“ Mày nói cái gì? Hủy hoại nhan sắc.........” Lão An chống gậy loạng choạng lùi về sau mấy bước.

“ Cái gì? Hủy hoại nhan sắc? Không thể nào, Phi Phi còn trẻ như thế, nếu như mất đi nhan sắc thì sau này nó biết sống thế nào đây?” tâm trạng Triệu Mẫn có chút kích động, bà ta không dám tin nhìn hai người trước mặt.

An Tử Thành lạnh lùng nhả ra làn khói thuốc: “ Bác sĩ nói, còn có thể làm được phẫu thuật chỉnh hình.”

Lão An quay người, đôi mắt sắc lẹm nhìn lướt qua khuôn mặt của An Tử Thành, dường như trút tất cả mọi căm phẫn lên người hắn: “ Mày......mày là đồ súc sinh, tao giao Phi Phi cho mày, mày biến người thành bộ dạng thế nào sao? rốt cuộc mày có để tâm đến lời tao nói hay không?” Nói xong, giơ cao chiếc gậy trong tay định đánh hắn.

An Tử Thành đưa tay ngăn chiếc gậy chống của ông ta lại, dùng lực giành lấy ném sang một bên: “ Nếu như tôi vứt bỏ cô ta, thì bây giờ cô ta đã không còn thấy xương cốt từ lâu rồi.”

“ Mày.....mày là đồ súc sinh......mày nói khi người ta đang còn sống sao?” Lão An kích động lao lên trước muốn đánh hắn nhưng bị Dương Trung kéo lại.

“ Lão gia, ngài đừng kích động..........” Dương Trung an ủi vỗ vỗ lưng Lão An.

“ Phi Phi đáng thương của mẹ, sau này phải làm thế nào đây.......” Triệu Mẫn quỳ ở một bên khóc lóc hết sức đau lòng.

An Tử Thành thở dài, hút một hơi thuốc rồi nói: “ Phi Phi cô ấy mang thai rồi..........”

Vừa nghe thấy thế, lão An vội cau mày, tiếng khóc của Triệu Mẫn lập tức im bặt: “ Mày nói cái gì? Phi Phi mang thai rồi?” Hai người dường như đồng thanh nói cùng một lúc.

An Tử Thành nhìn bọn họ, rồi tiếp tục nói: “ Tôi và Phi Phi đã li thân năm năm rồi, chúng tôi không thể có con, cho nên đứa con này.....không biết là nghiệt chủng từ đâu đến.”

“ Cái gì? An Tử Thành mày........” Tâm trạng Lão An bị kích động mạnh, tức điên người, suýt nữa ngã lăn ra đất.

An Tử Thành chẳng thèm để ý, con ngươi lạnh thấu xương chằm chằm nhìn vào mặt lão ta, ánh mắt đó dường như đang khiêu khích.

“ Tôi muốn li hôn!” Hắn lạnh lùng nhìn bọn họ rồi nói ra bốn chữ.

Vừa nghe thấy thế, Lão An đưa tay chỉ vào An Tử Thành mà chửi mắng: “ Mày là đồ súc sinh, rốt cuộc mày có lương tâm hay không, bây giờ mày khiến nhan sắc Phi Phi bị hủy hoại như thế, còn nói đứa con trong bụng nó không phải của mày, còn lấy đó làm lí do li hôn, An Tử Thành, mày không phải là người!”

An Tử Thành nhìn ông ta cười khẩy mấy tiếng, toàn thân phát ra khí chất ma lanh: “ Được rồi đấy, lão già ông ngày đó ép tôi cưới cô ta, đến hôm nay tôi đối với cô ta đã quá nhân nghĩa rồi, là cô ta không chịu được cô đơn nên ra ngoài tìm đàn ông còn có con với người khác, không li hôn lẽ nào ông còn muốn tôi nuôi con của kẻ khác sao?”

“ An Tử Thành, mày đừng hòng li hôn!” Lão An tức đến nỗi toàn thân run rẩy, tức giận hét lên với hắn.

An Tử Thành vẫn điềm tĩnh, trong mắt vằn lên mạch máu: “ Ông làm được gì chứ? Tôi lập tức đi liên hệ luật sư, từ nay về sau tôi và Bạch Phi Phi không có bất cứ quan hệ gì, ông tốt nhất đựng động đến tôi, tôi bây giờ chẳng sợ gì hết.”

Nói xong, quay người đi thẳng xuống lầu...........

Trong hành lang vọng lại lời nói của lão An: “ An Tử Thành, mày dám li hôn với Phi Phi, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày, mày đợi đấy cho tao.”

...........

Khách sạn tốt nhất thành phố A.

Trong phòng, An Tử Thành tắm rửa xong thay quần áo sạch sẽ, hai tay khoanh trước ngực đứng trước cửa sổ lớn, điếu thuốc kẹp trong tay chầm chậm cháy.........Ánh đèn của thành phố khiến người ta cô quạnh, ở góc độ này có thể nhìn thấy tất cả cảnh đẹp trong tầm mắt.

Nhưng đêm hiu quạnh đến đáng sợ!

“ Thành Gia........” Sau lưng đột nhiên có tiếng người nói.

Nghe thấy giọng nói của Mã Phi, An Tử Thành nắm chặt hai tay lại: “ Là ai làm?”

Mã Phi thần sắc nặng nề, sau đó nói: “ Tôi đã đi điều tra, là người của bang Hắc Long, hơn nữa, nghe nói ngày mai bọn chúng sẽ tập hợp di chuyển đến Mỹ.”

Vừa nghe thấy lời này, An Tử Thành nắm chặt tay, tay phải giơ lên đấm vào tường: “ Chết tiệt, lại là bang Hắc Long, lần trước tóm Bùi Hạo Hiên, lần này lại phá biệt thự của ta, bọn chúng muốn tạo phản à?”

Mã Phi sững lại: “ Người của bang Hắc Long gần đây rất điên cuồng ngang ngược, Thành Gia, bây giờ chúng ta phải làm thế nào?”

An Tử Thành nhả một hơi khói, cúi đầu trầm mặc một lúc, sau đó tiếp tục nói: “ Cậu lập tức thông báo cho Maike và Bùi Hạo Hiên, bang Hắc Long đã tìm đến Mỹ, thế thì việc này giao cho Maike đi, người đã đến Mỹ, Maike có lẽ sẽ không ngồi yên mà nhìn, bây giờ tôi thật sự không muốn nghĩ nhiều nữa.......” Nói xong, cúi đầu xuống day day hai thái dương.

“ Tôi lập tức đi làm ngay.”

“ Đúng rồi, sau này chúng ta đến biệt thự San Hô ở, biệt thự đó đã để không rất lâu rồi........cậu thông báo cho Thím Trần.........”

An Tử Thành có bao nhiêu nhà xe sang trọng thậm chí đến Mã Phi cũng không thể biết.

“ San hô.......Thành Gia, chính là căn biệt thự trong hồ đó sao?” Mã Phi hiện rõ vẻ xúc động, mấy năm trước chỉ nghe nói An Tử Thành bỏ ba trăm vạn mua một căn biệt thự, anh ta chưa từng nhìn thấy, thật sự rất muốn nhìn thấy căn biệt thự sang trọng đó.

“ Đúng, cậu sai vài người đi quét dọn chút, lần này hành tung của chúng ta đừng quá lộ liễu, đề phòng gọi kẻ thù đến.”

“ Tôi hiểu!” Lời vừa dứt, Mã Phi đã vui vẻ đi ra ngoài, xem ra lần này, Vịnh Tiên Thủy bị nổ cũng không phải không tốt, ít nhất có thể đổi nơi tốt hơn mà ở.

............

Trong phòng bệnh, Bạch Phi Phi vẫn hôn mê chưa tỉnh, Triệu Mẫn ngồi bên giường nhìn đứa con gái bị lửa thiêu cháy phần lớn khuôn mặt, không kìm được rưng rức khóc.

Lão An không chợp nổi mắt, thần sắc nặng nề ngồi ở ghế dài, đang nghĩ xem đối phó thế nào với An Tử Thành.

“ Đứa con đáng thương của tôi, sau khi tỉnh lại nó biết mình bị hủy hoại nhan sắc, chồng lại muốn li hôn với nó, nó nhất định sẽ nghĩ không thông, phải làm thế nào đây? Phi Phi đáng thương của mẹ ơi........” Triệu Mẫn cố tình khóc lóc trước mặt An Dương.

Lão An lúc này tâm trạng rối bời, ánh mắt lão ta sắc lẹm đáng sợ, hai tay nắm chặt vào chiếc gậy chống gỗ tử đàn: “ Triệu Mẫn, em yên tâm, anh sẽ không để tên súc sinh đó dễ dàng li hôn như thế........”

Triệu Mẫn vẫn khóc nức nở không thành tiếng: “ Phi Phi thích An Tử Thành như thế, An Tử Thành đúng là mạng sống của nó, nếu như nó biết nhất định sẽ không chịu nổi cú sốc này, hơn nữa bây giờ lại còn bị hủy hoại nhan sắc.”

Lão An trầm mặc nghe kĩ lời nói của Triệu Mẫn. bà ta nói không sai, Phi Phi nếu như không có An Tử Thành, thật sự sẽ nghĩ không thông mà tìm đến cái chết, lại nói đứa con trong bụng lại không phải con của An Tử Thành, An Tử Thành tuyệt đối không thể ở bên cạnh Phi Phi. Đã như thế, ông ta sẽ xuống tay trước, Phi Phi ra nông nỗi hôm nay đều là do An Tử Thành tạo thành. Ông ta không cho phép con của ông ta phải chịu tổn thương.

Nghĩ đến đây, ông ta đứng dậy dặn dò bên tai Dương Trung, thì thầm nói với hắn ta gì đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play