[Hệ thống]: Người chơi Hộ Hoa Sứ giả đấu giá Quảng trường Uyên Ương. Yêu cầu Chủ hôn Tinh Vũ Lạc Nhật của hôn lễ Mộ Mộ Tinh Tường và Sát Sát Như Ý ứng chiến.
[Hệ thống]: Người chơi Hộ Hoa Sứ giả đấu giá Quảng
trường Uyên Ương. Yêu cầu Chủ hôn Tinh Vũ Lạc Nhật của hôn lễ Mộ Mộ Tinh Tường và Sát Sát Như Ý ứng chiến.
[Hệ thống]: Người chơi Hộ Hoa
Sứ giả đấu giá Quảng trường Uyên Ương. Yêu cầu Chủ hôn Tinh Vũ Lạc Nhật
của hôn lễ Mộ Mộ Tinh Tường và Sát Sát Như Ý ứng chiến.
Ti bỉ! Quá ti bỉ! Sao lại có kẻ khốn nạn như thế?!
Cả thế giới cùng nhau khinh bỉ lũ người Hộ Hoa Sứ giả cùng Chân Chân Ái.
Sao trên đời này lại có kẻ không biết xấu hổ đến như vậy.
Tuấn
thầm nghĩ. Phương đã là một kẻ không biết xấu hổ, da mặt dày nhưng ít
nhất cô nàng làm việc thì nếu động tới mặt mũi, danh dự thì cô nàng sẽ
không bao giờ làm. Căn bản cô nàng cũng đã từng bị như vậy.....
Nghĩ tới đây, Tuấn thực sự muốn đập một trận cho ra trò bọn Lạc Vận. Nhiều
tiền thì sao chứ? Cái cô nàng ngốc này! Cô tưởng cô nhiều tiền ấy hả? Dù cho 50.000 phương chỉ là một tháng lương của cô, nhưng mà cô xem hắn
chưa? Một tháng số tiền cô kiếm được cũng tầm tầm hắn kiếm được, thậm
chí còn không bằng. Mà hắn còn có tiền tiêu vặt 4 chữ số nữa. Hơn nữa,
cô còn phải giấu diếm gia đình, trả cho nhỏ Ag đi học thêm một khóa Nấu
ăn cao cấp. Rồi hắn không phải lo chi phí ăn uống, chi phí nhà ở, cô thì ở riêng, phải lo hết thảy khô g chỉ của mình mà còn của Ag.... Tiền
tiền bạc bạc, bao nhiêu thứ cần lo, mà giờ cô phung phí hết 1 tháng
lương......
Bạn Trần Tuấn, bạn không theo kịp thời đại rồi. Tiền
học của Ag tự con nhỏ đó giờ đi làm thêm cũng đã tự trả, nhà ở của cô
với Ag thì chia đôi tiền thuê mỗi tháng, ăn thì toàn mì tôm... Giờ Ngôn
đại tiểu thư còn sáng tác truyện, chia sẻ trên mạng, mỗi tháng còn có
nhuận bút. Chưa kể hết, Phương là nhà thiết kế nổi tiếng, trang sức cô
nàng thiết kế đều được đem ra đấu giá, mỗi loại bình thường không dưới
10 vạn phương, Phương được chia hoa hồng 10%, có khi cô nàng thiết kế
nguyên một bộ, con số có thể tính tới 7 chữ số 0. Lợi nhuận như vậy, cho nên không cần phải thương hại cô nàng đâu!
Mà kể ra thì.... Tuấn cũng là một thiếu gia... tiền chẳng lo.
Cho nên, nếu muốn chơi, hắn cùng cô nguyện ý phụng bồi.
Chỉ là, chính Tuấn cũng không hiểu tại sao mình có ý định chọi tiền như
vậy. Là do không muốn thấy Tinh Vũ bị người ta hiếp đáp, là do không
muốn hôn lễ của mình bị phá hủy, hay là do không muốn Như Ý chịu ủy
khuất? Là vì hắn? Hay vì người?
Một lần nữa đấu giá. Làn này kết
thúc rất nhanh. 18 vạn. Phương sờ mũi, cũng không phải khó. Lần này cô
nàng ra giá rất tàn ác, mỗi lần tăng đến gần cực hạn, tức chết lũ người
kia!
Mỗi một địa điểm được ba lần đấu giá. Lạc Vận sau ba lần thua, không thể không từ bỏ.
Ở đầu bên kia, Phương cười trào phúng. Trò vui còn chưa dừng lại, cứ chờ
đấy? 50 vạn vàng, 5 vạn phương, với cô không là quá lớn, nhưng mà lũ
người kia nhất định phải trả giá. Không chỉ trong game, mà lẫn cả đời
thực.
Hộ Hoa Sứ giả cùng Hoa Túy không biết, bọn họ đã dây dưa với một ác ma.
[Thế giới][Hộ Hoa Sứ giả]: Mộ Mộ Tinh Tường không biết xấu hổ, trộm acc còn rêu rao.
Người trong Thiếu Nguyệt lâu đều biết Chủ nhân cũ của acc Mộ Mộ Tinh Tường là Hộ Hoa Sứ giả, cũng biết hacker Hoàng Tử đã trộm acc, biết cả thương
nhân Loli Love đem bán. Họ còn biết Hộ Hoa Sứ giả là kẻ lừa tình cảm của Như Ý, tâm tâm niệm niệm lừa trang bị của Lâu chủ vô lại nhà bọn họ. Dù tức, nhưng cũng không thể gây phiền phức cho Lâu chủ, lâu nhân Thiếu
Nguyệt nhịn, nhưng không có nghĩa họ không tức. Cho nên, một lời cáo
trạng của Hộ Hoa Sứ giả đã dấy lên trong lòng bọn họ nỗi oán hận vốn dĩ
đã dập tắt.
[Thế giới][Mèo lười tham ăn]: Khốn kiếp, ngươi còn
dám nói những lời ấy sao? Rõ ràng ngươi muốn lừa trang bị cực phẩm của
Lâu chủ, còn dám đổ cho Mộ Mộ trộm acc! Có biết hai chữ "liêm sỉ" viết
thế nào không hả?!!
╭∩╮(︶︿︶)╭∩╮
[Thế giới][Tinh Vũ Lạc Nhật]: Ta có thể làm chứng, acc Mộ Mộ đã bị bán.
[Thế giới][Hoa Túy]: Các ngươi cùng một giuộc với nhau cả, làm sao tin được! Mộ Mộ Tinh Tường là acc của chồng ta!
[Thế giới][Nguyệt Hắc Phong Cao]: Con ngươi còn dám nói. Mộ Mộ nếu là acc
của Hộ Hoa Sứ giả, vậy ngươi và Như Ý tỷ nhà chúng ta là cái gì? Bắt cá
hai tay sao?
Một câu của Nguyệt Hắc Phong Cao quả nhiên là người
ta phải suy nghĩ lại. Nếu Hộ Hoa là Mộ Mộ, vậy là do điều gì mà lại kết
hoi rầm rộ như vậy với Hoa Túy? Hơn nữa, tên bọn học chính là loại đặt
theo đôi!
Phía bên kia, Ngôn Vũ Phương không hề nhàn rỗi. Một tay điều chỉnh trên kênh thế giới, tay còn lại áp điện thoại vào tai, giọng hổ báo:
"Lão đại, anh không thương em sao? Chuyện này không
những ảnh hưởng đến em, đến Tuấn mà cả sự phát triển của đất nước. Công
ty mà có người lãnh bảo nhân phẩm tồi tệ như vậy, không sớm thì muộn
cũng sẽ giải tán." Phương nói đầy thuyết phục.
"Ở đó có không ít con người. Chuyện thất đức như vậy, anh không làm đâu." Người bên kia từ chối.
"Học, lão đại. Chị dâu vốn định cho anh về nhà, hỏi qua ý kiến em nhưng em
thấy anh bận quá không có thời gian rảnh tới mức giúp em thế này thì dù
có về nhà cũng đâu có khác gì ở ngoài đâu. Vân ca, đừng nhìn lợi một mà
bỏ lợi ba." Đã không nài nỉ được, nhỏ xấu xa đổi sang phương thức dọa
dẫm.
Nhìn vào thực tế, quả thực đúng như lời Ngôn đại gia nói. Công
ty Công nghệ Trình Đại có chủ là Trình Tuấn - Hộ Hoa Sứ giả. Tinh Vũ vốn nhắn Vân lão đại tìm cách dìm hàng cái cục nợ ấy xuống, không ngờ lại
lôi ra một đống vụ làm ăn phi pháp của gã, quá hay.
"Được, vì đất nước phát triển, anh đây đành làm vậy" - Vân lão đại thở dài qua điện thoại.
"Vân ca, nếu anh không thích em có thể giao cho Boss của em. Anh biết không, Boss của em là Lãnh thiếu nổi tiếng thương trường, đảm bảo em lại được
tăng lương" Phương nói dóc. Đúng là cô nàng có Boss là Lãnh thiếu nổi
tiếng, cơ mà có nói cho anh ta 100% cô nàng cũng không được thêm một
trinh một cắc nào!
"Ấy ấy, Tiểu Vũ xinh đẹp, chúng ta quen biết
lâu như vậy, phải nghĩ đến anh ra trước chứ!" Vân đại bên kia dù biết
bản thân bị khiêu khích nhưng không thể không chui đầu vào rọ.
"Vân ca thật biết đùa. Chúng ta là giai cấp vô sản chịu áp bức bóc lột, phải biết làm lợi cho tư bản để thăng quan tiến chức chứ!" Phương cười khì.
Vân gia: ٩(●˙—˙●)۶ cô là vô sản thì ăn mày còn không bằng hạt cát hạt bụi!
Vân gia Vân ca ca đành chịu thua: "Được rồi, ca ca thành tâm xin em cho ca nhận vụ này. Thế đã được chưa nào?".
"Nghe thế còn được" Phương cúp máy,thỏa mãn cười lớn.
Xong cô nàng hí hửng quay sang nhìn bạn thân, thấy hắn bần thần. Kì cục, tên nam chơi game 100% nhập tâm, tình huống bần thần lần đầu tiên xuất hiện trong lịch sử.
_Wei, họ Trần, ngươi làm sao thế? - Cô quan tâm hỏi.
_Ngôn Cua, tại sao ta chơi game lại không vui như vậy? - Chơi với nhau lâu, họ không có gì giấu diếm nhau cả.
_Ngươi nhìn cái gì thì thấy không vui? - Tò mò kích thích, Phương biết mình
phải tra bằng được, nếu không đêm nay sẽ ngủ không yên.
_Ta thấy ta không phải người giành được.... - Tuấn nói cái gì đến chính hắn cũng không hiểu.
_Bởi vì ngươi thấy ta phải bỏ nhiều tiền, thương xót cho người bạn tốt này? - Phương nghi hoặc.
_Hình như không phải... - Tuấn đăm chiêu.
Phương ngồi nghĩ mãi không ra, thấy trên game tiền đã tăng đến 15 vạn vàng mà
chưa thấy ai bỏ cuộc, lúc lau đột nhiên trên màn hình chạy Loa vang lên
lời nói nữ đại thần.
[Hệ thống 01][Sát Sát Như Ý]: Mộ Mộ Tinh
Tường, em hiểu tình cảm của anh. Không cần tổ chức, chỉ có anh là em
thấy vui rồi. Kết duyên là chuyện vui, không nên vì một chuyện nhỏ làm
mất hòa khí, gây chiến tranh.
Lời nói thâm tình, đủ sâu sắc. Nếu
không phải có kênh Chat bang và hiểu biết về Như Ý, ắt hẳn Phương liền
tin lời nói này là thật lòng.
[Hệ thống 01][Sát Sát Như Ý]: Sư
phụ Tinh Vũ Lạc Nhật. Đây là lần đầu tiên Như Ý gọi người hai chữ này.
Ân nghĩa sư phụ cả đời này Như Ý sẽ không quên. Nãy giờ đã 3 vạn 3 ngàn
phương rồi, bỏ đi sư phụ à. Như Ý có Tinh Tường là đủ.
[Hệ thống
01][Sát Sát Như Ý]: Sư công Vụ Ảnh Vô Dạ. Cảm ơn lễ vật của người, Như Ý thích lắm. Nhưng là mhoong cần chuẩn bị như vậy, có sư phụ, có sư công, có 32 huynh đệ tỉ muội Thiếu Nguyệt, đặc biệt có Phu quân, Như Ý không
cần hôn lễ xa hoa. Chỉ cầu thanh bình.....
Lời của Như Ý ý trọng
tình thâm, làm xiêu lòng người. Quả nhiên, bên Lạc Vận kia rút lui, trận này không tốn một đồng. Mọi người ai nấy đều tung hô Như Ý. Mọi người
trong Lâu mắng Như Ý gian trá, nhưng cũng thành tâm chúc phúc cho hai
người.
Lời kia của Như Ý thật thật giả giả khó tin, nhưng họ nguyện ý che mù đôi mắt, để tình bằng hữu dần lối.
Đột nhiên, Phương nghĩ đến một khả năng....
_Trần Tuấn, cậu có phải không vui khi Như Ý khách sáo, muốn xa cách?
_... Hình như là thế... - Tuấn mờ mịt.
Phương đứng dậy, đi tới bên người bạn gắn bó lâu năm, vô vai hắn, ý vị thâm trường nhắc nhở:
_Ngươi hẳn là.... thích người ta rồi..... nghiêm túc!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT