“ Uỳnh...........” giây sau đó, trong biệt thự phát ra tiếng nổ kinh hoảng, khói bụi phủ đầy xung quanh.

Ba người nhảy xuống xuống bãi cỏ bằng phẳng dưới lầu, An Tử Thành và Mã Phi không sao, Bạch Phi Phi bị ngã có chút trật khớp, rất nhanh lửa và khói bụi đã lan đến, quần áo trên người của ba người đều bị bén lửa.

An Tử Thành và Mã Phi vốn dĩ có thể dễ dàng chạy thoát, nhưng hắn cũng không thể vứt bỏ lại Bạch Phi Phi, thế là cõng cô ta nhanh chóng chạy đến nơi an toàn.

Lửa đã bén nhanh đến sát người bọn họ......Mã Phi cởi áo khoác ngoài, giơ lên dập dập lửa xung quanh.

“ A.........anh Tử Thành...........nóng quá............đau quá..........” An Tử Thành cõng cô ta, cơ thể cô ta không ngừng run rẩy trên lưng hắn.

“ Phi Phi, em không sao chứ?” An Tử Thành nắm chặt hai tay lại, cõng cô ta chạy thật nhanh về phía trước.

Đợi bọn họ di chuyển đến nơi an toàn, đằng sau đã là một biển lửa.

Quần áo trên người đã bị lửa bén cho rách tả tơi, Bạch Phi Phi lúc này đã ngất đi, trên người dường như cũng bị bỏng nặng.

Mã Phi lau mồ hôi lạnh, may là người không làm sao: “ Dọa chết tôi rồi, Thành Gia........đây là lựu đạn gì? Mà uy lực khủng khiếp quá!”

An Tử Thành nắm chặt hai tay, nhìn biển lửa đó: “ Là ai.........dám ném đạn vào nhà ta.......”

“ May là mấy ngày này thím Trần về nhà thăm con trai, nếu không đạn nổ đến xác cũng không thấy nữa.” Mã Phi nghĩ lại vẫn còn sợ, may là khi hắn đi vệ sinh, chân lại dẫm phải bom hẹn giờ, nhìn thời gian suýt nữa chưa bị dọa cho ngất, đến vệ sinh còn chưa kịp đi, vội chạy đến báo cho Thành Gia.

An Tử Thành không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn biển lửa, trong đầu lóe lên một vài người.

“ Thành Gia, bây giờ làm thế nào đây?” Mã Phi hỏi.

An Tử Thành liếc nhìn Bạch Phi Phi bị bỏng nằm trên đất, lạnh lùng nói: “ Chúng ta đến bệnh viện trước, việc này sau này sẽ xử lý.”

Mã Phi không nói câu gì, cõng Bạch Phi Phi chạy về hướng bệnh viện.

............

Ở một góc khác, Long Đam mang theo thuộc hạ, nhìn biệt thự Vịnh Tiên Thủy cháy lớn, khóe miệng hiện rõ nụ cười nham hiểm.

Chiếc mặt nạ sắt trên mặt Long Đàm phản lên ánh lửa, trong đêm tối gian ác hơn bao giờ hết.

“ Đàm Gia, uy lực quả bom mà ngài chế tạo mới nhất thật mạnh, người trong biệt thự nhất định đến xương cũng không còn nữa.” Tên đàn ông đeo kính đen bước lên trước lấy lòng nói.

Long Đàm ngoảnh đầu liếc nhìn hắn: “ Chế tạo ra vẫn không thành công lắm, uy lực bình thường thôi, làm gì lợi hại bằng máy ghi lại kí ức của mày, nếu như không có chiếc thẻ đó, chúng ta không có cách nào tìm ra người.”

Nghĩ ra gì đó, tên đàn ông nhìn xung quanh rồi cau mày lại: “ Nhưng Đàm Gia, ngài cho nổ tàn nhẫn Vịnh Tiên Thủy như thế, chỉ sợ Maike sẽ chú ý chúng ta. Người của Soma không dễ động đến, nếu như thật sự đánh nhau, Bang Hắc Long của chúng ta không phải đối thủ của bọn họ.”

Khóe miệng của tên Long Đàm nhếch lên, mặt đầy sát khí: “ Mấy năm này, Soma luôn thầm chèn ép bang Hắc Long, bang chủ không muốn nhẫn nhịn nữa, cùng lắm thì mày sống tao chết, còn ý của bang chủ lúc đó là muốn lôi kéo Sóc ác và Gấu đen, nhưng mày cũng thấy, hai tên đó sẽ không phản lại Maike, cho nên tao chỉ có thể tiêu diệt hai bọn chúng. Còn bây giờ đã giải quyết thành công một tên, nghe nói Gấu đen đã về Mỹ rồi?”

Tên đeo kính đen gật đầu với hắn: “ Đúng, nghe nói có nhiệm vụ gấp nên bị gọi về Mỹ rồi.”

Long Đàm cười khẩy mấy tiếng: “ Xem ra, chúng ta nên di chuyển địa trận rồi, mày chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta đi Mỹ.”

.........

Trong hành lang bệnh viện, An Tử Thành bực mình đi đi lại lại, đầu lọc thuốc vương vãi trên đất, quần áo trên người rách te tua thảm hại..........

“ Ai là người nhà?” Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, sau đó một bác sĩ trẻ bước ra.

An Tử Thành ném điếu thuốc trong tay đi, vội chạy lên trước: “ Bác sĩ, cô ấy thế nào rồi?”

Bác sĩ đeo khẩu trang lau lau mồ hôi trên trán: “ Tình hình không tốt lắm, phần lớn trên mặt bệnh nhân bị bỏng nặng, trên người cũng có nhiều vết thương, nhìn dáng vẻ sẽ bị hủy hoại nhan sắc, hơn nữa chúng tôi phát hiện bệnh nhân đã mang thai hai tháng rồi, nhìn tình hình đứa bé cũng không giữ được!”

Vừa nghe lời này, An Tử Thành như bị giáng mạnh vào đầu, không dám tin lùi lại về sau mấy bước: “ Bác sĩ nói cái gì? Mang thai? Cô ấy sao có thể mang thai được? Không thể được, nhất định có gì nhầm lẫn rồi.”

An Tử Thành cúi đầu nghĩ kỹ, hắn chưa từng động vào người cô ta, năm năm nay, hai người đều sống ở hai phòng riêng, hơn nữa Bạch Phi Phi không phải do lần đó cách đây năm năm trước đã bị cắt bỏ tử cung rồi sao? cô ta sao có thể mang thai được chứ?

“ Bác sĩ, nhất định là nhầm lẫn rồi, vợ tôi năm năm trước vì nguyên nhân chảy máu nhiều mà phải cắt bỏ tử cung, mang thai? Điều này không thể nào.”

Bác sĩ vỗ vỗ vai an ủi hắn: “ Anh đừng kích động, tử cung bệnh nhân vẫn bình thường, làm sao có chuyện cắt bỏ chứ, hơn nữa thành tử cung cô ấy mỏng nên dường như khó giữ được đứa trẻ, cũng không biết bỏ thai vào nạo thai mấy lần rồi, có điều lần này thật sự mang thai rồi, cần tôi đưa kết quả kiểm tra cho anh xem không?” Bác sĩ vẻ mặt đồng tình nhìn hắn, không cần nghĩ cũng biết người phụ nữ hắn làm trò lố lăng sau lưng hắn.

“ Ha.........” An Tử Thành cười khẩy mấy tiếng rồi lùi lại mấy bước: “ Không cần đâu bác sĩ.” Sau đó lưng dựa vào tường, xem ra mình đúng là một tên ngốc, đối với Bạch Phi Phi chưa bao giờ hiểu rõ, cô ta rốt cuộc còn lừa hắn điều gì? Lần xảy ra sự cố ngoài ý muốn năm năm trước có phải âm mưu không? Nạo thai nhiều lần như thế, thế thì.......đứa con trọng bụng cô ta.......là của ai?

Hắn muốn muốn nghĩ quá nhiều, chỉ là căm giận mình lại bị cô ta lừa năm năm qua, có điều như thế cũng tốt, cuối cùng cũng có cớ có thể hất cô ta đi rồi........

Tại vì hắn không yêu cô ta, cho nên cũng chẳng để ý, rốt cuộc cô ta lên giường với bao nhiêu đàn ông, hắn cũng không quan tâm, chỉ sợ..........cô ta bị hủy hoại nhan sắc thì làm thế nào?

Nghĩ đến đây, hắn ngẩng đầu nhìn bác sĩ: “ mặt của cô ấy.......có chữa được không?”

Bác sĩ cúi đầu trầ mặc một lúc: “ Đợi sau khi da liề nlại có thể làm phẫu thuật chỉnh hình, tại vì diện tích bị thương hơi rộng, cho nên chúng tôi không dám bảo đảm hiệu quả sẽ như thế nào, có điều.......chắc chắn là hồi phục không thể như trước đây, tại vì lớp da trên mặt đã chết quá nhiều.”

An Tử Thành cụp mắt xuống, dường như cũng không đến mức lo lắng lắm: “ Bác sĩ, phải mất bao nhiêu tiền không quan trọng, tôi muốn hiệu quả tốt nhất.” Nói xong, hắn quay người, châm điếu thuốc, đây là điều cuối cùng hắn làm cho cô ta.

Bạch Phi Phi, An Tử Thành tôi mấy năm năm đối với cô vẫn còn rất nhân nghĩa.

Đúng lúc này, Triệu Mẫn và Lão An nghe được tin đã lập tức đến bệnh viện, nghe thấy tin này, Lão An may là không ngất đi.

“ Mày nói cái gì? Hủy hoại nhan sắc.........” Lão An chống gậy loạng choạng lùi về sau mấy bước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play