Tịch Lạc Ninh xem cãi nhau một lúc, vốn nghĩ định sẽ giải thích rõ ràng đầu đuôi mọi chuyện.

Sợ chậm sẽ sinh biến, Tịch Lạc Ninh vội vàng tranh thủ thời gian qua kênh bang nói rõ ràng.

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –! Quấn Chỉ Nhu là bạn tôi quen trong Tân Thủ Thôn, lâu rồi không liên lạc gì, tôi đang hỏi cậu ta rốt cuộc có chuyện gì xảy ra đây.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: chị dâu ()

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Vừa nãy vẫn nói chuyện với cậu ta. Ai biết được chỉ chậm có chút xíu thế mà loạn cả lên thế này.

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Hoa Sen có lẽ xong rồi. Chị dâu, vị Quấn Chỉ Nhu kia rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra thế?

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: –! Không nghĩ tới, tính tình em gái Lam nóng nảy như thế.

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Cũng trách tui nói chuyện quá độc ác. Hoa Sen, cậu cứ đánh tui cho hả giận đi!

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Biết thế lần sau nhớ kiềm chế chút!

[Bang] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tôi đang trong phó bản nhỏ. Cậu ta nói chuyện cũ quá rối rắm, muốn từ từ nói cho tôi nghe.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Ài, coi như xong! Tui mới cưới vợ còn chưa nóng đã li hôn rồi..

Không nghĩ tới Hoa Sen lại nói như vậy. Xem ra với đoạn tình cảm này cậu nhóc không quá hãm sâu.

Nói cho cùng, Hoa Sen cũng là cùng một loại người e sợ thiên hạ không loạn như bọn họ, đều là tính cách điên rồ như vậy rồi, biểu hiện này cũng không ngoài ý liệu.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Hế hế, cưng hãy làm ô che trứng đi.

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Biến, bản Hoa Sen hiện tại tâm tình không được tốt, cưng liền dâng mình giúp anh hả giận đi.

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Gái Shin, cưng liền nhận đi.

[Bang] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Không cần. Người ta muốn đi theo chị dâu nghe chuyện xưa phức tạp kia kìa.

[Bang] [Công Tử Phong Lưu]: Thêm tui. Người ta còn muốn đến gần với thần tượng kia kìa.

[Bang] [Đẹp Zai Quá Muốn Hủy Dung]: Đồ Lessbian lại muốn mọi nơi quyến rũ người!

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Không được, người ta cũng muốn đi. Chị dâu, chị phải dùng chuyện xưa rối rắm sưởi ấm trái tim bị tổn thương của người ta.

[Bang] [Tiếu Nhi Bất Ngữ]: Tui cũng rất muốn đi. Nhưng chủ yếu dựa vào phần do Hoa Sen bị mắng hèn nhát kia kìa.

[Bang] [Tần Ngọc Thanh]: Cùng dựa vào phần do Hoa Sen bị mắng hèn nhát kia kìa.



[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chúng bây đều một lũ súc sinh không có nhân tính. Ông đây vì chúng bây đến vợ cũng không muốn rồi, còn bị mắng cẩu huyết lâm đầu, thế mà chúng bây, chúng bây lại … còn ở nơi này cười nhạo ông đây. Thật là hành vi khiến người ta giận sôi người mà!

[Bang] [Nhị Thủ Yên]: Thế mà dùng thành ngữ nha. Hoa Sen có tiến bộ!

[Bang] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: o ()o

Tịch Lạc Ninh nhìn thấy mọi người có vẻ như không bị ảnh hưởng, cũng không nói nhiều.

Về phần cái loa mà Lá Cây Thủy Tinh phát ra như cuồng phong khi nãy sớm đã bị bọn họ lơ đẹp. Mặc kệ đám người bà tám trên kênh thế giới suy đoán lung tung.

Quấn Chỉ Nhu chạy đến cửa phó bản, phát hiện đợi mình không chỉ có một người.

Quấn Chỉ Nhu run run rẩy rẩy xin vào đội, rồi lại run run rẩy rẩy nói.

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Cà Phê, bọn cậu đây là chuẩn bị tổ chức thành đoàn thể diệt tui hả?

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Thần tượng, người hiểu lầm rồi. Chúng ta chẳng qua thuận đường tới đây vây xem mà thôi.

[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Hóa ra đây là tình địch của đại thần, thần tượng của Phong Lưu. Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, thất kính thất kính.

[Tổ đội] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Cùng đi vây xem. Nhu MM cưng có thể bỏ qua anh.

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Vào phó bản

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: –|||

Quấn Chỉ Nhu không hổ là pháp sư giỏi nhất, vừa mới tiến vào phó bản, cậu ta liền nhảy lên trước, lao thẳng vào đám quái. Sau đó vô cùng nhẹ nhàng giơ cao pháp trượng, gõ chết từng con quái một.

Cuối cùng còn dẫm nát thi thể đám quái. Một mực vẫn dẫm lên nó đến khi hóa thành xương khô, rồi biến mất không thấy tăm tích gì nữa.

Một đám người Tịch Lạc Ninh thấy vậy liền trợn mắt há mồm.

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Thần tượng

[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Tui cũng ngưỡng mộ tình yêu mất rồi

[Tổ đội] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Thần tượng Nhu Nhu

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Chống cằm Có vẻ như Hoa Nguyệt Dạ vẫn đang dùng loa thâm tình gọi tôi kia kìa ^^

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Run

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Người khác dùng vẻ mặt này đều là vô cùng đáng yêu, có cảm giác như được tắm gió xuân. Tại sao đến cậu sử dụng lại khiến tui nổi hết da gà lên như thế chứ?

[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Thần tượng, mặc dù ngài nói rất chuẩn, nhưng chị dâu có chỗ dựa là đại thần, người ta không dám chọc vào.

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Sờ đâu đại thần? Vũ Trụ Thần Thoại?

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Thần tượng quả nhiên là cực kì thông minh, một chút liền có thể hiểu rõ được.

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Nhe răng Kiên nhẫn của tôi có hạn. Muốn tôi lập tức phát loa đem tình hình cụ thể tỉ mỉ nói cho Hoa Nguyệt Dạ không?

Tịch Lạc Ninh có chút không thể nhịn được nữa rồi. Đều là một đám ưa bà tám, gãi đúng chỗ ngứa cái là có thể nói ba ngày ba đêm không biết chán, mãi chưa vào vấn đề chính.

Hoa Sen cùng Shin – chan lại còn truyền hình trực tiếp trên kênh bang nữa chứ, tâng Quấn Chỉ Nhu lên tận mây xanh. Một đám người la hét mời cậu ta vào bang.

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Cậu cũng phải để người ta chuẩn bị công tác chuẩn bị bình ổn các thể loại tình cảm cái đã chứ. Nói trước nhiều người như vậy, người ta sẽ xấu hổ á!

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Mặc dù là chị dâu nhưng bắt nạt thần tượng người ta sao được? Hơn nữa đối phương còn là một cô bé nữa kìa. Tư cách!! Tư cách!!! PS: Thần tượng ngài cứ bỏ qua chúng con đi. Coi chúng con là một trái táo đi.

[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Ủng hộ Phong Lưu.

[Tổ đội] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Cùng ủng hộ.

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: (╰╯)# Cùng muốn chết phải không?

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Ôm đùi thần tượng. Chúng con luôn phải sống dưới sự uy hiếp của chị dâu, trải qua cuộc sống nước sôi lửa bỏng vầy đó.

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Ừ hử? Nước sôi lửa bỏng?

[Tổ đội] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Vả miệng cho dù là sự thật cũng không thể nói toạc ra như thế Phong Lưu.

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Em sai lầm rồi.

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: O (∩∩)O Thích các cưng rồi đó nha.

Tịch Lạc Ninh im lặng nhìn bọn người này lại bắt đầu nói chuyện linh tinh.

Dứt khoát phát loa.

[Loa][Cà Phê Mất Khống Chế]: Hoa Nguyệt Dạ, tao có việc muốn nói với mày.

Bất kể uy hiếp bằng miệng thế nào cũng không thể đọ sự hung hãn của hành động thực tế này được.

Thấy loa này, Quần Chỉ Nhu lập tức nghe lời hẳn.

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Anh Cà Phê, người ta sai rồi.

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Không hổ là chị dâu của chúng ta.

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: ^^ Quay về tính sổ với các cưng sau. Hiện tại bịt miệng lại cho tôi, bằng không giết không tha.

[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Kéo giấy niêm phong.

[Tổ đội] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Kéo giấy niêm phong.

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Kéo giấy niêm phong.

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: –!

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Nói đơn giản, chính là một chú cừu non thầm mến một con sói, nghĩ muốn đến gần người ta để người ta chú ý. Kết quả không khiến con sói chú ý mà lại bị bạn tốt của con sói là con cọp để ý. Cừu non bị con cọp quấn lấy không có cách nào khác nữa, đành phải mượn hồ ly là thanh mai trúc mã giúp đỡ.

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Không biết hồ li thanh mai trúc mã có chịu thương xót con cừu nhỏ, đừng thấy chết mà không cứu hay không /(ㄒoㄒ)/

Tịch Lạc Ninh bị bọn động vật này quay mòng mòng khiến đầu óc choáng váng. Đã thế còn bị cách Quấn Chỉ Nhu tự ví mình là cừu non mà cảm thấy buồn nôn kinh người.

Đem Hoa Nguyệt Dạ so với con cọp, trong lòng Tịch Lạc Ninh cũng rất hài lòng. Hoa Nguyệt Dạ quả thật chính là một con cọp giấy. Về phần nói anh là hồ li! Tịch Lạc Ninh cảm thấy khoản thù này cứ để đó đã, sau này đòi lại cũng không sao.

Hoa Sen ở trong đội bị bịt miệng nhưng ở trong bang tường thuật trực tiếp, cho nên hiện tại trong bang đang đánh cuộc, rốt cuộc ai mới là sói.

Tịch Lạc Ninh hưởng ứng lời kêu gọi của quần chúng, hỏi thân phận của Sói.

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Sói là ai?

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: (@ ^^@)

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: –!

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Lộ Hồng Trần.

[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Trợn mắt

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Trợn mắt

[Tổ đội] [Đóa Sen Trắng Thuần Khiết]: Trợn mắt

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Lộ Hồng Trần là ai?

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: … Chị dâu!

[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Chị dâu, chị chị chị làm em quá kinh ngạc.

[Tổ đội] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Chị dâu, đánh nhau với

đám Ngạo Thị nhiều lần như vậy, mắng cũng nhiều lần như vậy, chị thế mà không nhận ra vú em chuyên dụng của Hoa Nguyệt Dạ – Lộ Hồng Trần sao!?

Không chỉ bọn họ kinh ngạc mà đám người trong bang cũng kêu rên một trận.

Bởi vì không ai đoán trúng “Sói” lại chính là Lộ Hồng Trần. Cho nên bọn họ đều đánh cược thua hết rồi.

Tịch Lạc Ninh cố gắng suy nghĩ thật lâu, nhớ tới tựa như thật sự có nhân vật như vậy. Cũng không nói nhiều lắm. Nhưng lại luôn luôn ở bên cạnh Hoa Nguyệt Dạ.

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Chị dâu lần nào đánh nhau phút cuối cũng len lén rời đi, ngoại trừ lần kết hôn của Hoa Sen.

[Tổ đội] [Tớ Thích Crayon Shin – chan]: Là như vậy sao? Tui còn nghĩ cậu ta trốn ở góc vắng vẻ nào đó, len lén bắn tên đó.

[Tổ đội] [Đóa Hoa Sen Trắng Thuần Khiết]: Tui cũng nghe thấy lần đầu tiên đó.

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Vậy cậu ta không nhận ra Lộ Hồng Trần là rất bình thường. Lộ Hồng Trần rất ít khi cãi nhau với người khác, chỉ nói chuyện với người trong bang thôi.

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tại sao cậu lại thích anh ta?

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Kia đều là chuyện cũ. Người ta nhất định thất tình rồi. Anh ấy không thích người ta.

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Thần tượng đừng nhụt chí. Chị xinh đẹp như vậy, anh ta không thích sẽ có người khác mà!

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Người ta chỉ thích anh ấy thôi!

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Vậy cậu trực tiếp kéo anh ta ra làm tấm bia đỡ đạn không được hả?

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Không dám.

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Bình thường rất dạn cơ mà, sao bây giờ lại nhút nhát như thế?

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Thần tiên ở trước mặt tình yêu còn cúi đầu, huống chi tui chỉ là người phàm.

[Tổ đội] [Cà Phê Mất Khống Chế]: Tùy cậu. Tôi từ chối làm bia đỡ đạn, còn vướng vào một cuộc tình tay ba nữa chứ.

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: /(ㄒoㄒ)/

[Tổ đội] [Công Tử Phong Lưu]: Chị dâu, xem ra chị không từ chối được nữa đâu. Hoa Nguyệt Dạ trực tiếp khiêu chiến chị rồi kìa.

Tịch Lạc Ninh nhìn xem.

Hoa Nguyệt Dạ nhiều lần khiêu chiến trên loa vẫn còn đang treo trên đầu kia kìa. Giờ muốn không nhìn cũng khó.

[Loa][Cà Phê Mất Khống Chế]: Từ chối.

[Loa][Cà Phê Mất Khống Chế]: Tự đi rõ ràng với Quấn Chỉ Nhu đi.

[Loa][Hoa Nguyệt Dạ]: Nhu Nhu, em đừng để bị nó lừa. Nó là một tên cặn bã! Giết acc nhỏ vô số, là nhân yêu lừa người, còn hèn nhát không nhận lời khiêu chiến của anh. Quả nhiên không phải đàn ông!

[Loa][Quấn Chỉ Nhu]: Mặc kệ người khác nghĩ sao thì nghĩ, anh ấy có thích tôi hay không, tôi rất yêu anh ấy là được rồi!!!

Tịch Lạc Ninh im lặng.

Anh không muốn xen vào quá nhiều. Vì vậy không nói thẳng mọi chuyện ra. Không nghĩ tới Quấn Chỉ Nhu mượn cơ hội để thổ lộ. Đáng tiếc, người cậu ta thực sự muốn thổ lộ thì lại nghe không hiểu, mà mọi người trong toàn bộ thế giới đều ngộ nhận người trong lòng Quấn Chỉ Nhu là anh.

Hoa Nguyệt Dạ yên lặng một lúc lâu, sau lại phát loa tới.

Tịch Lạc Ninh rất ghét loại người như vậy, không có chuyện gì cũng phát loa. Nếu muốn bản thân lên tivi, trở thành tiêu điểm mới thoải mái, muốn thể hiện thì cũng quá mạnh mẽ rồi.

[Loa] [Hoa Nguyệt Dạ]: Nhu Nhu, em cứ vậy vẫn thương nó? Vì nó mà những bạn tốt chơi với em từ trước đến nay đều bỏ qua sao?

Tịch Lạc Ninh phát hiện tên bang phái trên đầu Quấn Chỉ Nhu không còn nữa. Chắc nói chuyện với Hoa Nguyệt Dạ không được, liền trực tiếp lui bang. Lui bang có nghĩa là cũng rời đi Lộ Hồng Trần. Mục đích của Quấn Chỉ Nhu không đạt được. Xem ra thật sự thất tình rồi.

Đối với một người đang thất tình, Tịch Lạc Ninh thật không biết phải nói sao.

[Tổ đội] [Quấn Chỉ Nhu]: Rất xin lỗi, Cà Phê!

Quấn Chỉ Nhu nói thẳng lời xin lỗi, Tịch Lạc Ninh không nói chuyện. Nếu nhận lời xin lỗi này sẽ chứng tỏ anh muốn làm bia đỡ đạn, anh thật không có lòng tốt này.

Chẳng qua người không ngờ được lại mật cho anh.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Gái Lam nào đó chỉ là người qua đường nào đó thâu O (∩∩)O

Thật ra thì, loại con gái cực phẩm này có tồn tại đó /(ㄒoㄒ)/

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play