“Thật sự không sao cả sao?” Tạ Thư Dật âm hiểm hỏi, “Cô đã không sao cả, tôi đây cần phải cẩn thận suy nghĩ cách chơi mới thôi.”
“Xin cứ tự nhiên.” Tạ Hải Nhạc nói xong, cầm lấy túi xách đi ra ngoài.
“Thật sự không hận tôi sao?” Tạ Thư Dật đuổi theo nàng hỏi.
“Anh không đáng cho tôi hận, tôi chỉ là thương hại anh, một người chỉ có thể làm những hành vi biến thái mới có thể tìm được niềm vui sướng, tôi chỉ có thể thương xót hắn!” Tạ Hải Nhạc quay đầu lại, cười cười với Tạ Thư
Dật nói.
Cái gì, dám nói không đáng cho cô ta hận hắn, cô ta là
đáng thương hắn? SHIT hắn khi nào thì đáng thương? Lại dám nói hắn chỉ
có thể làm những hành vi biến thái mới có thể tìm được hạnh phúc? Nha
đầu ghê tởm kia, từ khi nào mồm mép trở nên lợi hại như vậy rồi? Tạ Thư
Dật bị lời nói của Tạ Hải Nhạc làm giận sôi lên, hắn chạy đến trước mặt
Tạ Hải Nhạc, duỗi hai tay ra, đột nhiên áp sát nàng vào trước người
mình, sau đó, một bàn tay ôm eo nàng, một tay lại kéo tóc nàng xuống,
Hải Nhạc bất đắc dĩ ngửa đầu ra sau.
“Xú nha đầu! Cô thương hại
tôi? Cô thương hại tôi? Tốt, dám khiêu chiến tôi sao? Không tệ không tệ, như vậy sẽ chơi tốt hơn, tôi sẽ làm cho cô hiểu được, cái gì mới gọi là đáng thương! Chờ xem! Tôi sẽ làm cho cô hận tôi! Tôi sẽ , tôi nhất định sẽ làm cho cô hận tôi!” Hắn đột nhiên đẩy Tạ Hải Nhạc thật mạnh vào
tường một cái, tức giận bỏ đi.
Hải Nhạc biết mình lại chọc giận
hắn, nàng có chút hối hận, có lẽ là vì thêm tuổi phát triển, có lẽ là
thời kỳ nổi loạn như hắn nói, nàng càng ngày càng không quản được miệng
của mình rồi, dù sao, chọc giận hắn, nàng cũng không có thứ ngon để ăn.
Hắn còn có thể bày ra biện pháp gì để đối phó nàng? Nàng thật đúng là nghĩ
không ra, nghĩ không ra sẽ không suy nghĩ, nàng chậm rãi quay về phòng
ngủ của mình, thoải mái tắm một cái, tẩy đi mệt mỏi tối qua, như vậy thể xác và tinh thần đều thoải mái hơn.
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
“Tiểu thư, thiếu gia mời người đi xuống.” Là tiếng của nữ giúp việc Tiểu Thiến.
“Nga, sẽ.” Hải Nhạc trèo từ trong bồn tắm ra, trùm mái tóc ướt sũng lại, mặc vào bộ áo ban sáng rồi rời khỏi phòng tắm.
Nàng mở cửa, nói với Tiểu Thiến: “Tiểu Thiến, vào trong, phiền em giúp chị sấy tóc một chút.”
“Vâng.” Tiểu Thiến bước vào, cầm lấy máy sấy giúp nàng sấy tóc, mà Hải Nhạc
ngồi ở trước gương, bội trên mặt một lớp kem dưỡng da, cũng đánh tiếp
một lớp phấn phủ, như vậy thoạt nhìn cũng có tinh thần một chút, mẹ sắp
về nhà đến nơi, nàng muốn cho mẹ thấy nàng tốt nhất.
“Tiểu thư,
làm thế nào vậy? Em cảm thấy cô hiện nay càng ngày càng đẹp, cô xem, da
của cô đẹp như có thể vắt ra nước, tóc của cô, chất tóc tốt như vậy, có
thiệt nhiều nam sinh rất thích nữ sinh có một đầu tóc dài phiêu dật
đấy.” Tiểu Thiến vừa giúp nàng làm tóc vừa nói.
“Xinh đẹp có ích
lợi gì, con gái không thể chỉ dựa vào xinh đẹp, tốt nhất có thể có năng
lực lớn mạnh.” Hải Nhạc thở dài một hơi nói.
“Mẹ em nói thượng đế cho ta bao nhiêu, sẽ lấy đi bấy nhiêu, tiểu thư, bộ dạng cô thật xinh
đẹp, hơn nữa lại thông minh như vậy, em thật lo lắng tương lai sẽ tìm
không thấy nam sinh xứng đôi với cô đâu.” Tiểu Thiến nói.
Lúc này, cạnh cửa đột nhiên truyền đến một trận cười lạnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT