“Nhưng mà… nhưng mà.. Tạ Thư Dật không biết bạn thích anh ấy sao?” Nhã Nghiên hồ nghi.
Hải Nhạc cười đầy chua xót: “Làm sao hắn có thể biết chứ? Hắn đang quen với chị hai mình mà.” Lại là một trái bom to đùng nữa, Nhã Nghiên bị “trúng bom” thiếu chút nữa té xỉu, sao lại có thể như vậy chứ? Chuyện này…
hình như hơi bị quá phức tạp thì phải?
Chị hai Hải Nhạc là Trì
Hải Hoan, nàng cũng có nghe sơ qua, nghe anh hai nói, trông cực kì giống Hải Nhạc, lần trước Cosplay, tất cả mọi người đều nhận nhầm nàng thành
Hải Nhạc, đủ thấy giống nhau đến mức nào! Nhưng mà, rõ ràng người Tạ Thư Dật thích là Hải Nhạc mà ta? Làm sao mà, anh ấy bị làm sao mà, làm sao
có thể léng phéng với Trì Hải Hoan cơ chứ, với lại, với lại chưa bao giờ nghe anh hai nói về chuyện Thư Dật quen với Hải Hoan nữa?
Aiz,
Hải Nhạc thích anh Thư Dật, vậy ông anh kia của nàng thì làm sao bây
giờ? Anh hai của nàng, thật sự cũng thích Hải Nhạc a, nàng còn vẫn cho
là trong lòng Hải Nhạc không có thích tên con trai nào, cho nên, nàng
cật lực tác hợp cho anh mình với bạn ấy, thật không ngờ, bạn ấy lại
thích chính anh trai của mình, Tạ Thư Dật, mà Tạ Thư Dật, lại đi quen
với Hải Hoan mất rồi! Cái này… cái này, thật đúng là không phải phức tạp bình thường, mà là siêu siêu phức tạp, phức tạp đến mức làm cho nàng
choáng váng luôn rồi. “Cái này… Hải Nhạc, mình… mình cũng không biết nên nói thế nào nữa.” Nhã Nghiên đau đầu muốn chết.
“Nhã Nghiên,
mình biết, bạn cũng thích hắn, thậm chí trước kia mình đã từng khuyên
bạn đừng đi thích hắn, khi đó, mình thật sự không biết mình cũng sẽ có
một ngày thích hắn như thế này, mình khuyên bạn đừng thích hắn, cũng
không phải là mình cố ý, mình là thật tình lo lắng cho bạn, bởi vì mình
cảm thấy hắn không thể thích ai được cả, mình biết những người thích
hắn, chỉ có thể bị thương tổn mà thôi, nhưng mà, chính mình cũng đã rơi
vào mất rồi, Nhã Nghiên, mình phải làm sao bây giờ? Phải làm sao bây
giờ? Mình thật sự đang rất đau khổ, rất thống khổ!” Hải Nhạc lại khóc òa lên.
“Nhưng mà, làm sao anh ấy có thể cùng quen với chị hai bạn
a? Mình cảm thấy… mình cảm thấy cũng có hơi nhanh quá, theo lý thuyết,
cho dù anh ấy có thích cô gái nào đi nữa, cũng chỉ có thể là bạn a, thế
nào mà đột nhiên lại biến thành chị hai bạn chứ?” Nhã Nghiên hỏi.
Hải Nhạc đau đớn lắc đầu, nói: “Bởi vì chị mình nhờ vả mình giúp chị ấy,
làm cho Thư Dật có thể thích chị, mình vốn cũng không muốn làm như vậy,
nhưng mà… nhưng mà sau đó bởi vì mình nhường cơ hội đi cosplay lại đã
cho chị mình, Tạ Thư Dật rất tức giận, sau đó hai người bọn mình liền
rùm beng lên.” Hải Nhạc bụm mặt, nén khóc nói: “Sau… sau đó mình lại bảo hắn đi theo đuổi chị hai mình, mình thật không ngờ, hắn lại đi thật,
hơn nữa, nhanh như chớp đã quen với chị hai rồi! Hức hức…”
Nhã
Nghiên cà lăm: “Bạn… bạn rõ ràng là thích anh ấy, nhưng mà, bạn lại bảo
anh ấy đi theo đuổi chính chị hai của bạn, đầu bạn là bã đậu hả? Bạn…
Mình thật không biết phải nói bạn như thế nào nữa.”
“Mình… Trước
kia hắn luôn không nghiêm túc nghe mình nói, mình muốn hắn đi làm cái
gì, hắn lại cố ý không đi, mình không cần hắn đi làm, hắn lại cố tình
muốn đi, mình nghĩ rằng, lần này mình nói thế, hắn cũng sẽ không quan
trọng, làm sao có thể nghĩ đến chuyện, hắn thật sự đi quen với chị hai
mình chứ! Nhã Nghiên, mình nên làm như thế nào? Mình nên làm như thế nào đây? Một người là người mình thích, một người là chị ruột của mình, nói cho mình biết đi, mình nên làm như thế nào?” Trái tim Hải Nhạc tan nát.
Nhã Nghiên thở dài một hơi: “Aizz, Hải Nhạc ngốc, phỏng chừng, người trong
lòng anh Thư Dật là bạn đó! Nhưng mà, những chuyện bạn làm, làm cho anh
ấy cảm thấy bị tổn thương, sau đó, anh ấy tức giận, bạn không biết là,
có thể anh ấy đang giận lẫy, mới có thể quen với chị bạn đấy sao? Bằng
không, bạn không đi cosplay, tại sao lại phải tức giận với bạn? Bạn cãi
nhau với anh ấy, bạn bảo anh ấy đi theo đuổi chị hai của bạn, anh ấy lại đi ngay, anh ấy thật sự có khả năng chính là đang dỗi với bạn a! Muốn
kích thích bạn nhìn cho rõ tình cảm của bạn đối với anh ấy đi! Aiz, mấy
chuyện tình cảm này hiểu biết của mình cũng có hạn thôi, mình đoán phỏng chừng anh ấy đang nghĩ như vậy, aiz, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã
tường, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, mấy câu này chắc cũng chính
là để diễn tả tình cảnh của bạn với anh Thư Dật đấy, các người… ai cũng
không thấy rõ tình cảm hai bên rồi, aiz…”
Hải Nhạc trợn to hai
mắt đẫm lệ, nhìn Nhã Nghiên kinh ngạc: “Ý bạn là… ý bạn là, có thể hắn
cũng đang thích mình? Nhưng mà, trước kia mình cũng đã từng hỏi hắn, rốt cuộc hắn có yêu mình hay không, hắn cũng không hề hé răng, mình luôn
luôn nghĩ rằng, hắn không thương mình, cho nên, mới không nói ra miệng,
nếu là bạn, có một người con trai mà bạn không yêu, cậu ta buộc bạn phải nói bạn yêu hay không yêu cậu ta, chắc chắn bạn không có khả năng nói
bạn thương cậu ta! Mình cũng nghĩ như vậy, nếu người mình không
thương hỏi mình, mình yêu hay không yêu hắn, mình chắc chắn sẽ không
nói mình yêu hắn! Cho nên, mình cảm thấy, hắn không thương mình a! Nếu
yêu, vì sao ngay cả chữ thích cũng không nói ra miệng chứ?”
“Cái
này…” Nhã Nghiên gãi đầu, “Cái này thì… mình cũng không biết nữa, chuyện này… mình phát hiện, tình cảm giữa nam nữ thật là phức tạp nga, sau này mình không ham nữa, mình cũng sợ bị đau khổ sợ bị thương mà.”
“Hức vậy không còn cách nào sao? Mình… vẫn phải tiếp tục đau khổ như thế này ư?” Hải Nhạc tuyệt vọng hỏi, nước mắt lăn xuống như một chuỗi ngọc
trai bị cắt đứt.
Nhã Nghiên nghĩ nghĩ, nói nghiêm túc: “Hải Nhạc, bạn chỉ có hai lựa chọn, một là, thành toàn cho chị hai bạn, chặt đứt
tình yêu của bạn đối với Tạ Thư Dật! Không bao giờ được yêu anh ấy nữa.”
Hải Nhạc lắc đầu: “Mình không làm được, mình không làm được a,
mình đã tự nói với chính mình vô số lần, đừng thương hắn, đừng thương
hắn, phải quên tình yêu với hắn đi, nhưng mà, mình không làm được a, mỗi sáng sớm, mình mở to mắt ra người nghĩ đến đầu tiên, là hắn! Nhã
Nghiên, mình không làm được! Không thể buông được! Nhã Nghiên hức hức
hức… Mình không cần lựa chọn này, không thể đổi cái khác ư? Đổi một cái
lựa chọn khác được không?”
“Đổi cái khác? Đổi cái khác chính là,
bạn đi nói cho anh ấy biết, bạn thích anh ấy! Anh ấy không nói, vậy bạn
cứ đi mà nói! Giả như dù sao cũng đều thất bại, không bằng nói ra hết,
mình cũng sẽ không để lại tiếc nuối! Nói không chừng, có một tia hi vọng thì sao? Nói không chừng, kỳ thật người trong lòng anh ấy là bạn, nhưng mà chỉ vì không biết tâm ý của bạn, mới dỗi đi quen với chị hai bạn kia kìa? Nếu anh ấy biết người trong lòng bạn là anh ấy, hắn sẽ chọn bạn
thì sao?” Nhã Nghiên nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT