[Mật] [Lộ Hồng Trần] nói với bạn: Tốt với Nhu Nhu một chút. Nếu không chúng tôi sẽ không bỏ qua cho anh.
[Mật] Bạn nói với [Lộ Hồng Trần]: Chúng tôi là chỉ ai?
[Mật] [Lộ Hồng Trần] nói với bạn: Dĩ nhiên là bang Ngạo Thị chúng tôi.
[Mật] Bạn nói với [Lộ Hồng Trần]: Tôi tại sao phải tốt với cậu ta?
[Mật] [Lộ Hồng Trần] nói với bạn: Cô ấy thích anh.
Tịch Lạc Ninh để ý hắn gõ là chữ “cô ấy” lập tức bó tay luôn.
Anh cùng Quấn Chỉ Nhu chỉ chơi với nhau mấy lần cũng biết cậu ta là nhân yêu. Không nghĩ tới, bọn Lộ Hồng Trần sớm chiều ở chung mà lại không biết.
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Khi nào thì gia nhập Ngạo Thị thế?
[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Cũng mới được mấy ngày. Trước kia toàn đi theo bọn họ chơi thôi, nhưng chưa vào bang.
[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Chuyện này tôi không có hứng để ý. Bản thân muốn điên thì tự đi mà điên, đừng kéo tôi vào.
Anh cùng Quấn Chỉ Nhu cũng không phải quá thân thiết, hoàn toàn không cần vì chuyện này mà dẫm phải vũng nước đục. Cũng chỉ là người qua đường mà thôi. Còn nữa, mọi người đều biết, anh có một acc khác sẽ kết hôn với Vũ Trụ Thần Thoại. Cho dù là trò chơi, anh cũng không có thói quan liên quan nhiều thứ như vậy.
[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Tự điên? Chẳng lẽ …
[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chẳng lẽ thần tượng là gì đó trong truyền thuyết sao
[Tổ đội] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Đây là cái gì chính là cái gì.
[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: …
Tịch Lạc Ninh đổ mồ hôi. Anh quên béng mất trong đội còn có đám người này.
[Mật] Bạn nói với [Quấn Chỉ Nhu]: Đừng để ý bọn họ. Tự cậu nói rõ ràng với bọn Hoa Nguyệt Dạ đi! Chơi trò chơi mà cũng mệt mỏi như vậy làm gì? Còn không bằng trong hiện thực tìm lấy một người đi.
[Mật] [Quấn Chỉ Nhu] nói với bạn: Lộ Hồng Trần là học trưởng của tui.
[Mật] Bạn nói với [Quấn Chỉ Nhu]: Tôi thật sự khiếp sợ.
Đại khái lại là một người bị tổn thương. Trong hiện thực không có cách nào nên mới chạy vào trò chơi. Cuối cùng vẫn là không có hi vọng.
Tịch Lạc Ninh lại càng không biết nói gì. Nói lời yêu sao lại phiền toái như vậy?
Không được thì không được. Cứ dây dưa mãi như thế, hại người cũng hại mình.
[Mật] [Quấn Chỉ Nhu] nói với bạn: Buồn nôn không?
[Mật] Bạn nói với [Quấn Chỉ Nhu]: Cậu có thể đến bang của bọn này. Trong bang, đồng loại nhiều lắm.
[Mật] [Quấn Chỉ Nhu] nói với bạn: –||| Tui cũng hoàn toàn kinh hãi rồi. Thế cậu có phải không?
[Mật] Bạn nói với [Quấn Chỉ Nhu]: Cậu thấy sao?
[Mật] Bạn nói với [Quấn Chỉ Nhu]: Quả nhiên trong trò chơi, tất cả đều là đồng chí!
Tịch Lạc Ninh cười cười. Đại khái cuộc sống hiện tại của anh rất nhàn nhã. Kể từ sau khi biết rõ tính hướng của mình, thật ra cũng không có chút buồn phiền nào vì nó. Chứ đừng nói gì đến chuyện để ý ánh mắt của người khác.
Tư tưởng của người nhà cũng khá cởi mở, anh lại là thứ ba trong nhà, căn bản không trông đợi gì ở anh cả. Cũng chỉ bảo anh đừng có bị nhiễm bệnh linh tinh, những cái khác đều không nói gì.
Năng lực tiếp nhận trong giới giải trí rất mạnh. Chuyện xấu giữa anh cùng nam hay nữ cũng đều bị lan tuyền rất nhiều. Anh cũng chưa từng một lần đứng ra giải thích. Mà cuộc sống riêng tư của anh quả thật rất loạn.
Tịch Lạc Ninh không để ý đánh giá của người ngoài. Có khi chính anh cũng phê phán những chuyện xấu kia một hai câu. Trình Tuyết Tùng đã nói tính cách anh mạnh mẽ hơn bất cứ người nào, thích hợp sống trong ngành giải trí.
Giống như Quấn Chỉ Nhu nhìn có vẻ thoải mái nhưng lại lo trước lo sau, anh thật ra không thích.
Tịch Lạc Ninh cho rằng chuyện này cứ như vậy mà kết thúc.
Về phần Hoa Nguyệt Dạ, Lộ Hồng Trần, Quấn Chỉ Nhu, hoàn toàn không có quan hệ gì với anh.
Kết quả sự việc cũng chưa hoàn toàn chấm dứt.
Vũ Trụ Thần Thoại không biết nghe được tin từ ai mà vào trò chơi.
Vừa lúc Lam Mộng Điệp cùng Lá Cây Thủy Tinh tức giận rồi logout ngày hôm đó đem mọi chuyện nói cho anh nghe. Chẳng qua so với sự thật có khác khá xa. Tịch Lạc Ninh đi lên chỉ thấy Lam Mộng Điệp nói một câu.
[Bang] [Lam Mộng Điệp]: Đại thần, anh ta lẳng lơ, mất nết còn bội tình bạc nghĩa, nhân phẩm kém cỏi đến không có giới hạn rồi, anh không nên bị anh ta lừa gạt.
Anh tự nhận bản thân không làm gì sai, chắc chắn sẽ không chủ động đi giải thích.
Vũ Trụ Thần Thoại rốt cuộc tin ai, anh thật ra cũng muốn xem. Chẳng qua Vũ Trụ Thần Thoại vẫn không có phản ứng gì.
Tịch Lạc Ninh càng chờ ánh mắt càng lạnh. Vũ Trụ Thần Thoại trực tiếp chào anh, từ chối phát biểu bất cứ ý kiến gì về lời nói của Lam Mộng Điệp.
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Cậu lên rồi
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Ừ
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Về chuyện này, cậu không giải thích hả
Tịch Lạc Ninh không khỏi buồn bực. Cầm cốc cà phê nóng hổi bên cạnh lên, uống một ngụm thật lớn.
Giải thích? Muốn anh giải thích? Nếu đã tin anh thì không cần anh giải thích.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Không giải thích
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Heo. Heo không có đầu óc
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Nếu như anh tới để mắng tôi, vậy anh có thể cút! Tôi không thích nghe!
Tịch Lạc Ninh không để Lam Mộng Điệp trong lòng. Lam Mộng Điệp vu oan cho anh, anh cũng không thèm để ý. Thậm chí còn có thể không quan tâm gì mà ngồi xem trò vui. Nhưng Vũ Trụ Thần Thoại không tin anh lại khiến anh vô cùng tức giận. Vô cùng! Còn có một chút tổn thương.
Chưa bao giờ dùng dấu chấm câu, đột nhiên đánh nhiều dấu chấm than như vậy, có thể tưởng tượng anh ta tức giận đến mức nào.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Là bảo anh biến đi đó. Nhìn thấy anh mà ngán
[Bang] [Vũ Trụ Thần Thoại]: Đừng cáu
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tôi thích
Sau đó Vũ Trụ Thần Thoại không nói gì nữa.
Những người khác thấy không khí có gì đó không đúng, một câu cũng không dám nói, toàn bộ đều giả chết.
Tịch Lạc Ninh che kênh bang đi. Đến cửa hàng mua hồng lam, chính mình chạy đến phó bản nhỏ đánh quái.
Trên đường gặp phải Yêu Nhất Vị Quýt của bang Ngạo Thị. Gã ta ở kênh phụ cận mắng anh. Tịch Lạc Ninh không nói hai câu liền mở quần P.
Yêu
Nhất Vị Quýt là một chiến sĩ.
Thợ săn trong “Giang Hồ” nhanh nhẹn cao, máu ít, công kích thấp, thuộc loại đánh xa. Chiến sĩ da dày, nhanh nhẹn thấp, công kích mạnh, thuộc loại cận chiến.
Thợ săn cùng chiến sĩ mà PK mặt đối mặt thì bình thường đều là chiến sĩ thắng. Nhưng chơi trò chơi không chỉ nhìn nhân vật mà còn phải xem trang bị.
Tất cả trang bị bên trong acc thợ săn của Tịch lạc Ninh đều là cực phẩm, lại còn tăng sao và tăng phòng bị.
Tịch Lạc Ninh vừa bổ đầy hồng cùng lam, thuốc cũng đầy đủ, nên dễ dàng mài chết Yêu Nhất Vị Quýt.
Yêu Nhất Vị Quýt nằm trên đất, tức giận chửi ầm lên.
Tâm trạng âm u vì Vũ Trụ Thần Thoại của Tịch Lạc Ninh bắt đầu chuyển nắng. Anh chạy thẳng đến cửa hàng mua thanh tâm tẩy đỏ, còn bổ đầy hồng và mana.
Trên kênh thế giới, loa của đám người Ngạo Thị lại phát tới khiêu chiến, anh hoàn toàn không thèm để ý.
Đánh quái được một nửa, kênh mật bắt đầu nhấp nháy không ngừng.
Tịch Lạc Ninh lâu rồi không đánh quái một mình. Lúc này vô cùng tập trung đánh quái, coi những con quái kia là Vũ Trụ Thần Thoại, điên cuồng giết, điên cuồng giết. Kênh mật nhấp nháy căn bản không được anh chú ý.
Giết tới giết lưu hết sạch quái trong phó bản nhỏ mười lần, anh mới thỏa mãn rời đi.
Tịch Lạc Ninh cày phó bản, ngoại trừ tài liệu cùng trang bị quan trọng, những vật khác cũng không nhặt, để hệ thống tự động thu về.
Ra khỏi phó bản nhỏ, Tịch Lạc Ninh chạy tới cửa hàng, lại một lần nữa quét sạch hồng cùng lam.
Hành hạ quái cả buổi trưa, khiến tâm tình Tịch Lạc Ninh tạm thời tốt lên, hiếm có một lần đi quan tâm người khác.
[Mật] Bạn nói với [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Làm sao thế? ^^
Kết quả Shin – chan không có trả lời, lúc này Tịch Lạc Ninh mới chú ý đến đống tin mật đã bị anh lơ đẹp kia.
[Mật] [Tớ Thích Crayon Shin – chan] nói với bạn: Chị dâu, chuyện này là em nghe Tiếu Tiếu nói, vì một đứa con gái mà tức giận với đại thần là không cần đâu! Em nghiêm trọng hoài nghi Lam Mộng Điệp thầm mến đại thần mới vu oan cho chị như thế.
[Mật] [Tớ Thích Crayon Shin – chan] nói với bạn: Chị dâu, chị giết Yêu Nhất Vị Quýt sao? Chị dâu V5. Đại thần hiện đang căn dặn bọn em đi hành hạ đám chó Ngạo Thị đó. Há há. Rốt cuộc có thể đánh một trận rồi.
[Mật] [Tớ Thích Crayon Shin – chan] nói với bạn: Kích động chị dâu, tối nay sẽ báo cáo tình hình chiến đấu với chị!
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Đại thần thật sự yêu cậu rồi!
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Hoa Nguyệt Dạ mắng đại thần bệnh thần kinh, không rõ thị phi. Đại thần thẳng thắn nói ‘Cậu ấy là người của tôi. Ai bắt nạt người của tôi đều là tội đáng chết’. Đại thần đẹp trai ngây người có đúng không?!!!
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Ghen tị với cậu quá. Tôi muốn đi đào góc tường!
[Mật] [Công Tử Phong Lưu] nói với bạn: Cậu cũng thật là. Nói gì đó đi!
[Mật] [Tớ Thích Crayon Shin – chan] nói với bạn: Chị dâu chị cùng đại thần thật sự có một chân đúng không?
[Mật] [Tớ Thích Crayon Shin – chan] nói với bạn: Em vẫn một mực phục bên người hai vị. Lại không phát hiện tình cảm yêu thương của hai vị. Một kẻ thuần khiết như em vẫn một mực tin rằng hai người chỉ vì muốn chơi nhiệm vụ vợ chồng đó.
[Mật] [Tớ Thích Crayon Shin – chan] nói với bạn: Óa há há, thật sự bây giờ chị thành chị dâu của bọn em rồi.
[Mật] [Nhị Thủ Yên] nói với bạn: Hóa ra là đồng loại, hê hê.
[Mật] [Nhị Thủ Yên] nói với bạn: Có cơ hội cùng chơi.
[Mật] [Tần Ngọc Thanh] nói với bạn: Chờ vì người khác mà làm tổn thương người bên cạnh mình, không đáng đâu.
[Mật] [Tần Ngọc Thanh] nói với bạn: Tui thấy xem ra đại thần thật sự yêu cậu.
[Mật] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung] nói với bạn: Đại thần bảo Phong Lưu đá chị em nhà Lam Mộng Điệp ra khỏi bang. Anh ấy căn bản không hề tin tưởng Lam Mộng Điệp. Chị dâu, chị hiểu lầm đại thần rồi.
[Mật] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung] nói với bạn: Hai người thật sự chỉ vì nhiệm vụ vợ chồng mà luyện acc nhỏ hả?
[Mật] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung] nói với bạn: Không muốn nói thì thôi. Chỉ tiện hỏi vậy thôi mà.
[Mật] [Tớ Thích Crayon Shin – chan] nói với bạn: Em thế mà đoán đúng nhá. Lam Mộng Điệp thật sự thích đại thần đó. Đại thần muốn đá cô ta ra khỏi bang. Cô ta cái gì cũng nói hết rồi. Đáng thương Hoa Sen đang khóc lóc kể lể nè.
[Mật] [Tớ Thích Crayon Shin – chan] nói với bạn: Đại thần kêu em đi Kính Hồ!
Phần sau toàn bộ đều là mật kêu khóc cứu mạng của người trong bang.
Vũ Trụ Thần Thoại cũng mật hai cái qua, hỏi anh ở đâu.
Từ đống mật của đám người trong bang, anh cũng có thể hiểu được mọi chuyện. Về phần những suy đoán linh tinh kia anh giả bộ không nhìn thấy.
Vũ Trụ Thần Thoại hướng về anh. Trong lòng Tịch Lạc Ninh rất thoải mái. Nhưng để anh chủ động hạ mình xuống mà nói chuyện cùng anh ta, Tịch Lạc Ninh không làm được. Cho nên Tịch Lạc Ninh trực tiếp phát tin trên kênh bang phái.
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Xoát phó bản nhỏ một buổi trưa được nhiều kinh nghiệm thật
[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Hộc máu ba lít! Hóa ra cậu đi cày phó bản nhỏ!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Đang đi cảm nhận cảm giác cảnh giới của ông cụ Khương
[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: … Quanh co lòng vòng, nói thẳng đi câu cá không được à? Bảo đại thần đi Đông Hồ tìm cậu không được à?
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chị dâu xấu hổ đó!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Hoa Sen, gần đây ngứa da sao? ^^
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chị dâu Cà Phê, bổn Hoa Sen gần đây vô cùng đau lòng, chị hãy coi như em đau lòng quá độ mà ăn nói linh tinh đi, rồi tha thứ cho em nha!
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Chị dâu Cà Phê, cậu ta là giả.
[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Em làm chứng!
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Bọn bây đều là đám lòng lang dạ thú không có trái tim đồng cảm người khác, ông đây nguyền rủa chúng bây buổi tối đái dầm!
…
[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Nguyền rủa thật độc ác!
[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Không hổ là Hoa Sen lòng dạ độc ác. Thật độc!
[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Hoa Sen chừng từng nghe qua phản lời nguyền sao?
…
[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Chị dâu Cà Phê cao hơn một bậc!
[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Đứa trẻ không ai yêu thật đáng thương /(ㄒoㄒ)/
Tịch Lạc Ninh bật cười. Hoa Sen chính là kẻ dở hơi như vậy đó. Mặc người bắt nạt. Nhưng thấy tinh thần cậu nhóc như vậy, tựa hồ cũng không vì Lam Mộng Điệp mà đau lòng, càng không vì việc đá Lam Mộng Điệp mà tức giận với mọi người trong bang.
Đang suy nghĩ thì Vũ Trụ Thần Thoại mật tới.
[Mật] [Vũ Trụ Thần Thoại] nói với bạn: Tôi đến
Mải nói chuyện phiếm cũng đã quên chạy trốn, Tịch Lạc Ninh nhanh chóng chạy về phía Đông Hồ.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: (@ ^^@) Cổ vũ cho đại thần, đại thần tsun thật sự rất đáng yêu …
Nha Tất cả mọi người đều đoán đúng rồi, Sói huynh gì đó quả thật … rất *** đãng!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT