Nhìn ba người Mộng Tiêu Dao đã rời đi, Lâm Thanh Phong cũng có chút buồn, nhưng hắn biết được đây là chuyện sẽ xảy ra nên cũng nhanh chóng quay lại nấu thức ăn.
Hiện tại chỉ còn hắn, Nam Cung Mị Ảnh, Nam Cung Tuyết, Ninh Thiên Nhai, Hỏa Vân tôn giả cùng Vô Cực Tử sáu người, đợi tới khi Nam Cung Tuyết thức giấc cũng là lúc nàng cùng Hỏa Vân tôn giả rời đi.
Lâm Thanh Phong nấu xong thức ăn, hắn thở dài một tiếng rồi đi đánh thức Ninh Thiên Nhai.
Ninh Thiên Nhai từ lúc Tiếu Hồng Trần im lặng rời đi thì nàng cũng đã tỉnh lại.
Nàng biết Tiếu Hồng Trần không muốn thấy nàng buồn nên vẫn nằm yên trên giường giả vờ ngủ.
Sau khi Tiếu Hồng Trần ra khỏi cửa, nàng mới ngồi dậy và bắt đầu khóc.
Nàng chỉ là một cô nhi, từ nhỏ không biết cha mẹ là ai và được cha mẹ của Tiếu Hồng Trần nhận về nuôi, vì thế nàng coi bọn họ như cha mẹ ruột.
Nhưng sau khi Tiếu Hồng Trần ra đời, mẫu thân nàng cũng chết vì khó sinh.
Còn phụ thân bởi vì gia cảnh nghèo khó cộng thêm phải nuôi nấng hai tỷ đệ nàng cũng lao lực mà chết.
Để lại nàng cùng Tiếu Hồng Trần hai tỷ đệ phải sống nương tựa lẫn nhau.
Hiện tại Tiếu Hồng Trần cũng rời đi, mặc dù nàng biết là sẽ gặp lại nhưng nàng vẫn khóc.
Lâm Thanh Phong bước tới trước cửa, hắn đã nghe được tiếng khóc của Ninh Thiên Nhai, hắn thở ra một hơi rồi mở cửa bước vào phòng.
Nhìn Ninh Thiên Nhai đang ngồi trên giường, tay ôm lấy đầu gối khóc sướt mướt, hắn tiến lại gần vòng tay ôm lấy nàng nhẹ nhàng an ủi.
Nhận thấy người tới là Lâm Thanh Phong, Ninh Thiên Nhai cũng không giãy dụa, nàng áp mặt vào ngực hắn rồi tiếp tục khóc.
Một lúc sau Ninh Thiên Nhai cũng khóc xong, Lâm Thanh Phong nở nụ cười rồi mở miệng.
-Đừng lo lắng, sau này nhất định sẽ có cơ hội gặp lại, lúc đó không chừng tiểu Trần lại dẫn về cho nàng một người em dâu a.
Ninh Thiên Nhai dừng khóc, nghe được câu này nàng cũng nở nụ cười rồi gật đầu.
Lâm Thanh Phong cười cười rồi lấy ra một chậu nước đã chuẩn bị sẵn từ trước, để Ninh Thiên Nhai rửa mặt.
Sau đó hắn lại đi đánh thức Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết.
Nam Cung Mị Ảnh cùng Nam Cung Tuyết đều đã thức dậy từ sớm, nhưng hai nàng vẫn không ra khỏi phòng mà ngồi trong phòng tiếp tục tâm sự.
Lâm Thanh Phong gõ cửa khiến hai nàng giật mình một cái rồi Nam Cung Mị Ảnh lên tiếng.
-Phu quân đợi một chút, chúng ta sẽ ra ngay.
Lâm Thanh Phong nghe lời này thì gật đầu rời đi.
Tới khi hắn mang thức ăn ra đình viện thì mọi người đều đã tập trung đông đủ.
Lâm Thanh Phong gật đầu rồi dọn ra thức ăn sau đó cười nói.
-Mau ăn, thức ăn để nguội sẽ không ngon nữa.
Vô Cực Tử cũng không có ở đây, hiện tại hắn chỉ còn thần hồn cũng không thể ăn được những thức ăn này.
Thức ăn hôm nay Lâm Thanh Phong nấu cũng ít đi, nên mọi người rất nhanh đã ăn xong.
Hỏa Vân tôn giả lúc này mới mở miệng.
-Như vậy tiểu Tuyết, chúng ta cũng nên khởi hành rồi.
Nam Cung Tuyết nhẹ nhàng gật đầu, cũng không nói thêm gì khác.
Tối qua nàng đã nói hết với Nam Cung Mị Ảnh nên lúc này chỉ cần đi là được.
Lâm Thanh Phong nhìn Nam Cung Tuyết muốn đi thì cũng lấy ra hai mươi viên linh thạch cực phẩm mà đưa cho nàng.
Đối với số linh thạch cực phẩm này, từ lúc đầu Lâm Thanh Phong cũng đã muốn dùng để chia cho mọi người nên hắn không tiếc.
Nhận một trăm viên từ Âm tôn giả, đưa cho Hỏa Vân tôn giả hai mươi viên, rồi sau đó cũng đưa cho Mộng Tiêu Dao cùng Tiếu Hồng Trần, hiện tại là Nam Cung Tuyết nên Lâm Thanh Phong cũng chỉ còn hai mươi viên linh thạch cực phẩm.
Bỗng dưng Lâm Thanh Phong chợt nhớ ra điều gì đó, hắn nhanh chóng chạy vào trong rồi đem ra tiểu Hắc.
Hỏa Vân tôn giả ngay lập tức hiểu được ý định của Lâm Thanh Phong, trong lòng hắn tức tối âm thầm chửi rủa.
Tiếu Hắc hiện tại vẫn còn đang ngái ngủ, những ngày này nó trải qua thật dễ chịu, ngoài ăn chính là ngủ nên bộ dáng của nó có chút béo ra.
Nam Cung Tuyết nhìn Lâm Thanh Phong ôm ra tiểu Hắc nàng có chút không hiểu.
Lâm Thanh Phong gõ đầu tiểu Hắc khiến nó bắt đầu tỉnh lại, nó mang theo khuôn mặt mơ mơ màng màng nhìn xung quanh.
Sau khi nhìn thấy Nam Cung Tuyết, tiểu Hắc mới vui vẻ rồi nhảy vào lòng nàng.
Lâm Thanh Phong cười cười rồi nói.
-Tiểu Hắc thích ngươi như vậy, cứ để cho nó theo ngươi a ít ra nó sẽ làm bạn với ngươi.
Nam Cung Mị Ảnh lúc này cũng hiểu được, Lâm Thanh Phong đây là sợ nuôi không nổi tiểu Hắc nên vứt nó cho Hỏa Vân tôn giả nuôi a.
Nam Cung Mị Ảnh cũng muốn cười nhưng sợ sẽ khiến cho Hỏa Vân tôn giả giận nên nàng cố nín.
Nam Cung Tuyết thì đơn giản hơn, nàng vui vẻ ôm lấy tiểu Hắc gật đầu nói.
-Yên tâm đi tỷ phu, ta hứa sẽ chăm sóc nó thật kỹ càng.
Lâm Thanh Phong nghe xong lời này thì nụ cười kéo tới tận mang tai, Hỏa Vân tôn giả khuôn mặt đen lại, hắn hừ một tiếng rồi quay đầu đi không thèm nhìn.
Tuy những ngày này tiểu Hắc hết ăn rồi lại ngủ, nhưng nó cũng có tiến bộ.
Yêu thú được chia làm chín cấp bậc tương đương với chín cảnh giới của tu sĩ, lần lượt là:
-Luyện khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Độ Kiếp cùng Đại Thừa kì.
Yêu thú tu luyện rất khó khăn, một yêu thú tu luyện nhanh hay chậm thì phải phụ thuộc vào nồng độ huyết mạch của chúng, nồng đồ huyết mạch yêu thú càng cao, càng gần với thần thú trong truyền thuyết thì bọn chúng càng mạnh, cũng vì tu luyện khó khăn nên tuổi thọ của chúng cực kì dài.
Lấy ví dụ như mẫu thân của tiểu Hắc là yêu thú cấp 4, chỉ vì khi sinh tiểu Hắc khiến nó yếu đi cộng thêm phải bảo vệ tiểu Hắc khỏi sự vây công của Thanh Phong môn nên mới bị Đại trưởng lão hóa thần kì của Thanh Phong Môn truy sát.
Nếu nó ở thời kì toàn thịnh cộng với huyết mạch Hắc Kì Lân của nó, đừng nói là một Hóa thần kì, cho dù là mười tên Hóa Thần kì cũng đừng mong truy sát nó, còn có thể bị nó đánh chết vài tên rồi ung dung bỏ đi.
Hiện tại tiểu Hắc từ lúc mới sinh ra cho tới bây giờ cũng đã được hơn một tháng mà đã đạt tới yêu thú cấp 1 đỉnh phong tùy thời có thể đột phá trở thành yêu thú cấp 2.
Hỏa Vân tôn giả cũng phải âm thầm tặc lưỡi, đây một phần là do ngày nào tiểu Hắc cũng được cung cấp linh thạch để ăn, nhưng phần nhiều là do huyết mạch.
Phải biết yêu thú tu luyện rất khó khăn, để từ yêu thú cấp 1 trở thành yêu thú cấp 1 đỉnh phong đa phần bọn chúng đều mất vài chục năm để tu luyện từ khi sinh ra, chỉ có vài loại yêu thú huyết mạch nồng độ cực cao mới có thể trong thời gian ngắn đạt tới.
Tuy nhiên, thời gian ngắn ở đây cũng là một vài năm, còn tiểu Hắc chỉ tốn hơn một tháng để đạt tới yêu thú cấp 1 đỉnh phong, như vậy phải biết nồng độ huyết mạch của tiểu Hắc kinh dị tới cỡ nào.
Tông môn của Hỏa Vân tôn giả cũng có yêu thú thủ hộ, đó là một con Hỏa Long yêu thú cấp 7, nồng độ huyết mạch của nó cũng được coi là đỉnh tiêm trong Long tộc, nhưng từ lúc nhỏ nó cũng cần hơn hai năm để đạt tới yêu thú cấp 1 đỉnh phong, và cần thêm hai năm để đột phá yêu thú cấp 2.
So với tiểu Hắc hiện tại thì huyết mạch của nó phải kém nhiều lắm.
Tuy rằng mỗi loài yêu thú khác nhau sẽ có một loại huyết mạch riêng, nhưng tất cả đều xuất phát từ những Thần thú trong truyền thuyết.
Thần thú trong truyền thuyết mặc dù cũng phân ra mạnh yếu khác nhau, hiện nay rất khó để đánh giá nhưng từ thời thượng cổ cũng đã phân chia ra, mạnh mẽ nhất là năm loại thần thú:
-Thanh Long, Bạch Hổ, Kỳ Lân, Chu Tước và Huyền Vũ.
Mặc dù Hỏa Vân tôn giả nhìn trúng tiểu Hắc và cũng muốn đem nó về tông môn để nuôi lớn làm yêu thú hộ tông, nhưng hắn biết được tiểu Hắc cho dù hiện tại được hắn nuôi tới lớn cũng chỉ muốn trở về bên cạnh Lâm Thanh Phong cũng không muốn thủ hộ tông môn.
Nên khi hiểu được ý định của Lâm Thanh Phong sắc mặt Hỏa Vân tôn giả mới đen lại, nhưng bên cạnh còn có Nam Cung Tuyết nên hắn cũng không nói gì mà âm thầm chấp nhận.
Hỏa Vân tôn giả lúc này liền lấy ra phi hành pháp khí, phi hành pháp khí của hắn hình dạng là một chiếc đĩa tròn, cùng đồng dạng với Băng Thánh.
Nam Cung Tuyết ôm lấy tiểu Hắc bước lên phi hành pháp khí, nàng có chút quyến luyến nhìn về Nam Cung Mị Ảnh cùng Lâm Thanh Phong.
Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh nhìn nàng rồi nở nụ cười gật đầu.
Lúc này Hỏa Vân tôn giả cũng khởi động phi hành pháp khí đưa Nam Cung Tuyết rời đi.
Trước khi đi hắn cũng ném cho Lâm Thanh Phong một viên truyền tin thạch rồi nói.
-Trước thời hạn một năm, ta sẽ truyền tin nhắc nhở ngươi.
Lâm Thanh Phong tiếp nhận viên truyền tin thạch, vẻ mặt nghiêm trọng gật đầu biểu thị hắn đã biết.
Sau khi Hỏa Vân tôn giả mang theo Nam Cung Tuyết đã đi xa, Nam Cung Mị Ảnh mới nhìn Lâm Thanh Phong rồi hỏi.
-Có chuyện gì sao phu quân?
Nghe được câu hỏi này Lâm Thanh Phong cười cười lắc đầu, hắn biết việc này hiện tại cũng không nên nói cho Nam Cung Mị Ảnh, nói ra có thể khiến nàng ảnh hưởng tu luyện.
Nhìn trong tay viên truyền tin thạch, Lâm Thanh Phong thở ra một hơi, thật sự hắn chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình nhưng không hiểu tại sao mọi rắc rối luôn ập tới.
…..Hết Chương 70…..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT