Mà Thích Hán Lương thấy tên nàng, lập tức chọn tiết mục múa của nàng cùng một tiết mục song ca khác.
Để đến khi Hải Nhạc biết mình có tiết mục phải diễn, hơn nữa đã thông qua
ban giám hiệu, đành phải bất chấp khó khăn nhận lấy, chỉ trong vài ngày
ngắn ngủi, mỗi ngày ở nhà luyện tập, cũng tự mình đi chọn trang phục và
trang sức dùng để khiêu vũ, vạn sự sẵn sàng, chỉ thiếu mỗi gió đông. (1)
Mà khi Tạ Thư Dật biết nàng lại có một tiết mục múa, hắn cười nhạt, hắn
không cho rằng nàng có thể biểu diễn ra cái tiết mục gì tốt, cho tới bây giờ một bộ nhát như chuột ấy, nàng lên đài đi không bị dọa ngốc đã tốt
lắm rồi. (khinh người quá đáng nhazzzz)
Nhưng, ở trong tiệc tối lễ đón học sinh mới, nhìn thấy Hải Nhạc đứng trước đài, hắn mới phát hiện hắn có bao nhiêu sai lầm!
“Xin mời bạn Tạ Hải Nhạc khóa 1018 biểu diễn cho mọi người một điệu múa cổ
điển “《 Ái liên thuyết 》”, điệu múa này xuất phát từ bài “Ái liên
thuyết” của Chu Đôn Di thời Đại Tống, chủ yếu thể hiện hoa sen mọc từ
bùn lầy mà không nhiễm, tắm trên nước trong mà chẳng lẳng lơ, mời mọi
người thưởng thức.” (chi tiết tại đây)
Theo tiếng MC giới thiệu,
Hải Nhạc mặc áo cổ trang phấn hồng, trên đầu búi kiểu tóc cổ đại, xinh
đẹp như nàng công chúa cổ đại cao quý! Nàng đi hai chân trần từ từ bước
lên trên đài, theo tiếng nhạc vang lên, điệu múa của nàng, mới lên đài
đã tới vài động nhẹ nhảy lên không trung, làm mọi người xem trợn mắt há
hốc mồm!
Theo khúc vũ, nàng khi thì xoay tròn, khi thì xoay người cúi xuống, khi thì cong chân ra phía sau ngang cùng đỉnh đầu, tất cả đều là những động tác rất khó, nhưng nàng lại múa liền mạch lưu loát nước chảy mây bay sinh động đẹp đẽ, như cánh hồ điệp nhẹ nhàng bay lượn giữa từng bụi hoa y lượn, như tinh linh không nhiễm nhân gian khói lửa, trên mặt
nàng khi thì mang theo nụ cười tươi xinh đẹp, khi thì lại là u buồn như
mơ, cặp mắt kia, ánh mắt linh động, trong lúc nhìn quanh lấp lánh sinh
huy, thật sự là nụ cười duyên dáng xinh đẹp, đôi mắt đẹp này, kỹ thuật
nhảy tuyệt vời tuyệt luân phảng phất như nàng tiên bay lượn, chủ đề
trong bùn mà không nhiễm bùn được điệu múa thể hiện vô cùng nhuần
nhuyễn, cũng làm cho mọi người tựa như bị mê hoặc đi vào trong mộng cảnh nhìn nàng tiên tử như si như say.
Tạ Thư Dật cũng xem choáng
váng, xem ra, hắn thật không thể giải thích cô muội muội này rồi, hắn
thật sự không ngờ rằng, điệu múa của nàng sẽ có thể rung động lòng người như thế, mà người của nàng, cũng đẹp như một nàng tinh linh nhầm cõi
nhân gian!
Hắn từng buộc chính mình dời ánh mắt không nhìn nàng
nữa, nhưng, hắn không làm được, ánh mắt không chịu sự khống chế của hắn
nhìn nàng trên đài không chớp mắt.
Hắn thậm chí thầm nghĩ trong lòng, địa quay khúc vũ này của nàng, hắn nhất định phải lấy tới tay!
Tạ Hải Nhạc ở trên đài múa một động tác cuối cùng kết thúc điệu múa, tiếng vỗ tay reo hò không ngừng vang lên quanh nàng, nàng tao nhã đứng lên,
hành lễ với khán giả sau đó đi xuống đài.
“Quá tuyệt vời! Hải
Nhạc, quá tuyệt vời! Một điệu nhảy này, có thể làm cho bạn một bước
thành danh ở Năm Châu này đó nha!” Nhã Nghiên ôm nàng vừa lắc vừa nói.
“Vậy à?” Hải Nhạc mỉm cười, nàng cũng không muốn một bước thành danh gì tại
Năm Châu, nàng chỉ muốn múa thật tốt điệu múa này mà thôi.
Lúc
này, Thích Hán Lương đã tới, hắn mỉm cười nhìn Hải Nhạc, cho nàng một
cái ôm khích lệ: “Tạ Hải Nhạc, kỹ thuật nhảy của em, gần như có thể làm
cho vũ công chuyên nghiệp tự biết xấu hổ, em không tham gia ngành nghệ
thuật, sẽ tổn thất cho giới vũ đạo một đóa hoa tuyệt thế.”
“Thầy quá khen ạ.” Hải Nhạc ngượng ngùng nói.
Bỗng nhiên, Thích Hán Lương cảm nhận được một cỗ ánh mắt tràn ngập hàn ý,
hắn nghiêng đầu, nhìn thấy Tạ Thư Dật đang âm trầm nhìn hắn, ánh mắt của hắn, như sói âm hiểm bi thương cùng hung ác trầm lặng. (ew, spoil, chap sau có hot scene nhazzz không hot lắm, nhưng mà là hot nhazzzz, Shi bắt đầu loạn rùi hahaha)
(1) Chỉ thiếu gió đông: dựa theo điển cố này nha:
Khổng Minh cầu gió Đông giúp Chu Du
Chu Du muốn đánh hỏa công nhưng mùa đông chỉ có gió tây bắc thổi ngược về
phía quân Ngô mà không có gió đông nam thổi về phía quân Tào nên lo lắng thành bệnh. Khổng Minh xin đi cầu gió đông cho Chu Du nổi lửa đốt trại
Tào.
Khổng Minh bảo Chu Du hãy truyền xây ngay một đài thất tinh ở chân núi Nam Bình, ông sẽ cầu gió Đông luôn ba ngày ba đêm để giúp Chu
Du. Lập tức Chu Du sai cất đài như lời Khổng Minh dặn. Khổng Minh lên
đàn thắp nhang, làm phép cầu ba lần, vẫn chưa có gió. Đến canh hai, gió
Đông nam thổi tới rất mạnh, quân Ngô nhân cơ hội đó châm lửa phóng hỏa
đốt sạch chiến thuyền quân Tào. Việc lập đài cầu gió Đông Nam chẳng qua
chỉ là hành động phụ thêm của Khổng Minh nhằm qua mắt Công Cẩn, tiện
thoát thân, thể hiện sự tinh thông thiên văn, thời tiết… của Gia Cát
Lượng. Nhờ “gió Đông nam của Khổng Minh” mà quân Ngô đại thắng quân
Ngụy, Chu Du không bị nỗi nhục mất nước, mất vợ nên về sau thi sĩ đời
Đường Đỗ Phủ có 2 câu thơ: “Gió Đông nếu chẳng vì Công Cẩn / Đồng Tước
đêm xuân khóa Nhị Kiều”. (Wikipedia)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT