Dora đang có mặt tại nhà của Nicholas. Cô nghĩ, sẽ tiện hơn nếu cậu ta chịu đến nhà cô nhưng không hiểu sao cậu ta cứ nằng nặc từ chối, nhất định phải hẹn cô ở nhà cậu ta mới được. Chắc là chẳng có chuyện gì đâu, ai lại thoải mái cởi áo trong nhà người lạ chứ. Dora thầm nghĩ. Cô lấy giá vẽ, hộp màu và đủ thứ vật dụng lỉnh kỉnh khác nữa. Nicky đã vào nhà để chuẩn bị. Ấn tượng đầu tiên của cô là vẻ bừa bộn, nhà cũng không rộng, nội thất thì đơn giản. Theo lời Nicky, thì cậu ta sống ở đây với anh trai, cha mẹ thì ở dưới quê. Điều đó cũng một phần giải thích được sự bừa bãi của căn nhà. Nicky đề nghị vẽ ở trong phòng cậu ta nhưng Dora từ chối. Xâm nhập vào không gian riêng tư của người khác không phải là sở thích của cô. Sau khi chuẩn bị xong giá vẽ, Nicky bắt đầu làm mẫu.

“Cậu không cần phải cởi tất cả quần áo đâu, chỉ cởi áo thôi”. Dora nói.

“Cậu thật sự không ngại nhìn thấy con trai cởi trần à?”. Cậu ta tò mò hỏi lại Dora.

“Chẳng có gì ngại khi một họa sĩ phải nhìn người mẫu của mình. Nếu ngại thì thế giới này đâu thể có những bức tranh khỏa thân nổi tiếng hay tượng thần Venus trưng bày ở trong bảo tàng đâu”.

“Câu trả lời hay đấy. Thế cậu không có hứng thú với con trai à? Không một chút nào sao?”. Đột nhiên Nicky hỏi một cách bất thường, cậu ta đã cởi áo và chậm rãi bước về phía Dora.

“Tôi cũng là con gái mà, dĩ nhiên là có rồi. Nhưng quả thật thì số người làm cho tôi hứng thú không nhiều, có thể nói là rất ít”. Dora thầm nghĩ, Ít nhất cho đến lúc này, chỉ có Christ mới thực sự làm cô bấn loạn.

“Rất ít sao?”. Nicky nói và tiến lại gần Dora hơn. “Vậy mình có làm cho cậu hứng thú không?”

“Thôi đừng đùa nữa Nicky, bắt đầu vẽ thôi”.

Dora những tưởng đó chỉ là một trò đùa quái đản của cậu bạn. Nhưng không, Nicky không có vẻ gì là đang đùa cả. Hắn bước càng lúc càng gần hơn về phía Dora, trên môi nở một nụ cười đểu giả. Dora bắt đầu cảm thấy lo lắng thực sự. Cô đã quá cả tin để có thể lường trước được tình huống bất ngờ này.

“Tôi không đùa đâu. Nicky!”. Dora cao giọng, cô lùi về sau một bước.

“Đừng trẻ con thế chứ, Dora. Cô cũng muốn tôi mà. Chẳng đứa con gái nào lại đồng ý tới nhà riêng của một thằng con trai mà không có ý muốn đó. Đặc biệt khi thằng con trai đó lại là hotboy và là siêu sao bóng rổ của trường, cô hiểu chứ?”. Hắn cười mỉa.

“Tôi chẳng có gì với cậu cả. Tôi chỉ đơn giản là muốn hoàn thành bài tập của mình và tôi nhờ cậu làm mẫu vẽ thôi. Xem ra tôi đã lầm người”. Dora vẫn cố bình tĩnh. Cô quay người thu dọn dụng cụ vẽ.

“Bài tập à? Vẽ bán khỏa thân cũng là bài tập sao? Cô làm tôi buồn cười đấy”. Hắn vẫn tiếp tục tiến đến phía cô một cách cực kì chậm rãi và ung dung. Hắn có thể bắt cô lại nếu cô chạy.

“Đó thực sự là bài tập của tôi. Nếu cậu không tin thì bây giờ cậu có thể tránh ra và cho tôi về nhà”. Dora đã dọn xong tất cả dụng cụ vẽ của mình.

“Cô đến nhà tôi. Tôi đã cởi áo ra và cô nghĩ cô có thể về nhà à? Cô có khiếu hài hước đấy nhỉ?”.

Hắn đã tiến tới gần sát cô. Dora vùng chạy. Nhưng bàn tay cứng như thép đã nắm lấy cánh tay cô và siết chặt nó đến đau điếng. Cô vùng vẫy, dùng tất cả sức lực để thoát khỏi gọng kìm đó nhưng vô ích. Sức cô chỉ gãi ngứa cho hắn mà thôi. Cô vung tay lên cào vào mặt hắn. Một tiếng thét. Hắn buông tay cô ra và ôm lấy mặt. Móng tay của cô để lại trên mặt hắn ba đường rớm máu. Hắn ngước mặt lên, có vẻ như đã tỉnh khỏi cơn đau bất ngờ. Hắn nhìn cô với con mắt thâm hiểm toé lửa.

“Được lắm. Bây giờ thì tao không cần đối xử tử tế với mày nữa”. Hắn nói và để chứng minh cho lời nói của mình, hắn tiến nhanh về hướng Dora, cô tuyệt vọng chạy về phía cửa. Nhưng hắn tóm lấy cô, đè cô nằm xuống sàn. Mặc cho Dora vùng vẫy, hắn khóa hai tay cô ra phía sau chỉ bằng một tay và lấy tay còn lại giật tung cái áo mà cô đang mặc. Dora chỉ kịp hét lên.

“Christ! Cứu em!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play