Địa Cầu kia chính là một ví dụ điển hình, nơi đó là một thế giới phàm nhân khoa kỹ, bọn họ phát triển ra những cái thiết bị điện tử rất là độc đáo, cùng rất nhiều loại kỳ quái đến lạ thường đồ vật, đến giờ này đối với cái kia phàm nhân tinh cầu Ma Lịch Sâm hắn vẫn là nhớ mãi không có quên!

Nhưng nó chỉ là dừng lại tại mức độ hứng thú, không có bao nhiêu lợi ích có thể áp dụng vào Tu Luyện một đường. Nói riêng cái di động kia, tại Tu Luyện Giới có Truyền Âm Ngọc Phù, nó còn cao cấp hơn rất nhiều lần di động hay là vệ tinh của Địa Cầu!

Không thể áp dụng khoa kỹ vào Tu hành, nơi đó không có tài nguyên mà hắn cần, phàm nhân tại đó thực lực lại quá mức yếu đuối, không thể nào bắt đám người kia đi đào khoáng cho Ma Lịch Sâm hắn được, đối với lại một nơi vô dụng như thế, nên là Ma Lịch Sâm hắn không mặn mà cho lắm.

Dù vậy, hắn cũng có ghé qua nơi đó vài ngày, thử qua mấy món đồ công nghệ kia lợi hại như thế nào, cái bài hát trẻ con kia, vô tình hắn học thuộc từ đó.

Giai điệu của cái này ca khúc khá hay, rất là hợp với lại khẩu vị của Ma Lịch Sâm hắn. Khi nào tâm trạng tốt, hắn là nghêu ngao vài câu, như nhớ không lầm mà nói, cái kia khu vực tên là Nam Việt gì đó thì phải.

'Tôn này chủ nhân! Không lẽ là đến từ...! ". Ma Lịch Sâm trong đầu lóe lên quang mang.

Ma Lịch Sâm không phải là một tên ngốc, nhìn thấy Diệp Tử Phàm tôn này chủ nhân quan tâm thái quá đến một cái phàm nhân Tinh Cầu, không khỏi làm cho Ma Lịch Sâm hắn không nghi ngờ cho được!

Cái này không phải là không thể a, ông ta đối với lại nơi đó khá là hiểu rõ, còn với lại Địa Cầu kia thật sự quan tâm, nói không có liên quan gì cũng khó.

Rất có thể tôn này chủ nhân cũng giống như hắn một dạng, vô tình thông qua cái loại nào thủ đoạn đến nơi đây, quê hương vị này có thể là tại nơi đó a.

"Ma Lịch Sâm! Biết quá nhiều sống không thọ đạo lý, ngươi có biết hay không? ".

Diệp Tử Phàm nhìn Ma Lịch Sâm ánh mắt đảo liên hồi, chỉ cần động một chút đầu óc, hắn cũng là biết được Ma Lịch Sâm trong lòng đã có nghi ngờ về xuất thân của mình, nên hắn là lành lạnh lên tiếng cảnh báo nói!

"Hiểu! Hiểu! Chủ nhân! Ta không có biết gì cả, dù cho có biết, cũng sẽ đem nó quăng ra khỏi ký ức! ". Ma Lịch Sâm nuốt khan một ngụm nước miếng, nhanh chóng cam đoan nói.

Biết quá nhiều chuyện sống không có lâu, nhất là bí mật liên quan đến chủ tử. Cái này Ma Lịch Sâm hắn là hiểu vô cùng rõ ràng!

Thật là đáng chết, cái vấn đề nhỏ như thế vì cái gì hắn lại quên mất đi được chứ. Không được, qua được kiếp nạn ngày hôm nay, phải đem những ký ức có liên quan đến cái Tinh Hệ kia đem xóa ra khỏi đầu mình mới được. Còn nữa, ngay cả những người biết được chuyện này, cũng là nên diệt đi, hoặc là đem ký ức xóa sạch! Vì cái mạng sống của mình, lần này, Ma Lịch Sâm là rất quyết tâm.

"Cái kia Truyền Tống Trận? Nó tại nơi nào vị trí, đưa ta đến đó?".

Quê nhà vị trí, vốn Diệp Tử Phàm vẫn là muốn trở lại một lần xem như thế nào, nơi đó tuy là có chứa niềm đau khổ vô bờ của hắn về tình trường, nhưng cũng có không ít những kỹ niệm đẹp từng có tại nơi đây. Nhất là cũng phải cảm ơn những tôn bằng hữu từng giúp đỡ mình, cũng như vị Viện Trưởng đáng kính kia.

Trở lại Địa Cầu một chuyến, là mong ước mấy năm nay của Diệp Tử Phàm hắn. Nhưng rất đáng tiếc, lại không có cái cơ hội đó. Lần này cái này Ma Lịch Sâm đưa đến cho hắn một cơ hội, không chừng hắn có thể thông qua Truyền Tống Trận hồi lại Địa Cầu cũng nên.

"Vâng! Chủ nhân! Bên trong này!". Ma Lịch Sâm rất cung kính dâng lên một cái Ngọc Giản cho Diệp Tử Phàm, đây là bản tính cẩn mật của hắn tạo nên, như đi qua nơi nào quan trọng, hắn liền sẽ ghi lại nó bên trong Ngọc Giản, để lần sau có cơ hội tìm lại.

Ngân Hà Tinh Hệ một chuyến đi ảnh hưởng quá lớn đến hành trình trưởng thành vượt bậc của hắn, lẽ dĩ nhiên, hắn sẽ không có bỏ qua.

'Chủ Nhân a! Lần này ngài có thể sẽ phải thất vọng rồi!' Nhìn Diệp Tử Phàm đang chăm chú quan sát địa đồ bên trong Ngọc Giản, Ma Lịch Sâm trong lòng không khỏi lắc đầu nghĩ.

Nơi mà hắn ghi lại thật sự có một tòa Truyền Tống Trận là không sai, hắn nhờ có cái này Truyền Tống Trận mà hồi lại Hạ Giới Tinh Vực này cũng đúng.

Nhưng mà nó chỉ là Đơn Hướng Truyền Tống Trận mà thôi.

Cái gì là Đơn Hướng Truyền Tống Trận, đó là Truyền Tống Trận một chiều, chỉ có thể đưa người rời đi, không thể nào đưa người trở lại.

Một khi đi vào, nó sẽ đưa Truyền Tống Giả đến một địa điểm được định sẵn, nhưng là không thể nào quay trở lại vị trí lúc đầu mình đến, cho nên nói, vị này Chủ Nhân muốn thông qua cái kia Truyền Tống Trận đi đến Ngân Hà Tinh Hệ kia, là không có diễn.

***

Triều Tịch Thánh Cung! An Nam Sơn! An Nam Điện!

Vốn là đã bị san thành bình địa sáu tháng trước, nhưng hiện tại, nó xuất hiện trước mắt thế nhân vẫn là lộng lẫy sang trọng như vậy, vết tích bị phá hủy mấy tháng trước là không còn nhìn thấy được chút nào nữa!

"Hổ Huyền Phương Bổn Tiểu Thư muốn rời khỏi An Nam Sơn! "

Bên trong An Nam Điện, Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai tiểu nha đầu ngồi bên hai cái ghế nho nhỏ bên cạnh chủ vị của Diệp Tử Phàm, mắt của hai tiểu nha đầu này híp lại, hết sức là nguy hiểm, người gằn giọng lên tiếng với lại Hổ Huyền Phương vừa rồi, chính là Diệp Vũ Phi.

"Nhị Vị Tiểu Chủ Nhân! Không thể được!".

Đứng tại bên dưới An Nam Điện, Hổ Huyền Phương một bộ hết sức là cung kính với lại hai người Diệp Vũ Phi, nhưng mà lời nói của hắn, vẫn là sáu tháng thời gian qua từ khi trở về từ Thanh Thủy Sơn kia là vẫn không hề thay đổi.

"Hổ Huyền Phương! Ngươi được lắm! Ngươi giỏi lắm, bổn Tiểu Thư nhớ kỹ mặt của ngươi!" Diệp Vũ Phi là nghiến răng nghiến lợi nói.

Sáu tháng thời gian qua, từ khi trở lại An Nam Sơn nơi này, xây dựng lại khang trang An Nam Sơn sau, hai nàng chỉ là muốn ra bên ngoài khuây khỏa một chút.

Ân, là ra bên ngoài An Nam Sơn giải buồn một nqTH2 chút mà thôi, tuyệt đối là không hề có ý đi gây sự với ai, nhưng nào có nghĩ đến, cái tên cẩu nô tài Hổ Huyền Phương này, không biết uống lộn loại thuốc gì, một hai không cho hai nàng rời khỏi An Nam Sơn này một bước, dù rằng hai nàng có làm nhiều biện pháp, vẫn là không có tác dụng gì.

"Được hai vị Tiểu Chủ Nhân nhớ rõ! Đây là vinh hạnh lớn nhất đối với Huyền Phương! ". Làm như không hiểu ẩn ý đe dọa nồng đậm chứa đằng sau câu nói của Diệp Vũ Phi, Hổ Huyền Phương vẫn là rất tĩnh bơ nói.

Hai con a đầu này muốn đi ra ngoài An Nam Sơn giải khuây, cái lý do kia, ngay cả con nít lên ba cũng không có tin, đừng nói đến Hổ Huyền Phương hắn đây.

Như để cho hai con nha đầu này rời khỏi tầm mắt của hắn, hắn cam đoan một trăm phần trăm hai nàng ta sẽ chạy đi tìm cái kia Dương Tiểu My tính sổ.

Mà tìm Dương Tiểu My tính sổ, như vậy không kinh động Thanh Lôi Thánh Vương là không thể được, đến khi đó, Hổ Huyền Phương hắn không có chắc chắn là mình có thể cứu được hai cái nha đầu này một lần nữa hay là không.

Thế cho nên dù có bị hai con nha đầu này ghi hận, thậm chí có khả năng sau này hắn sẽ bị hai con nha đầu này chơi đến mất mạng, nhưng mà Hổ Huyền Phương hắn cũng sẽ không có hối hận, tuyệt đối không thể nào để Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng bước ra cái này An Nam Sơn nữa bước.

"Tiểu Yêu a! Thường ngày ta cùng Vũ Phi muội muội đối với lại ngươi vô cùng tốt, lần này hai chúng ta bị người khác ức hiếp, ngươi có phải nên đứng về phía chúng ta hay không? ".

Không thể nào thuyết phục được Hổ Huyền Phương cái tên lòng dạ sát đá này Diệp Vũ Đồng quay ra đánh chủ ý lên Yêu Hỏa Chi Viêm đang tại trên vai của Hổ Huyền Phương, tình cảm hết sức là chân thành tha thiết a, so với lại mấy tháng trước đòi giết đòi sát là kém rất xa.

"Rầm!".

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play