Ám Huyền Minh cũng như là Quang Thánh Vũ hai người nghe như thế, liền là thất thanh la lớn, cả hai liền là rơi vào đề phòng trạng thái, cùng là đem thần niệm tản ra khắp mọi nơi để mà điều tra xem, tên kia Thánh Hoàng là tại phương nào.
Thật là quá sơ ý, đáng lý ra những cái chuyện nhỏ như thế này bọn họ là nên nghĩ ra trước mới đúng.
Hai nha đầu này yêu nghiệt thiên phú như thế, gia tộc cao tầng sao có thể không có quan tâm cho được, dù có trốn nhà đi, cũng là không thể nào qua được pháp nhãn của những người đó, dù không có công khai đưa người đi theo bảo hộ, nhưng mà âm thầm lại là không thể nào thiếu cho được.
Những cái Ẩn Thế Gia Tộc như thế này, truyền là Cường Giả lợi hại rất là nhiều, phái ra một tôn Thánh Hoàng là điều hết sức là bình thường.
Bọn họ còn cho là, với thiên phú kinh khủng của hai cái này nha đầu, nên là phải phái một tôn Thánh Đế Cường Giả đi theo cũng là không có gì là hiếm lạ.
Nhưng mà nãy giờ bọn họ lại không đi chú ý đến điểm này, cùng đề phòng trạng thái bằng không, như vừa rồi tên kia ra tay đánh lén, như vậy không phải hai người bọn họ liền là tiêu đời thật rồi hay là sao?
Nghĩ đến đây, hai người một lần nữa mồ hôi lạnh lại chảy ra.
‘Ngươi có cái gì cảm nhận!’ Một hồi lâu dùng thần niệm quét kỹ khu vực này Tinh Không sau, Quang Thánh Vũ hơi có chút nhíu mày, liền dùng thần niệm truyền âm đối với lại Ám Huyền Minh lên tiếng.
‘Cũng như ngươi mà thôi, một tên Đạo Thể Thánh Hoàng sâu kiến!’ Ám Huyền Minh lạnh nhạt một tiếng trả lời.
Hai người bọn họ đều là Thánh Hoàng Siêu Cấp Cường Giả, người nào thần niệm mà không có thể đem một cái Tinh Vực cho bao phủ.
Vừa rồi quét rất kỹ, bọn họ cũng là nhận biết được cách đây khá xa có một tên Thánh Hoàng trung kỳ viên mãn Cường Giả đang lẫn trốn, tên kia dù đã dùng rất nhiều biện pháp che giấu tung tích, nhưng mà vẫn là bị hai người bọn họ phát hiện ra.
Vấn đề là ở chỗ đấy, hai nha đầu này nói Thánh Hoàng Cường Giả đi theo hộ vệ, có khả năng lớn là tên kia người, nhưng mà cái này sao có thể. Một tên Đạo Thể Thánh Hoàng trung kỳ viên mãn Cường Giả, Pháp Tắc cảnh giới cũng chỉ là sơ kỳ viên mãn mà thôi, loại này Cường Giả, chỉ có thể phát huy tối đa vài tỷ tòa Thế Giới Chi Lực.
Nếu như một trong hai người bọn họ muốn, chỉ cần nhất một đầu ngón tay, liền là có thể diệt sát tên kia vô số lần, nói cái Đạo Thể Thánh Hoàng kia trong mắt hai người bọn họ là kiến hôi cũng không có cái gì là sai cả.
Bọn họ là có cái này ngạo khí, hiện tại trong hàng Thánh Hoàng Cường Giả, chỉ duy nhất một người làm cho bọn họ kinh sợ mà thôi, ngoài ra không có bất cứ người nào có thể làm cho bọn họ xem tại trong mắt.
Vốn nghĩ với thân phận cũng như Thiên Phú của hai cái nha đầu này, Ẩn Thế Gia Tộc kia phải cho Cường Giả lợi hại hơn đi theo bảo hộ mới đúng, đằng này lại để cho một tên sâu kiến Đạo Thể Thánh Hoàng đi theo, tên này còn đối với bọn họ kinh sợ như chuột thấy mèo nửa, đó là vì cái gì? Có một tia không đúng tại đây à nha.
“Không có sai! Chỉ là không nghĩ đến, người kia mới ra Bí Cảnh không được bao lâu thì nói là có chuyện quan trọng cần làm. Còn phải mười năm về sau người đó mới quay lại tìm hai người chúng tôi! “ Lần này là Diệp Vũ Phi thay Diệp Vũ Đồng lên tiếng.
Nha đầu Diệp Vũ Đồng này, chỉ cần thở ra hơi thở, nàng là đã biết con a đầu này đang đánh cái gì chủ ý rồi, đây là muốn lợi dụng hai cái này Quang Thánh Vũ cùng Ám Huyền Minh một thời gian đây mà.
Có điều đây cũng là mong ước của nàng, hai người này nghe vừa mới giới thiệu là Thánh Chủ của hai tòa cường đại vô cùng Bát Tinh Thánh Cung, nghĩ đến tài nguyên gì đó cũng là không có kém, đi theo hai người này một đoạn thời gian, nói không chừng chỗ tốt sẽ không có thiếu.
Nàng là đang cần đến tài nguyên phụ giúp tôn kia phụ thân một tay, dĩ nhiên là đồng ý cả hai tay rồi.
Còn về thù oán của Hổ Huyền Phương đám người, chờ một thời gian sau tu vi tiến nhanh, sẽ cùng hai tên khốn kiếp này tính sổ cũng không có muộn.
Nàng như thế nào có thể quên đi chính hai người này đã đem Hổ Huyền Phương đánh cho không biết sinh tử đâu chứ.
“Nói như vậy vị kia Thánh Hoàng đã rời đi?” Quang Thánh Vũ cùng Ám Huyền Minh thầm gật đầu.
Bọn họ còn đang nghi hoặc vì cái gì Ẩn Thế Gia Tộc bên kia lại phái một con kiến hôi như vậy đi theo làm át chủ bài bảo hộ cho hai đứa bé này đâu, hóa ra bọn họ có chút hiểu lầm, tên kia là có việc rời đi, mà không phải là tên Thánh Hoàng bên ngoài kia.
Như theo cái này tình cảnh, cái tên Thánh Hoàng kia lần này hồi trở lại gia tộc, là không có kết quả tốt đang chờ y.
Được phụng mệnh đi bảo hộ chủ tử, thế nhưng mà giữa chừng lại vì việc riêng mà rời đi, như hai người bọn họ có ý xấu với lại hai nha đầu này, hậu quả thiết nghĩ không thể nào tưởng tượng nỗi a.
“Hai vị Tiểu bằng hữu là muốn chúng tôi tìm lại vị kia Thánh Hoàng? “.
Ám Huyền Minh nhìn thấy hai nha đầu kia gật đầu, cũng là đã đoán được hai nha đầu này muốn bọn họ làm gì đến, đây chẳng qua là muốn thông báo cho tên Thánh Hoàng Cường Giả kia một tiếng để y về bên cạnh hai người mà thôi.
Cái này nói khó không khó nói dễ dàng cũng không có dễ dàng, phải là xem vào thái độ của hai cái anMDU này nha đầu, cũng như là tên kia Thánh Hoàng phải không ở một nơi quá xa mời được a.
“Hai vị đã hiểu lầm rồi, hai tỷ muội chúng tôi không có ý muốn nhờ hai vị tìm giúp vị kia Thánh Hoàng! “ Lần này Ám Huyền Minh cũng như là Quang Thánh Vũ hai người đã nghĩ nhầm,Diệp Vũ Đồng là không có muốn đi tìm tôn kia Thánh Hoàng.
Nàng làm gì có Thánh Hoàng Cường Giả đi theo bảo hộ mà tìm hay không tìm, như vì chuyện này mà bể mánh, như vậy thì rất là không có tốt a.
“Như vậy hai vị muốn chúng tôi phải làm cái gì?”.
Có chút hơi xấu hổ xì đã đoán sai ý của hai con tiểu nha đầu này, lần này Ám Huyền Minh cũng là không muốn làm ra vẻ thông minh để rồi tự mất mặt nửa, hắn là quăng cái vấn đề này lại cho Diệp Vũ Đồng hai người.
Ý hắn muốn nói hai nha đầu nhà ngươi có chuyện gì nên nói nhanh lên, hai người chúng ta là không có kiên nhẫn để nghe nữa đâu.
“Hừ!Tôn kia Thánh Hoàng lần này đi theo bảo hộ chúng tôi y quá là kiêu ngạo, nói rằng tại Thiên Táng Tiểu Thiên Thế Giới này ngoài Thánh Đế Cường Giả ra, y là thiên hạ vô địch, con muốn hai người chúng tôi phải theo y học thần thông thuật pháp. Ta rất là không ưa cái tính cách quá ư kiêu ngạo này của y..cho nên!” Diệp Vũ Phi chu cái môi nhỏ nhắn của mình lên, cực kỳ là bất mãn với lại cái tên Thánh Hoàng Cường Giả trong tưởng tượng kia một dạng. Cô bé làm rất là thật, không có ai cho là nàng ta sẽ nói dối.
“Thánh Hoàng Cường Giả đệ nhất nhân! Thánh Hoàng Cường Giả vô địch thủ? Như vậy hai ngươi muốn ta làm như thế nào? “ Quang Thánh Vũ cùng Ám Huyền Minh gằn giọng lên tiếng hỏi.
Cường Giả đều là có ngạo cốt của mình, nhất là siêu cấp Cường Giả như hai người bọn họ đây, tuyệt đối không thể nghe được người đồng cảnh giới vỗ ngực tự xưng vô địch, dù cho người đó có đến từ Ẩn Thế Gia Tộc đi chăng nữa.
Bao nhiêu năm nay, chỉ một mình con đàn bà Luyện Nan Cô kia cưỡi trên đầu trên cổ, bọn họ là đã chị đủ rồi, tuyệt đối là không muốn đứng dưới bất kỳ người nào nữa, không muốn người nào trèo lên đầu bọn họ kéo phân.
Lần này bất kỳ cái giá nào, hai người bọn họ cũng là phải tìm ra cái tên kiêu ngạo kia, cho tên kia một bài học nhớ đời, xem xương cốt củ y có là cứng rắn như là miệng lưỡi của y hay là không.
“Yêu cầu của tỷ muội chúng tôi rất là đơn giản, mười năm sau khi Diệp thúc thúc vị kia đến tìm chúng tôi, hai vị bất kỳ người nào có thể đánh bại y, tỷ muội chúng tôi đều sẽ nguyện ý bái người đó làm sư tôn!”
Diệp Vũ Đồng cũng là vô cùng căm phẫn lên tiếng, có thể nói đối với lại vị Diệp thúc thúc này, nàng là có bao nhiêu là oán hận thâm sâu.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT