Nhai bình chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện tuyệt đối an tĩnh.
Bắt đầu từ lúc Biệt Dạng Hồng xuất thủ, vô luận đệ tử Nam Khê trai hay là Cẩu Hàn Thực hoặc là Hộ Tam Thập Nhị, cũng dừng bước, cho dù lo âu khẩn trương như thế nào.
Biệt Dạng Hồng khiêu chiến Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung, đồng nghĩa hắn tán thành chuyện Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung liên thủ, đã có tư cách đánh một trận với cường giả thần thánh lĩnh vực.
Nếu đây là một trận chiến đấu ngang hàng, như vậy đáng nhận được tôn trọng.
Sợi dây nhỏ đã đứt, trên đầu ngón tay của Biệt Dạng Hồng chỉ còn lại có mấy tấc, tiểu hồng hoa trên không trung lướt nhẹ, tựa như bèo không có rễ, nhìn có chút mảnh mai đáng thương.
Theo đạo lý mà nói, thủ đoạn mà hắn am hiểu nhất đã bị phá vỡ, mọi người đáng ra phải coi trọng Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung hơn mới đúng.
Nhưng người tận mắt chứng kiến một quyền kia của Biệt Dạng Hồng, ai dám phán đoán như vậy chứ?
Càng mấu chốt hơn là, Biệt Dạng Hồng bằng vào thực lực tuyệt đối cùng kinh nghiệm phong phú của cường giả thần thánh lĩnh vực, đã thành công đem Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung chia lìa.
Hiện tại Trần Trường Sinh đã bị thương nặng, nếu như không thể cùng Từ Hữu Dung sử dụng Hợp Kiếm thuật, còn có thể tiếp tục chống đỡ được hay không?
Tất cả mọi người khẩn trương nhìn chăm chú nơi này, muốn biết thế cục kế tiếp sẽ phát triển như thế nào, một tình huống không ai nghĩ tới lại xảy ra.
Có người đánh lén Trần Trường Sinh.
Người này là một cường giả cảnh giới Tụ Tinh đỉnh phong chân chính.
Đại Chu đệ nhị thần tướng Bạch Hổ!
Một tiếng quát cực kỳ lãnh lệ vang lên.
Bạch Hổ thần tướng lướt tới phía sau Trần Trường Sinh, hai tay nắm thiết thương, hướng phía sau lưng của Trần Trường Sinh đâm tới!
Thiết thương phá không đâm ra, khí thế cực kỳ uy mãnh, lại cực kỳ hung tàn, dường như muốn đem thân thể của Trần Trường Sinh đâm xuyên, thậm chí muốn đem hắn đóng đinh xuống trên mặt đất!
Trần Trường Sinh lúc này đã bị thương nặng, vẻ mặt hơi ngơ ngẩn, rõ ràng còn chưa thoát khỏi cảm xúc lúc đối quyền kinh thiên với Biệt Dạng Hồng.
Bạch Hổ thần tướng thi triển một thương tụ tập toàn bộ lực lượng bình sinh của hắn, nếu như có thể phá vỡ phòng ngự thân thể của hắn, sẽ trực tiếp đâm thủng u phủ của hắn.
Đến lúc đó, cho dù Thiên Hải Thánh Hậu sống lại, Vương Chi Sách bỗng nhiên xuất hiện, chỉ sợ cũng không có cách nào cứu sống hắn.
Hiện tại, còn ai có thể thay đổi chuyện này?
...
...
Một thanh thiết đao.
Từ thiên không rơi xuống.
Đưa ra đáp án của mình.
Thanh thiết đao kia không để ý cự ly trong thiên địa, từ thiên không đi thẳng tới đỉnh núi nhai bình, mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến nay, chém về phía đỉnh đầu của Bạch Hổ thần tướng!
Thấy thanh thiết đao này, tất cả mọi người trên nhai bình đã đoán được là ai tới, có tiếng kinh hô đột khởi.
Thiên Lương Vương Phá!
...
...
Tương Vương khẽ híp mắt, hai tay nhẹ nhàng mà vuốt bụng mỡ bị đai lưng khẽ thít mà lằn lên, không xuất thủ, không biết đang suy nghĩ gì.
Trước đó vài ngày gặp mặt trên Kê Minh sơn ở ngoài Vấn Thủy thành, hôm nay hắn cũng vẫn đang chờ đợi Vương Phá xuất hiện.
Người như Tương Vương còn có rất nhiều, bọn họ cũng đang chờ Vương Phá xuất hiện.
Vô Cùng Bích chính là một người trong số đó, ban đầu trước lúc nàng hướng Trần Trường Sinh xuất thủ, đối với thiên không phát ra quát hỏi tức giận.
Vương Phá rốt cuộc đã tới.
Quả nhiên là tới!
Vô Cùng Bích vẫn chuẩn bị chờ Vương Phá đến.
Nàng không biết tại sao Bạch Hổ thần tướng bỗng nhiên muốn bạo sát Trần Trường Sinh, nhưng nàng không thèm để ý.
Chỉ cần Trần Trường Sinh chết, là ai giết cũng không quan trọng.
Nàng kêu to một tiếng, phi tới không trung, phất trần trong tay mang theo vô số tịch diệt, hướng về thanh thiết đao kia trói tới.
Đồng thời, tay áo của nàng cũng tung bay, linh động như rồng, quấn về phía thiết đao.
Vào giờ khắc này, nàng đem toàn bộ tu vi của mình thôi phát đến cực hạn, ở trên thiết đao, tầng tầng lớp lớp, ít nhất thi triển mấy trăm đạo phòng ngự!
Nàng rất rõ ràng mình không phải đối thủ của Vương Phá, nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản được thanh thiết đao này trong chốc lát.
Nhưng chốc lát là đủ rồi!
Nàng tin tưởng Bạch Hổ thần tướng nhất định có thể giết chết được Trần Trường Sinh.
Cho dù Trần Trường Sinh còn có pháp bảo ẩn giấu, nàng cũng tin phu quân của mình, có thể trong thời gian ngắn nhất chiến thắng Từ Hữu Dung, tới đây giết Trần Trường Sinh!
...
...
Thế cục trên nhai bình biến hóa quá nhanh, hình ảnh biến chuyển, tựa như lưu quang, trừ người trong cuộc, căn bản không người nào có thể thấy rõ ràng, chớ đừng nói chi là xuất thủ.
Không ai chú ý tới, một nam tử nhìn như rất tầm thường, đang lặng yên không một tiếng động di động hơn mười trượng tới gần trên đài.
Không ai chú ý tới, ở trong góc nhai bình, bên trong đám người tu đạo các tông phái nhỏ ở thiên nam, thanh y khách đầu đội nón lá từng ngẩng đầu nhìn thoáng qua thiên không.
Khi đó, Trần Trường Sinh còn đang bị đánh lui, Bạch Hổ thần tướng mới vừa bước ra bước đầu tiên, Từ Hữu Dung mới nắm Đồng cung.
Thanh y khách mang nón lá không để ý tới chiến đấu kinh tâm động phách, mà nhìn về thiên không.
Khi đó trong bầu trời còn không có gì cả.
Nhai bình có hơn ngàn người tu đạo, thanh y khách là người đầu tiên nhìn lên thiên không, ngay cả Tương Vương cũng chậm hơn hắn chốc lát.
Hắn đứng dưới một thân cây, thiên không trong mắt hẳn là sẽ bị cắt thành vô số mảnh, vậy hắn đang nhìn mảnh nào?
Hẳn là mảnh thiên không trông như đao kia.
Hắn cảm giác được Vương Phá cuối cùng đã tới.
Chỉ có người đứng rất gần hắn, mới có thể thấy dưới nón lá của thanh y khác có một tấm mặt nạ bằng đồng.
Mặt nạ đồng nhìn rất thần bí, chẳng biết lúc nào thiếu một góc, nhưng vẫn đem mặt của hắn che nghiêm nghiêm thực thực, chỉ lộ ra ánh mắt.
Thanh y khách nhìn thiên không, ánh mắt dị thường sâu thẳm hờ hững.
Hắn đã đợi thời gian rất lâu.
Cây đao kia cuối cùng đã tới.
Như vậy, hắn sẽ phải bắt đầu động.
Bởi vì hắn biết, cây đao kia chỉ cần ba tức sẽ có thể phá vỡ ngăn trở của Vô Cùng Bích, đem đầu Bạch Hổ thần tướng chém xuống.
Mà trong thời gian ba tức, Bạch Hổ thần tướng không cách nào giết chết Trần Trường Sinh, nếu Trần Trường Sinh là Giáo Hoàng, tất nhiên còn có thủ đoạn để bảo vệ tánh mạng.
Về phần Biệt Dạng Hồng cho dù ở trong thời gian ba tức đẩy lui Từ Hữu Dung mà chạy tới, cũng chỉ chế trụ Trần Trường Sinh mà không giết chết hắn.
Chỉ có hắn có thể ở trong thời gian ba tức giết chết Trần Trường Sinh.
Ở trong kế hoạch ban đầu, thanh y khách chưa từng nghĩ tới chuyện mình phải ra tay, bởi vì làm vậy sẽ gia tăng nguy hiểm bại lộ chính mình. Nhưng hắn không ngờ Tương Vương cư nhiên bảo trì bình thản như thế, từ đầu đến cuối, trừ dùng Phần Nhật quyết hét lên một đạo thanh âm, không còn xuất thủ, hiện tại Vương Phá đã đến, Tương Vương sẽ càng không xuất thủ.
Chuyện bất ngờ nhất, là Từ Hữu Dung lại không để ý cuộc sống tu đạo của mình sẽ gặp phải trở ngại mà cưỡng ép xuất quan, mà nàng cùng Trần Trường Sinh liên thủ thi triển ra kiếm pháp thần diệu đến không ngờ, thậm chí có thể đối kháng với cường giả thần thánh lĩnh vực, nếu không ở thời điểm ban đầu, Trần Trường Sinh cũng đã bị Vô Cùng Bích giết chết rồi.
Tất cả những chuyện ngoài ý muốn hợp chung một chũ, cuối cùng biến thành hắn không ra tay, Trần Trường Sinh sẽ có thể sống sót.
Cũng may thế cục vẫn còn trong lòng bàn tay của hắn.
Vương Phá bị Vô Cùng Bích ngăn cản, Từ Hữu Dung bị Biệt Dạng Hồng ngăn cản, Bạch Hổ thần tướng hung mãnh công kích, Trần Trường Sinh cũng đã rất khó để ứng phó.
Về phần Cẩu Hàn Thực các đệ tử Ly Sơn kiếm tông còn có đệ tử Nam Khê trai, hoặc giả là các giáo sĩ còn có một đoạn cự ly, cũng không nằm trong mắt hắn.
Hắn tin tưởng chỉ cần mình xuất thủ, Trần Trường Sinh hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Bây giờ là cơ hội tốt nhất.
Cơ hội như thế không thể bỏ qua.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT