với lại vẽ bên ngoài nhan sắc của nàng ta, đây là một tâm hồn độc ác giết người không thấy máu a, những năm qua, nàng là lĩnh hội vô cùng đầy đủ.
"Vậy! Ta cùng Vũ Đồng muội muội, ai xinh đẹp hơn?" Không có ngoài dự đoán của Hoa Bà, Vũ Phi nha đầu này lại tiếp tục đưa ra câu hỏi như thế, hơn nữa ánh mắt còn là tràn đầy sao sáng nhìn về phía Hoa Bà, như là đang rất trông đợi vào câu trả lời của nàng một dạng.
'Ngươi là không thể hỏi câu hỏi khác được hay sao?'.
Hoa Bà trong lòng âm thầm hò hét, câu hỏi như thế, nàng mấy năm qua đã là nghe không dưới mấy vạn lần, mỗi lần như thế, 1S3IH nàng trong lòng lại run lợi hại.
Như nàng dám trả lời Vũ Phi xinh đẹp hơn, hôm nay ngoài đường có một bà điên nhảy múa thoát y rất có thể là có nàng một tịch, còn như nàng trả lời Vũ Đồng xinh đẹp hơn, như thế thì cũng thảm không kém, đêm nay trong phòng của nàng là sẽ xuất hiện một đám độc xà đủ mọi loại màu sắc đang chờ nàng bên trong. Xà loại vật này, chính là nàng sợ hãi nhất, không ít lần nàng đã bị bọn nó hù dọa đến chết, những lần như thế, cũng may là có Diệp Phu Nhân kia đưa nàng từ quỷ môn quan trở lại, nếu như không, nàng đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Lần này không có vị kia Diệp Phu Nhân cứu nàng, nàng là phải cầm chắc chiếc vé xuống bên dưới đoàn tụ với lại chồng con của mình rồi. "Vũ Phi tiểu thư, ngài...!" “Vũ Phi muội muội! Muội đến nơi đây cùng Hoa Bà chơi đùa, như thế nào lại không có nói cho tỷ tỷ một tiếng?" Đúng cái lúc Hoa Bà muốn đưa ra câu trả lời, một âm thanh non nớt dễ nghe lại cắt đứt câu trả lời của nàng, theo sau, Diệp Vũ Đồng gương mặt như cùng một khuôn đúc ra với lại Diệp Vũ Phi đi đến, mỉm cười ngọt ngào đối với lại Diệp Vũ Phi nói, sau đó là khẽ gật đầu thi lễ với lại Hoa Bà.
"Ực! Vũ Đồng tiểu thư! " Hoa Bà nhìn đôi song bào thai này lại tụ tập lại nơi này, lời lẽ mới vào đã toàn là binh đao, khẽ nuốt một ngụm nước miếng, gian nan lên tiếng chào hỏi.
'Như thế nào lại như thế? Không phải hai người này là đang ra ngoài vui chơi hay sao? Vì cái gì lại hồi Diệp Phủ sớm như thế? Đây không phải là phong cách làm việc của hai con a đầu này a?’
Hoa Bà là trăm mối nghi vấn không hiểu, theo như lệ thường, ít nhất cũng phải là ba ngày đến một tuần nữa, hai tôn tổ tông này mới hồi gia, bây giờ hồi gia sớm hơn dự kiến, là có chuyện gì? Hay là bọn chúng chán bên ngoài kia rồi, muốn lấy cái Diệp Phủ này ra làm chiến trường, như vậy thì tồi tệ hơn rồi, Diệp Phủ này bị hủy không nói, đứng mũi chịu sào Hoa Bà nàng cùng với lại Diệp Phủ người làm chắc chắn sẽ gặp tai ương. Phải làm như thế nào mới có thể tránh khỏi được cái tai họa lần này bây giờ? Hoa Bà trong lòng là trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
"Vũ Đồng muội muội, ta vốn là người vô cùng hiếu thuận, lời mẫu thân nói kính già yêu trẻ chính là ta luôn luôn ghi khắc trong tâm, không giống như người nào, cả năm không đến chào hỏi trưởng bối một lần a!" Cũng không có bất ngờ lắm với sự xuất hiện của Diệp Vũ Đồng nơi này, Diệp Vũ Phi là di chuyển mục tiêu nhẹ nhàng mỉm cười nói với lại Diệp Vũ Đồng, bên trong kia lời nói là chứa đầy đường gươm ánh đao.
Ta là đến đây quan tâm đến trưởng bối, cũng không giống như nhà ngươi một năm không thăm hỏi người nuôi mình từ nhỏ đến lớn một lần, đây chính là bất hiếu a. Người bất hiếu như thế, có tư cách gì cùng ta tranh cái chức tỷ tỷ này, thôi thì nên ngoan ngoãn chịu thua, chấp nhận làm muội muội của ta thì hơn! Diệp Vũ Phi trong lòng đắc ý cười nghĩ. "Ân! Vũ Phi muội muội! Sao ta lại nghe nói đến, mỗi lần muội đến thăm Hoa Bà, đêm đến Hoa Bà liền là chết ngất đi một lần vậy kìa?" Vũ Đồng cũng là như nhớ lại chuyện gì mỉm cười đối với lại Vũ Phi nói. Hừ, nhà ngươi mà có lòng hiếu thuận như thế, ta khinh! Vũ Đồng trong lòng hết sức là khinh bỉ không thôi, tại Diệp Phủ này, người nào không biết Diệp Vũ Phi chính là có tiếng độc ác vô cùng, trừng mắt tất báo, trên dưới không biết bao nhiêu Diệp Phủ hạ nhân người hầu đã là bị con a đầu này dọa cho đến chạy trối chết, người bị hù chết cũng là không có ít đâu, trong đó người có tuổi như Hoa Bà này không hề thiếu, dẫn đến tình trạng là không có bao nhiêu người dám đến nơi đây làm việc. Hại Diệp Vũ Đồng nàng còn nhỏ như thế, phải độc lập tự tay chăm sóc bản thân, tắm rửa cơm nước tất cả đều phải tự tay làm, nàng thật sự rất là khổ a. Những cái này tất cả đều là tại con a đầu này mà ra, là nó đuổi đi hết tất cả mọi người, giờ này đi nói đến chuyện kính già yêu trẻ, nàng rất là khinh thường.
"Nha! Nhắc đến chuyện này ta mới nhớ, Vũ Đồng muội muội, đầu năm nay Hoa Bà đứng tại bên ngoài thoát y khiêu vũ, là chuyện như thế nào vậy!"
Diệp Vũ Phi cũng là lườm lại Diệp Vũ Đồng, kể ra tật xấu của đối phương, hai tiểu bất điểm này ánh mắt trừng nhau, cùng nhau kể ra từng tội trạng của nhau, không khí là hết sức căng thẳng, như là sắp động thủ đến nơi. "Hoa Bà! Ngài muốn đi đâu vậy?" Dù là đang nhìn nhau chứa chan lửa giận, nhưng mà không có nghĩa là hai cô bé này không có chú ý đến những gì diễn ra xung quanh, quan sát thấy Hoa Bà là có ý chuồn êm, hai người ngay lập tức là di chuyển ánh mắt lên người của nàng ta, thân thiện hỏi. "Hai vị Tiểu Thư! Ta thấy cũng đã muộn, cho nên muốn vào làm mấy món cho hai vị dùng, là muốn làm mấy món cho hai vị dùng!" Hoa Bà là nhân lúc hai người này không có chú ý đến mình, liền là có ý định chuồn êm khỏi nơi đây, chỉ là không nghĩ đến, chung quy vẫn là không có thoát được.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT