Có điều có người đã ngăn cản mọi hành động của nàng, người đó chính là Lưu Kiến Bang, chính tên kia đã nói cho nàng biết, Ngư Tử Vân bên ngoài có bị thương khá nặng, nhưng bên trong hoàn toàn không có chuyện gì, khuyên nàng nên hết sức bình tĩnh. Nhất là đừng có làm cho tôn kia phụ thân chú ý đến biểu cảm lo lắng của mình.
Chính là vì như thế, Diệp Vũ Đồng nàng mới làm bộ như thái sơn sụp đổ xuống không hề nhíu mày bộ dạng kia. Qua được luôn ánh mắt dò xét của phụ thân độc ác nhà mình.
Nên nói công lao đầu tiên đưa hai nàng cùng Ngư Tử Vân sư đồ qua một kiếp nạn là Lưu Kiến Bang, không phải là Diệp Vũ Đồng nàng đâu.
Với sự giúp đỡ lần này, những gì trước đây Lưu Kiến Bang trong bóng tối ra tay ngăn cản nàng rời khỏi An Nam Thánh Cung, xem như bỏ qua hết thảy đi vậy, Diệp Vũ Đồng nàng vốn là người ân oán phân minh.
“Thật sự không có sao!”
Diệp Vũ Phi đi đến kiểm tra lại thương thế của Ngư Tử Vân một chút, nhận thấy Ngư Tử Vân đúng thật là không có việc gì, khi đó nàng mới là an tâm thở phào nhẹ nhõm.
“Rầm rầm... A..Rắc... Rắc...! “
“Cũng tại lão già ngu ngốc như nhà ngươi! “
Người mình thương lad Ngư Tử Vân đã không có việc gì, tâm trạng lo lắng cũng tạm vơi đi không ít, có điều khi nhìn đến Dịch Huyền Dương bên cạnh kia, lửa giận của Diệp Vũ Phi lại dâng cao lên hơn bao giờ hết.
Không có suy nghĩ gì cho lâu, nàng liền một chầu quyền đấm chân đá đánh đến, cũng là không quan tâm đến cái này Dịch Huyền Dương có bị thương nặng thêm hay là không, đem tên này ra phát tiết lửa giận đã rồi tính sau.
“Vũ Đồng muội muội! Chờ ta một chút!”
“Rầm rầm.. Phốc! “
“Lần này xem như ngươi gặp may!”
Đang hăng say đánh Dịch Huyền Dương một trận đến thoải mái vô cùng, quay đầu nhìn lại đã thấy Diệp Vũ Đồng nhân cơ hội đem Ngư Tử Vân đi mất, nàng đâu còn tâm trạng cùng cái này Dịch Huyền Dương chơi đùa nữa, chạy theo chăm sóc Ngư Tử Vân mới là chính đạo, không thể nào để cho Diệp Vũ Đồng cái kia nha đầu chiếm được tiện nghi a.
Có điều trước khi đi nàng cũng là bồi thêm cho Dịch Huyền Dương này vài cước, không thể nào để cho tên này thoải mái như thế được.
“Khụ..Phốc..! Ta quá xui xẻo thì đúng hơn!”
Phun ra một ngụm máu tươi, Dịch Huyền Dương nhìn Diệp Vũ Phi nha đầu kia đã rời đi, không khỏi thầm than một tiếng.
Hắn là một tôn Trung Cấp Thánh Đế, trước giờ nào có trải qua cái loại sĩ nhục như hôm nay, bị một cái nho nhỏ Thánh Vương ra sức chà đạp hồi nào đâu, cũng chỉ có hôm nay, hắn mới phải nhận đủ mọi khuất tất như thế này.
Bị một cái Thánh Vương chà đạp, trong khi còn là không dám phản kháng lấy một câu hay hành động gì, truyền ra ngoài mà nói, thiên hạ sẽ ban cho hắn cái biệt danh sử thượng tối khuất nhục Thánh Đế đây mà.
“Haiz! Nên nghĩ đến chuyện mấy chục năm sau làm sao ứng phó với lại họ Diệp kia đi thì hơn!”
Dịch Huyền Dương khẽ đứng lên, đôi chút thương thế này đối với lại một tôn Trung Cấp Thánh Đế như hắn, là chẳng có bao nhiêu khó khăn gì, thứ mà hắn lo lắng là mấy chục năm sau giao ước với lại Diệp Tử m4dka Phàm.
Trong tay Diệp Tử Phàm hiện tại có Thánh Đế Chí Cường Giả làm tay chân, chẳng cần Diệp Tử Phàm ra tay, chỉ cần y động một lời, e là tất cả Na Di Thánh Cung của hắn liền sẽ tan thành tro bụi mất thôi.
Nên ứng phó thế nào, tạm thời hắn còn là không thể nào nghĩ ra được biện pháp hay, thôi thì nên trở lại cùng các đại Trưởng Lão bàn bạc kỹ lưỡng hơn vậy, có khi người nhiều sẽ có thể nghĩ ra được đối sách lưỡng toàn kỳ mỹ đến.
...
An Nam Thánh Điện!
“Huyền Phương! Lần này ngươi làm rất khá!” Diệp Tử Phàm đối với lại Hổ Huyền Phương cất tiếng khen ngợi nói.
“Chủ nhân ngài đã quá khen, đây vốn là bổn phận của ta!” Hổ Huyền Phương liên tục xua tay không dâm nhận.
Hổ Huyền Phương biết đến, Diệp Tử Phàm khen ngợi hắn đây là vì chuyện gì, kia là mấy tháng trước, hắn liền giở ra một ít thủ đoạn, làm cho Ngư Tử Vân rời đi An Nam Thánh Cung mà thôi.
Chuyện này phải tính đến năm mươi năm trước, sau khi tôn này chủ nhân đi vào Luyện Thần Đỉnh bế quan, cũng là lúc hai nha đầu kia xuất quan tìm đến Ngư Tử Vân vui đùa.
Một khi vui chơi tranh dành liền là kéo dài suốt mấy chục năm, ngay cả tu hành việc hai cô gái kia cũng là không thiết.
Thấy cảnh này, hắn rất là muốn lên đem Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng tách ra khỏi Ngư Tử Vân, có điều bài học lần trước làm cho hắn không dám tự chủ trương, nên là đã hồi báo lại cho Diệp Tử Phàm biết, chỉ thị bảo hắn đuổi đi Ngư Tử Vân, cũng chính là từ Diệp Tử Phàm nói ra, như không hắn cũng không có gan đi xúc hai người kia rủi ro thêm một lần nữa.
“Cái này tai họa tinh, làm thế nào xử lý hắn mới tốt đây?” Diệp Tử Phàm nhìn về bên kia Ngư Tử Vân Động Phủ, không khỏi có chút thở dài nói.
Hai nha đầu kia vì tranh dành tình cảm của Ngư Tử Vân một chuyện, liền là ngay cả tu hành cũng không quan tâm, vốn có thể tại mấy chục năm trước đột phá Thánh Vương, lại kéo dài cho đến tận ngày hôm nay, kéo dài như thế này, đúng thật sự là không phải chuyện tốt lành gì.
Như hiện tại hắn diệt đi Ngư Tử Vân, liền có phải sẽ hết chuyện?
Cái này ý nghĩ vẫn luôn tại trong đầu của hắn xoay chuyển, với thực lực cũng như thế lực trong tay hắn hiện tại, hoàn toàn có thể làm được chuyện này một cách rất dễ dàng.
Có điều hắn cũng chỉ có thể ngẫm lại, như thật sự làm như thế, hai cái nha đầu kia chắc chắn sẽ hận người phụ thân như hắn đây đến chết, mà hắn đây lại rất không muốn bọn nó không vui, nên diệt đi Ngư Tử Vân chuyện, chỉ có thể tạm thời để qua một bên thôi.
“Thánh Vực mấy chục năm qua có xảy ra chuyện gì lớn hay là không?”
Tạm thời bỏ qua cái kia Ngư Tử Vân một chuyện, Diệp Tử Phàm quay lại hỏi Hổ Huyền Phương cái này vấn đề.
Sinh Mệnh Nguyên Tinh như hắn tính không sai mà nói, liền sẽ còn mười năm nữa liền sẽ xuất thế, cũng chính là vì nguyên nhân này, nên khi đã hoàn thành toàn bộ mục tiêu tu hành, Diệp Tử Phàm hắn liền là xuất quan, đối với chuyện nhìn đến hai nha đầu kia độ kiếp, đây cũng hoàn toàn là trùng hợp.
Thời gian mười năm, cũng là đủ chi Diệp Tử Phàm hắn chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa rồi, còn lại bên kia Thánh Vực tình thế, đây là điều mà hắn quan tâm nhất, không biết những đại Thế Lực kia có cái gì chuẩn bị cho lần tranh đoạt lần này.
“Chủ nhân! Mấy chục năm qua, Thánh Vực có hai đại sự quan trọng diễn ra, thứ nhất chính là chuyện Đan Thiên Thánh Cung phát ra Huyền Thưởng Lệnh, cùng kéo đại Cường Giả đi đến Thánh Ma Giới tiêu diệt Sát Lục Thánh Cung...!”
“Ngươi là nói Đan Thiên Thánh Cung đang đối phó với lại Sát Lục Thánh Cung, đây là vì cái gì nguyên nhân?”
Nghe tin tức vừa rồi của Hổ Huyền Phương, Diệp Tử Phàm thân hình chấn động mảnh liệt, cắt ngang lời nói của Hổ Huyền Phương, lên tiếng hỏi.
Sát Lục Thánh Cung, đây chẳng phải là hang ổ hiện tại của Sở Thiên Vũ, người được xem là kẻ thù số một của Diệp Tử Phàm hắn, đương nhiên hắn phải đặt sự quan tâm đến cái này thế lực lên hàng đầu rồi.
Tại sau khi tìm hiểu thông tin từ Thiên Nan tên kia, Diệp Tử Phàm hắn là biết, thực lực của Sát Lục Thánh Cung cũng không hề thấp, bên trong có ba tôn Thánh Đế Chí Cường Giả chi cảnh, còn mười mấy tôn Cường Đại Thánh Đế Cường Giả, như cộng thêm năng lực đặc biệt của Tu La Kiếm trong tay của Sở Thiên Vũ, hoàn toàn có thể giúp đỡ cho mười hai người kia trở thành Thánh Đế Chí Cường Giả.
Sát Lục Thánh Cung hiện tại có thực lực cường đại đến như thế kia, bất kỳ một cái tòa nào Thánh Cung cũng không thể nào xem thường, như thế nào Đan Thiên Thánh Cung lại muốn mạo hiểm đem Sát Lục Thánh Cung diệt đi?
“Cái này..Chủ nhân! Một lời khó nói hết! Ngài hãy xem cái này Ngọc Giản đi!”
Hổ Huyền Phương cung kính dâng lên một cái tin tức Ngọc Giản, đối với lại Diệp Tử Phàm lên tiếng nói.
Bên trong Ngọc Giản kia là tin tức về nguyên nhân mà Đan Thiên Thánh Cung muốn diệt đi Sát Lục Thánh Cung, cũng như tình cảnh chiến đấu hiện tại.
Những cái này tin tức quá mức là nhiều, dù có nói ba ngày ba đêm cũng chưa chắc có thể xong, thôi thì đưa nó cho Diệp Tử Phàm, tự mình ông ta xem xét vậy.
“Nha! Thì ra Cường Đại quá cũng là một cái tội!”
Thần niệm đưa vào bên trong Ngọc Giản, hiểu được nguyên nhân vì cái gì Đan Thiên Thánh Cung lại muốn diệt sát Sát Lục Thánh Cung kia, Diệp Tử Phàm trên khóe miệng không khỏi nở một cái nụ cười, khá là vui vẻ nói.
Theo như tin tức nói, tất cả đều là do Sở Thiên Vũ làm việc quá mức khoa trương, đem cô số sinh linh cấp thấp diệt sát, hành động đi ngược lại với quy tắc của Tu Luyện Giới này đã làm cho nhân thần cộng phẫn, nên Đan Thiên Thánh Cung muốn là người dẫn đầu, đi đến tiêu diệt Sát Lục Thánh Cung.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT