Chỉ cần bỏ ra một đại lượng Thánh Tinh cần thiết cho Ngộ Đạo Thất tiêu hao mà thôi.
Thánh Tinh mảnh vỡ hay Hạ Phẩm Thánh Tinh tiêu hao cho Ngộ Đạo Thất trước đây đối với lại Diệp Tử Phàm hắn là một con số thiên văn, bỏ ra nhiều làm hắn vô cùng đau lòng.
Nhưng với gia cảnh hiện tại, nhất là cướp bóc được hàng tỷ Hạ Phẩm Thánh Tinh, còn chưa tính đến mấy năm đến đây tại Thiên Táng Cổ Địa này thu hoạch, nhiêu đó Thánh Tinh tiêu hao cho Ngộ Đạo Thất đối với lại Diệp Tử Phàm hắn chỉ là mưa bụi mà thôi.
Nên với Diệp Tử Phàm hắn mà nói, những cái này Pháp Tắc Thánh Liên là trân bảo hiếm có, nó còn quan trọng hơn nhiều những cái Thánh Tinh hay Thánh Tài, thậm chí là Hạ Phẩm Thánh Mạch kia nhiều lần a.
Đặc biệt hơn, bên trong kia còn có năm mươi đạo Không Gian Pháp Tắc, đây là loại Pháp Tắc mà hắn muốn lĩnh ngộ nhất hiện nay, nhưng đáng tiếc là không có cơ hội đến.
Diệp Tử Phàm nhớ lại trước đây khi cùng các cường giả chân chính chiến đấu, nhất là khi đối đầu cùng Sở Thiên Vũ hay là Nguyệt Bán Quân, hắn tuy có thực lực bản thể cao hơn nhiều so với các đối thủ còn lại, nhưng đến cuối cùng, hắn chỉ có thể bị động chịu đòn, không làm sao có thể đánh trả.
Lần kia cùng Sở Thiên Vũ đại chiến, Diệp Tử Phàm hắn thắng được, nhiều phần là nhờ dùng đến trí tuệ là đa số.
Nếu như mà khi đó hắn có được Không Gian Pháp Tắc, ít nhất cũng là Không Gian Áo Nghĩa viên mãn cảnh giới, yếu điểm không thể nào dùng Bá Thể công kích từ xa của hắn, cũng là có thể giải quyết một cách nhẹ nhàng.
Thậm chí với Bá Thể Cường Đại hiện nay, như lĩnh ngộ được Không Gian Pháp Tắc, Thánh Thể Thánh Vương Chí Cường Giả lợi hại nhất của Thánh Vực này, Diệp Tử Phàm hắn cũng là không có để vào trong mắt.
Kia còn chưa hết , Diệp Tử Phàm còn nhìn thấy hiện một trăm đạo Thôn Phệ Pháp Tắc Thánh Liên, như đem những cái này thôn phệ, Thôn Phệ Pháp Tắc của hắn có thể tăng lên đến sơ kỳ viên mãn là không có vấn đề.
Không có tính đến hàng trăm đạo Pháp Tắc Thánh Liên khác nhau đang mời chào hắn.
Những cái này tất cả, đây có thể nói là ông trời chiếu cố cho Diệp Tử Phàm hắn.
“Những gì cần giải quyết ta cũng đã giải quyết rồi! Là đến lúc nên đến Trung Đại Vực một chuyến rồi!” Đem tất cả mấy ngàn đầu Pháp Tắc Thánh Liên thủ vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm ánh mắt hướng về phương xa lên tiếng nói nhỏ.
Nơi đây Nam Đại Vực tài nguyên quá mức là cằn cỗi, được cái đám này Pháp Tắc Thánh Liên, đã là ông trời chiếu cố quá nhiều, như muốn tìm được một cái Động Phủ có tài nguyên tương tự tại Liên Hoa Động Phủ nơi này, đó là không biết đến ngày tháng năm nào.
Có khi hắn phải tìm đến hết mười năm, cũng là chưa chắc có thể tìm được một cái Động Phủ như thế này, suốt mấy tháng qua, hắn tay trắng hoàn trắng tay chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Không lâu trước đây, Diệp Tử Phàm cũng là có ý định dùng Không Gian Chi Môn để mà đi đến Trung Đại Vực, nhưng là vì cái này Vương Nhất Thiên đã làm chậm lại đôi chút hành trình của hắn, giờ đây cái này phiền toái đã giải quyết xong rồi, cũng là lúc hắn bước lên hành trình mới rồi.
“Trung Đại Vực! Cũng đừng có làm cho ta thất vọng mới tốt! ‘’ Diệp Tử Phàm nhìn về phương xa, là hướng trung tâm Thiên Táng Cổ Địa nơi này, ánh mắt rất là chờ mong nói nhỏ.
Trung Đại Vực bên kia, không chỉ có Thanh Lôi Sơn Mạch có Thanh Lôi Thánh Kim mà Diệp Tử Phàm hắn cần để đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Thất Trọng, mà theo như những gì hắn Sưu Hồn của những tên Tu Luyện Giả vừa qua biết được, nơi đó là tài nguyên phát ra trung tâm, tất cả Thánh Dược hay Thánh Tinh của cả Thiên Táng Cổ Địa này phần lớn đều nằm tại Trung Đại Vực, có thể nói đó là một mảnh đất màu mỡ.
Như đem nó lấy hết, không, chỉ cần một phần mười hay một phần trăm thôi, tài nguyên sau này đối với lại Diệp Tử Phàm hắn thì cần gì phải lo nghĩ nữa.
“ Ân! Trước khi đi nên xử lý luôn cái phiền toái đằng kia!”.
“ Ầm ầm!”.
Mỉm cười một cái, Diệp Tử Phàm hư không nhiếp vật, không bao lâu, một vật như là bao tải khá là to lớn lấy tốc độ cực nhanh bay đến trước mặt Diệp Tử Phàm, nhìn kỹ lại, đây nào phải là đồ vật gì, mà là cái tên Ma La Tịnh vừa mới rời đi không bao lâu đây thôi.
“ Bệ Hạ tha mạng! Bệ hạ tha mạng, ta có tin tức trọng yếu muốn nói, xin Bệ Hạ tha mạng.” Ma La Tịnh liên tục xin tha dập đầu nói.
Ma La Tịnh được Diệp Tử Phàm bắt đến, hẳn là không có bao nhiêu bất ngờ, một tên Ngụy Thánh sâu kiến, đối với Cường Giả sợ hãi là chuyện bình thường mà thôi.
Nhưng hành động dập đầu nghe băm tỏi kia, khá là làm người khác kinh ngạc, nên nhớ lúc trước đây đối mặt với lại Vương Nhất Thiên đám người, Ma La Tịnh vẫn là một bộ khí phái hiên ngang, thấy chết không có sờn a.
‘ Ma La Tịnh! Ngươi thật là ngu ngốc, đáng lý ra ngươi nên rời khỏi đây từ sớm mới phải!’. Ma La Tịnh tròng lòng thầm mắng mình không thôi.
Không lâu trước đây, nhìn thấy tình hình có chuyển cơ, Ma La Tịnh nhân lúc hai bên Diệp Tử Phàm cùng Vương Nhất Thiên đối địch cùng đem tinh thần chú ý tập trung vào đối phương, hắn liền là yên lặng rời đi nơi này.
Quả nhiên không có nằm ngoài tính toán của hắn, Diệp Tử Phàm cũng như là Vương Nhất Thiên đsms người chỉ chăm chú nhìn vào đối phương, mà không có để ý đến một con kiến hôi như Ma La Tịnh hắn.
Vốn dĩ là hắn đã đi thật xa rồi, nhưng trời xui đất khiến làm sao, hắn lại rất muốn biết tình cảnh chiến sự của Vương Nhất Thiên cùng với lại tên Bạch Phát Lão Giả kia ra làm sao, liền là quay lại một vị trí đủ xa để mà có thể quan sát được chiến sự nơi đây.
Hắn chưa cảm thấy được an toàn, còn làm rất nhiều thủ đoạn ẩn giấu đi khí tức, với những bí pháp thủ đoạn của mình, Ma La Tịnh tin tưởng, đừng nói là Thể Đạo Bán Thánh như là Vương Nhất Thiên, dù cho tối cường nhất Cường Giả tại Thiên Táng Cổ Địa này là Khí Đạo Bán Thánh, cũng là không có khả năng phát hiện ra hành tung của hắn đây.
Trong lòng của Ma La Tịnh có một cái ý nghĩ, Như Bạch Phát Lão Giả kia có thể sát được Vương Nhất Thiên thì thôi, hắn liền sẽ yên lặng rời đi, nhưng mà nếu sát không được hoặc giả đôi bên lưỡng bại câu thương Ufhqa mà nói, hắn liền sẽ ra bồi cho Vương Nhất Thiên kia một đao, trả thù cho người của Ám Huyết Thánh Cung chết trong tay của Vương Nhất Thiên.
Còn trường hợp ngược lại, Vương Nhất Thiên chiến thắng, hoặc không có trọng thương như là hắn nghĩ, hắn liền là cái chạy xa bay. Với khoảng cách xa như vậy, như hắn muốn đi mà nói, Vương Nhất Thiên tuyệt đối không thể nào ngăn cản hắn cho được, dù đi còn đường nào, Ma La Tịnh hắn đây cũng là luôn lập tại thế bất tử.
Chỉ là không nghĩ đến, đây lại là quyết định sai lầm nhất từ trước đến nay của Ma La Tịnh hắn.
Khi mà hắn phát hiện Diệp Tử Phàm là Thánh Vương Cường Giả, hắn là biết mọi chuyện muốn không xong, Vương Nhất Thiên cái kia tiểu tử chắc chắn là sẽ không thể nào chống lại được Diệp Tử Phàm người này, Vương Nhất Thiên chết chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Kết quả đã an bài từ trước, Ma La Tịnh hắn là không muốn ở lại đây thêm một phút giây nào nữa, như để tôn kia Thánh Vương Cường Giả Diệp Tử Phàm nhớ thương, như vậy hắn nối gót Vương Nhất Thiên đi làm Yêu Hồn tháng ngày cũng là không có xa.
Nhưng khi hắn muốn rời khỏi mà nói, đáng tiếc là mình lại không thể nào làm gì được, Không Gian đứng quanh hắn bị phong cấm, hắn là đã rơi vào Giới Vực của tôn này Thánh Vương giăng ra, như cá nằm trong lưới một dạng, chỉ chờ người đến mang vào nồi nấu mà thôi.
Khi Diệp Tử Phàm vì này tiễn Vương Nhất Thiên lên đường, hắn là biết đến, mình đây là cũng sắp sửa ra đi, quả nhiên không ngoài dự đoán, tôn này Thánh Vương lạc không có bỏ qua cho một con tép nhỏ như hắn đây.
‘Mệt nghĩ ta còn có cái ý định hôi của của tôn này Thánh Vương! ‘ Ma La Tịnh trong lòng giờ này hối hận như bao là biển cả.
Quay lại nơi đây, ngoài mục đích muốn bồi thêm cho Vương Nhất Thiên một đao ra, Ma La Tịnh hắn sao lại không có cái ý nghĩ như cái tên Bạch Phát Lão Giả này cũng không xong, mình liền nhân tiện đưa tên này Bạch Phát Lão Giả lên đường luôn một thể.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT