May mắn cho Diệp Tử Phàm hắn là tên Lâm Cửu Dương kia là một tên bình thường Thánh Đế, còn là đang bị người của Băng Thiên Thánh Cung truy sát.
Cái tên họ Cao Thánh Đế này có lẽ Diệp Tử Phàm hắn sẽ không có gặp may mắn như thế này, tạm thời hắn là không muốn gây thù chuốc oán thêm nữa.
Nhưng là với điều kiện là hậu nhân của tôn Thánh Đế Cường Giả này không có đến tìm hắn phiền toái thêm một lần nữa, như không mà nói, mặt nhà ngươi là Thánh Đế hay Chân Thần, diệt trước rồi sẽ tính sau.
“Các ngươi biết bao nhiêu về tên Cao Kiến Nguyên này?” Diệp Tử Phàm thu hồi lại ánh mắt, quay lại đối với bốn người Nguyễn Du Học lên tiếng hỏi.
Diệp Tử Phàm hắn lên Thánh Vực thời gian quá ngắn, đến Trung Thánh Vực này lại càng ngắn hơn, dù từng thôn phệ không ít Cường Giả, chiếm đi ký ức của bọn họ, nhưng phần lớn cũng chỉ là từ Yêu Tộc, còn bên này Thánh Nhân Giới Trung Thánh Vực, hắn đúng là không hiểu biết bao nhiêu. Bốn người này Trung Thánh Vực lăn lộn cũng lâu năm, Bắc Hàn Thánh Cung cái này cũng không phải là một tòa vô danh Thánh Cung, nghĩ đến cũng là sẽ biết đôi chút về Cao Kiến Nguyên con người này.
“Hồi bẩm Diệp đại nhân! Cao Kiến Nguyên là xuất hiện tại Trung Thánh Vực mười tỷ năm về trước, không có bất kỳ người nào biết hắn là từ đâu đến, vì thực lực cao cường nên đã diệt đi được một cái tòa Bát Tinh Thánh Cung, từ đó đổi tên thành Bắc Hàn Thánh Cung. “
“Về thân phận của người này, có người từng suy đoán y có thể xuất thân từ Thượng Thánh Vực một cái Cửu Tinh Thế Lực nào đó. Công pháp tu hành của Cao Kiến Nguyên thuộc về loại âm hàn, nên nhiều người nghĩ Cao Kiến Nguyên sẽ là từ một cái gia tộc tại Băng Thiên Đại Vực xuất thân! Đây là những gì mà ta đã nghe được về những lời đồn quanh Cao Kiến Nguyên người này!” Lê Sang cung kính lên tiếng hồi đáp ám hỏi của Diệp Tử Phàm.
Vế trên thì người tại Thánh Nhân Giới Trung Thánh Vực này ai cũng là hay biết, nhưng mà vế bên dưới về xuất thân của Cao Kiến Nguyên, không có người nào hay.
Trả lời của hắn là dựa trên suy đoán cùng cóp nhặt rất nhiều tin tức mà có được, nói thẳng ra là hắn chỉ đoán bừa, dựa trên hiểu biết của hắn từ công pháp cũng như các đại thế lực trên Thượng Thánh Vực mà thôi, thật sự mình cũng không biết Cao Kiến Nguyên xuất thân nơi nào.
“Băng Thiên Đại Vực sao?” Diệp Tử Phàm lẩm nhẩm nói nhỏ.
Băng Thiên Đại Vực của Băng Thiên Thánh Cung, cái này thế lực quá mức nổi danh, Thánh Vực người không ai không biết, Diệp Tử Phàm hắn đương nhiên cũng có nghe đến.
Hắn cùng Băng Thiên Thánh Cung cũng là có nhân duyên Jf9oU không cạn, Diệp Tiểu Nha người muội muội trước đây của hắn cũng đang làm Thiếu Cung Chủ nơi đây.
“Diệp đại nhân! Không biết hiện tại ngài cần chúng tôi làm cái gì, xin ngài chỉ thị, dù là lên núi đao hay xuống biển lửa, chúng tôi cũng sẽ không chối từ!”
Lê Sang đám người nhìn thấy Diệp Tử Phàm lại nhìn về phía bọn họ như có điều suy nghĩ, hắn liền là nhanh nhẩu lên tiếng, ý dựa vào Diệp Tử Phàm trong lời nói, là con nít lên ba cũng có thể nhìn ra được.
“Các ngươi từ nay không cần gọi ta là Diệp đại nhân nữa, gọi là Thánh Chủ đi!” Diệp Tử Phàm trầm ngâm một chút liền là quyết định nhận đám người này.
Đúng là hắn đang cần nhân thủ, cũng cần đến một tòa Thánh Cung để cho hai đứa con của hắn chơi đùa, theo ý nghĩ của hắn, hai con bé kia tại hai tòa Thánh Cung làm Thiếu Cung Chủ cũng quen rồi, đem bọn nó trở lại bên cạnh mà phải sống kiếp Tán Tu ngày đây mai đó có lẽ hai nha đầu kia sẽ không có quen, nhân tiện đám người này làm cho hắn một tòa Thánh Cung cũng không tệ lắm, hắn nhận lấy để hai con nha đầu nhà hắn chơi đùa cũng không có sao.
Không có sai! Trong mắt của Diệp Tử Phàm hắn, mấy thứ như thế lực cũng chỉ là vật ngoài thân, nhân thủ hắn cần cũng chỉ bắt đi đào khoáng, với lập Thánh Cung hay gia tộc này đó một chuyện hắn chưa bao giờ có ý định nghĩ đến.
Nhưng hắn không cần, không có nghĩa là thân nhân của hắn không cần, hiện tại hắn không phải là một người tứ cố vô thân như là hồi còn một mình tại Thiên Nhược Đại Lục hay Linh Ma Đại Lục có thể tự do tự tại thích làm cái gì thì làm nữa.
“Vâng! Đa tạ Thánh Chủ! “ Bốn người Lê Sang là vui mừng quá đỗi, lên tiếng cảm tạ Diệp Tử Phàm nói.
Nói thật, gia nhập một tòa Thánh Cung, không phải là ý nguyện ban đầu của đám người bọn họ, với cái tu vi của mình, như bọn họ muốn mà nói, đã gia nhập Linh Huyền Thánh Cung làm một tôn Thái Thượng Trưởng Lão từ lâu rồi.
Nguyên nhân họ không làm như thế là vì không muốn gò bó, cũng là vì Linh Huyền Thánh Cung thực lực còn chưa đủ cường để bọn họ tham gia.
Nhưng Diệp Tử Phàm người này thì khác, vừa đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh không bao lâu đã nhảy lên làm Thánh Hoàng vô địch thủ rồi, đi theo mộ người như thế này, tuyệt đối không lỗ vốn, còn là có tươi lai tươi sáng đang chờ đón bọn họ nữa là đằng khác.
Một nguyên nhân nữa mà bọn họ muốn gia nhập thế lực của Diệp Tử Phàm, kia là vì kẻ thù của bọn họ bên ngoài khá nhiều, lợi hại cường giả cũng không thiếu.
Hiện tại lại có thêm Cao Kiến Nghiệp tôn Thánh Thể Thánh Đế kia, như không ôm đùi của Diệp Tử Phàm sớm, chỉ sợ là bọn họ không còn cơ hội nữa rồi.
“Các ngươi tạm thời giứ chức vị Trưởng Lão đi!” Diệp Tử Phàm tiếp tục sắp xếp chức vị cho bốn người Lê Sang này.
‘Trưởng Lão? Đây là cái gì tình huống? ‘ Lê Sang bốn người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng là kinh ngạc không hiểu đủ mọi thứ.
Một cái Bát Tinh Thánh Cung, Thánh Hoàng Cường Giả thường thường sẽ được sắc phong làm Thái Thượng Trưởng Lão, trừ khi là tôn Thánh Hoàng kia phạm đại tội gì, như không rất ít tình huống Thánh Hoàng không được phong làm Thái Thượng Trưởng Lão lắm.
Bên này bọn họ không có phạm cái tội lỗi gì, còn là có công đánh đuổi ngoại xâm, như thế người, vì cái gì tôn này Thánh Chủ chỉ sắc phong cho bọn họ là Trưởng Lão thôi?
Trưởng Lão cùng Thái Thượng Trưởng Lão, bớt đi hai chữ, nhưng là quyền lợi liền mất đi to lớn lắm.
Bát Tinh Thế Lực Trưởng Lão là chỉ mấy tên Thánh Vương chân chạy kia kìa, còn Thánh Hoàng như bọn họ, là phải thêm vào hai chữ trước nữa mới đúng.
Thân phận khác biệt, Thánh Cung trợ cấp giữa hai bên khác xa nhau, như trời với đất cũng không quá, có khi nào tôn này Thánh Chủ quên đi hai chữ trước hay là không?
Hoặc giả nghĩ mình tòa này Tân Thánh Cung mới thành lập là Cửu Tinh Thánh Cung mà không phải là Bát Tinh Thánh Cung?
“Vâng! Đa tạ Thánh Chủ! “ Trong lòng đám người Nguyễn Du Học vô cùng không muốn, nhưng là chờ đợi hồi lâu Diệp Tử Phàm không có lên tiếng sửa lại, cũng chỉ có thể cắn răng nhận lấy cái chức vị bỏ đi này.
Không có cách nào, ván đã đóng thuyền, bọn họ đã nhận lời gia nhập tòa này An Nam Thánh Cung, dù cho Diệp Thánh Chủ vị này có đọc thiếu hai từ Thái Thượng hay là trong lòng ảo tưởng mình lập Cửu Tinh Thánh Cung, bọn họ cũng chỉ có nước cắn răng nhận lấy.
‘Sau này các ngươi sẽ biết Trưởng Lão vị trí của mình đáng giá như thế nào!’ Diệp Tử Phàm nhìn qua thần sắc của đám người này, đương nhiên cũng có thể đoán được trong lòng mấy tên này đang suy nghĩ cái gì.
Không để bốn tên này làm Thái Thượng Trưởng Lão, chỉ cho làm Trưởng Lão, không phải là Diệp Tử Phàm hắn xem thường bốn tên này, mà hắn là đánh giá bốn người này khá cao.
Nói thật ra cái Bát Tinh Thánh Cung hiện tại của hắn chỉ là tạm thời, mục tiêu của hắn là Cửu Tinh Thánh Cung, còn là cường đại nhất Cửu Tinh Thánh Cung, ít nhất không có kém gì Độc Cô Bá Thần năm xưa.
Khi đó, với chút xíu thực lực của mấy tên này, ngay cả làm vị trí Trưởng Lão cũng không xứng, muốn làm Trưởng Lão chí ít cũng phải có thực lực như Vương Nhất Hạ hoặc Cao Kiến Nguyên tên kia, bốn người này chỉ đáng là chân chạy.
Nhưng là vì hắn thấy bốn tên này rất có tài năng, đoán ý chủ tử cũng không kém, nên mới để cho bọn họ làm Trưởng Lão mà thôi, đến khi sau này bọn họ ngồi cùng mâm với lại Pháp Tắc trung kỳ đại thành Thánh Hoàng hay là Phàm Thể Thánh Đế Cường Giả, bọn họ mới biết, vị trí Trưởng Lão của mình hiện tại có bao nhiêu cao quý.
Thời gian để cho bọn chúng nhìn thấy cũng sẽ không có lâu lắm đâu, chờ cho Diệp Tử Phàm hắn đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh, hắn sẽ ngay lập tức bỏ chữ Bát Tinh Thánh Cung đi, thay vào đó là Cửu Tinh. Bất kỳ người nào cản hắn, đều là phải chết.
“Xẹt!”
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT