“Nhân Uyên Thánh Hoàng! Hiện tại Diệp Tử Phàm đang tại trong tay của ngài! Nơi đây không còn chuyện của ta nữa, không biết ta có thể rời đi được chưa?”
Phạm Thừa Ân nhìn qua Diệp Tử Phàm một cái, trong mắt chứa chan biết bao nhiêu là không nỡ, nhưng là hắn cũng biết, Diệp Tử Phàm bây giờ sinh tử đã không còn nằm trong của hắn nữa rồi.
“Ầm ầm.. “
“Ân! Như Phạm Thánh Hoàng có chuyện, có thể tự mình rời đi!”
Nhân Uyên Thanh nghe Phạm Thừa Ân nói như thế, trên gương mặt biến ảo một hồi, sau đó cuối cùng cũng là giãn ra, mở Giới Vực của mình ra một cái con đường, như tiễn Phạm Thừa Ân rời đi một dạng, lễ tiết cũng khá là đầy đủ.
Thực ra Nhân Uyên Thanh hắn trong lòng là không muốn thả Phạm Thừa Ân này rời đi đâu, chủ ý của hắn là đem Phạm Thừa Ân cùng Diệp Tử Phàm diệt sát một thể, làm cho không có bất kỳ người nào biết được hắn đã chiếm được lợi ích trên người của Diệp Tử Phàm.
Đáng tiếc, hậu trường của tên Phạm Thừa Ân này cũng không có yếu, tên này là Bát Tinh Thế Lực tại Linh Huyền Thánh Thành, còn khá là cường đại một cái Bát Tinh Thế Lực.
Tại Linh Huyền Thánh Thành bên kia, Phạm gia có thể nói là đứng đầu gia tộc, vượt xa Trần gia, Lê gia khá là nhiều.
Trong đó Thánh Hoàng Cường Giả cũng có đến ba tôn. Đáng chú ý một tôn trong đó là Đạo Thể Thánh Hoàng, tên là Phạm Thừa Chí.
Phạm Thừa Chí người này, không hiện sơn phong lộ thủy, nhưng mà thực lực của tên này hết sức là lợi hại, có thể gần tương đương với lại Thánh Chủ Huyết Cực Thánh Cung bọn họ.
Không những vậy, Phạm Thừa Chí người kia truyền là còn có quan hệ họ hàng với lại Vương Nhất Hạ, Thánh Chủ của Linh Huyền Thánh Cung.
Vương Nhất Hạ người này, tin tức mà hắn nhận được mới nhất đó chính là ông ta đã đột phá được Pháp Tắc trung kỳ đại thành cường giả, sắp sửa được liệt vào Thánh Hoàng Chí Cường Giả đến nơi.
Với những cái hậu trường khá cứng rắn cũng như nhiều dây mơ rễ má của Phạm Thừa Ân hiện tại, trừ những tôn Thánh Hoàng Cường Giả đứng đầu tại Thánh Vực này mới có thể đắc tội được y ra, số còn lại cũng là phải cho Phạm Thừa Ân vài phần mặt mũi.
Hắn đây Nhân Uyên Thanh chính là nằm trong đám người phải cho Phạm Thừa Ân vài phần mặt mũi kia.
“Đa tạ Nhân Uyên Thánh Hoàng đưa tiễn, ân tình này AXX2o Phạm mỗ sẽ...khắc ghi trong lòng! “
Phạm Thừa Ân nhìn con đường thông suốt ra bên ngoài Giới Vực của Nhân Uyên Thanh khai mở kia, từng bước đi ra.
Đến gần bên cạnh Nhân Uyên Thanh, hắn là mỉm cười hết sức chân thành, nhưng câu nói sau cùng khắc ghi trong lòng, Phạm Thừa Ân đặc biệt là nhấn mạnh đến.
“Ha.. Ha..ha..!Như Phạm Thánh Hoàng nhớ thương bản tọa như vậy, tùy thời có thể đến chơi!” Nhân Uyên Thánh cũng là cười lớn một tiếng, ánh mắt hiện lên một tia sát khí, thân thiện cùng Phạm Thừa Ân chào hỏi.
Khắc ghi trong lòng cái gì? Hắn cùng Phạm Thừa Ân này không phải thân thuộc gì cho cam, còn có một chút thù oán nhỏ như hôm nay nữa!
Họ Phạm này chỉ cò có nước không nói ngày sau chắc chắn sẽ tìm đến Nhân Uyên Thanh hắn đây tính sổ mà thôi! Nhân Uyên Thanh hắn lại không có ngu, sao không thể nghe ra cho được.
Có điều Nhân Uyên Thanh hắn đây cũng không phải người ăn chay, lần này hắn bỏ qua cho Phạm Thừa Ân, không có nghĩa là lần sau cũng như vậy.
Người mà Nhân Uyên Thanh hắn kiên kỵ là Phạm Thừa Chí cùng với lại Vương Nhất Hạ hai tôn đại thần kia, mà không phải là một tên sâu kiến như Phạm Thừa Ân nhà ngươi đâu.
Như dám đến tìm hắn phiền toái thêm một lần nữa, như vậy cũng đừng có trách Nhân Uyên Thanh hắn đây độc ác, cùng lắm sau này hắn ở lại Huyết Cực Đại Vực không ra ngoài mà thôi, có cho Phạm Thừa Chí tên kia mười lá gan y cũng không giám đến Huyết Cực Đại Vực tìm hắn báo thù.
“Nhất định.. Nhất định! “ Phạm Thừa Ân hơi rùng mình một cái, ngay lập tức liền che giấu đi sát ý đối với lại Nhân Uyên Thanh từ tận trong nội tâm.
Tên cẩu tặc Nhân Uyên Thanh này là có ý định muốn sát hắn thật sự, hắn còn là tại trong tay đối phương, như vì mấy câu miệng lưỡi liền quăng bỏ cái mạng này, như vậy thì không có đáng.
“Khoan đã! Ta đã cho ngươi đi rồi hay sao!” Nhìn thấy Phạm Thừa Ân muốn rời khỏi nơi này, Diệp Tử Phàm âm thanh nhàn nhạt truyền đến!
“Họ Diệp! Ngươi muốn ngăn cản ta?”
Phạm Thừa Ân nghe được cái âm thanh này, đang muốn đi ra ngoài hắn liền là dừng lại bước chân, quay đầu lại nhìn Diệp Tử Phàm đằng đằng sát khí lên tiếng hỏi.
Khinh người quá đáng! Đúng là khinh người quá đáng mà! Từ khi nào một tôn Thánh Hoàng Cường Giả như hắn muốn đi lại phải được sự cho phép của một tên Thánh Vương sâu kiến ?
Phạm Thừa Ân hắn hôm nay chịu nhục trước Nhân Uyên Thanh, trong lòng hắn đã vô cùng là bất mãn, không thể tìm được nơi phát tiết, hắn là sắp điên đến nơi.
Diệp Tử Phàm tên khốn kiếp này hiện tại thoát khỏi tay hắn đã là mộ phần bốc khói xanh, nên cảm ơn ông bà cha mẹ kiếp trước tích đức, như thế không biết điều, còn là muốn xúc hắn rủi ro, tên Diệp Tử Phàm này đáng chết.
“Không sai!Ta chính là không cho phép ngươi rời khỏi nơi này!” Diệp Tử Phàm không vui không buồn gật đầu nói.
“Nhân Uyên Thánh Hoàng! Ta chỉ muốn diệt trừ đi cái này Diệp Tử Phàm, ân oán của chúng tư từ nay chấm hết! Ngài thấy như thế nào?” Không thèm để ý đến Diệp Tử Phàm nữa, Phạm Thừa Ân quay sang Nhân Uyên Thanh, hơi có chút cung kính đối với lại Nhân Uyên Thanh nói.
Phạm Thừa Ân hắn đây co đầu rút cổ trước mặt Nhân Uyên Thanh, đây là vì Nhân Uyên Thanh thực lực cường đại hơn hắn đây quá nhiều, yếu đuối trước Cường Giả đối với lại nhược giả như hắn đây cũng là không có mất mặt.
Nhưng là không có nghĩa là bất kỳ người nào cũng có thể leo lên đầu của Phạm Thừa Ân hắn kéo phân, đặc biệt người này chỉ là một tên Thánh Vương sâu kiến từng bị hắn đánh cho đến nỗi phải hy sinh một cái phân một cái Phân Thân mới có thể thoát nạn, đây lại là càng không!
“Ầm ầm! “
“Phạm Thánh Hoàng! Ngươi cứ tự nhiên ra tay, bản tọa chỉ cần mỗi Thánh Hồn của tên này là được rồi!” Nhân Uyên Thanh phất tay lên một cái, bên trong Giới Vực của mình tạo ra một cái không gian vừa đủ, sau đó liền là đối với lại Phạm Thừa Ân nói.
Lời nói của Diệp Tử Phàm vừa rồi, không chỉ là xúc phạm đến Phạm Thừa Ân tên này, mà còn đem tất cả Thánh Hoàng bọn họ kéo vào bên trong.
Thánh Hoàng không thể nhục, nhục giả ắt tử!
Cùng cấp độ Cường Giả với nhau, hắn có thể xoa nắn Phạm Thừa Ân như thế nào cũng được, cũng như Phạm Thừa Ân có cơ hội có thể nắn bóp hắn tùy ý, hai bên sẽ không đến nỗi vì mặt mũi mà không chết không thôi.
Nhưng Diệp Tử Phàm này lại không được, một tên Thánh Vương Cường Giả, vĩnh viễn không có quyền xúc phạm đến Thánh Hoàng Cường Giả như bọn họ đây.
Dù bằng hình thức nào cũng không được, đây là Tu Luyện Giới cấp bậc sâm nghiêm không thể phá, hắn càng là không để cho bất kỳ người nào đem thiết luật này phá đi.
Còn về Phạm Thừa Ân nói đến ân oán của bọn họ sau này xóa bỏ, hắn đây cũng là muốn được nhìn thấy, xem như thêm vào khuyến mãi, dù không có cái cam đoan kia của Phạm Thừa Ân, Nhân Uyên Thanh hắn cũng sẽ đồng ý với lại thỉnh cầu của Phạm Thừa Ân mà thôi.
Nghĩ lại đây cũng không phải là chuyện gì xấu, để một cái Thánh Hoàng có hậu trường khá cường đại nhớ thương, đây cũng không phải là một chuyện tốt lành gì!
“Đa tạ Nhân Uyên Thánh Hoàng! Ân tình này ta sẽ không có quên!“ Phạm Thừa Ân khá là khách khí đối với lại Nhân Uyên Thanh nói.
Trước đây những lời khách khí hắn chỉ là xã giao, không có bao nhiêu thiện ý, nhưng lần này thì lại khác, đây là lời thật lòng từ tâm can phế phủ của hắn.
Phạm Thừa Ân hắn là biết, như thật sự Nhân Uyên Thanh này không đồng ý để cho mình cùng Diệp Tử Phàm giải quyết ân oán với nhau, hắn đây cũng không có làm gì được, chỉ có thể mang một cục tức trở về.
Có chăng là thù oán với hắn cùng Nhân Uyên Thanh sẽ dày thêm một tầng mà thôi.
Còn Nhân Uyên Thanh muốn hắn để lại Thánh Hồn của Diệp Tử Phàm, cái này là chuyện đương nhiên, bí mật trên người Diệp Tử Phàm còn chưa lấy hết, sao có thể để tên này chết một cách nhanh chóng đến như thế này được.
Phạm Thừa Ân hắn chỉ cần đem thân thể Diệp Tử Phàm đánh tan là đã hài lòng rồi, những cái khác, hắn là không có quan tâm.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT