Sau khi ăn uống no nê, " tàn sát " cái ví tiền tội nghiệp của Joey một
cách khủng bố, bọn nó lại tiếp tục rủ rê nhau đến hộp đêm quẩy cho
sướng. Lúc đầu Kaito còn từ chối ( bạn này là học sinh ngoan mà ), nhưng đến lúc vào đến bên trong rồi thì bung lụa hết mình chả kém ai đâu!
Đến khi bọn nó về đến nhà đã là nửa đêm, đứa nào đứa nấy đều say mèm, lảo đảo tìm về phòng mình đánh một giấc
Rin loạng choạng khó khăn lắm mới đến được một cái phòng được nó ấn định là " phòng của Rin ". Rin cần tay nắm cửa, định mở ra thì bên trong vang
ra một giọng nói lè nhè say rượu:
- Tiên! Đang đi học hả?!
Ngay lập tức liền có một giọng nói dịu dàng đáp lại
Có vẻ đây là một cuộc trò chuyện video!
- " Anh Vũ, muộn rồi sao còn chưa đi ngủ mà lại còn gọi cho em thế này?! "
Có lẽ là do say rượu mà người bên trong không hề để ý gì đến giọng nói dịu dàng chan chứa quan tâm kia. Chỉ có Rin là đứng ngoài nhíu mày ... sao
người đó lại biết được bây giờ bên này đang là buổi tối?!
Nhưng rất nhanh sau đó, dòng suy nghĩ nhất thời này đã bị xua tan bởi giọng nói nũng nịu bên trong:
- Anh ... nhớ em! Tiên, 2 tuần nữa thôi, chúng mình sẽ gặp nhau em nhỉ!
- " Anh lại uống rượu à?! "
- ... Ừm!
- " Hư nhá! Mấy nữa em về em mách mẹ anh, cho anh ăn đòn nát đít luôn! Hehe ... "
- Em thử mách xem, rồi coi anh " chỉnh " em như nào!
- " ... Vũ khốn nạn! Sao anh cứ trêu em thế! "
- Trêu em là hạnh phúc của anh đấy!
- " Nỡm ạ! À, dạo này anh Duy Anh và anh Bảo khỏe không anh?! "
- Bọn nó khỏe như trâu ấy, không cần em phải lo! Mà anh đây em không hỏ em lại đi hỏi bọn nó à? Anh ghim nhá!
- " Haha ... Vũ trẻ con, em phải đi học rồi! Bye anh! Yêu anh! "
- Học hành cho hẳn hoi đấy nhá, cấm léng phéng với thằng nào đấy! Anh mà biết anh giết cả đôi!
- " Hehe ... yes sir! "
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi mà ngọt ngào kết thúc, bên trong phòng phát lên
một tiếng " Tách ", bóng đèn ngay lập tức được tắt đi chứng tỏ người bên trong đã chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.
Còn bên ngoài này, có một
bóng dáng âm thầm rời khỏi, bóng dáng nhỏ bé phải vịn vào tường mới đi
đứng hẳn hoi được, nước mắt lặng lẽ rơi.
...
- GÚT MO NING RIN!
Vừa mới thấy bóng dáng Rin lấp ló ở cầu thang, Kai đã giơ tay lên, cười
toét mỏ chào buổi sáng, đám còn lại cũng quay lại đứa nào đứa nấy nở nụ
cười " chết ruồi "
Ấy thế mà Rin lại lạnh lùng đi qua chỗ Kai, coi bạn Kai như người dưng luôn, đi đến chỗ Lyn và Eri cười đùa toe toét
Kai mặt nghệt ra trông vừa buồn cười lại vừa thương
Con nhỏ này, sáng sớm đã phát bệnh!
Những mà thôi kệ, Kai ngoạm một miếng lớn chiếc sandwich trên tay ... nó bệnh tí là lại khỏi ấy mà!
Nghĩ thì nghĩ thế thôi, chứ thật ra trong lòng Kai có chút buồn, thật đấy!
Không khí buổi ăn sáng hôm nay không vì 2 cái con người tên Rin và Kai kia mà mất đi sự vui vẻ mọi ngày.
Chợt Kaito lên tiếng:
- Hôm nay mọi người định đi đâu vậy?!
- Bọn này tính đi chụp ảnh kỉ niệm đồng hồ Big Ben, tòa tháp London, lâu đài Windstor, cuối cùng là lên London Eyes ngắm cảnh!
Erik ngây thơ liệt kê
- Đi thử cả xe bus 2 tầng nữa!
Eri phấn khởi, ánh mắt không giấu nổi sự thích thú
Bất chợt Kaito nở một nụ cười kỳ lạ:
- Vậy hả?! Trùng hợp quá nhỉ!
- Trùng hợp?!
Eri có chút thắc mắc lên tiếng
Kaito cười hì hì:
- Dạo này bọn tôi đang được nghỉ do các thầy cô bận họp để đưa ra sách
tham khảo và dạng bài tham khảo! Hôm nay tôi cũng định đưa mọi người đi
chơi những nơi nổi tiếng đó! Và cuối cùng ... sẽ là lên London Eyes ngắm cảnh!
Chả hiểu sao, nghe câu cuối của Kaito, đứa nào đứa nấy đều rùng mình, một cảm giác bất an đột nhiên ập tới
Joey nhìn Kaito, ánh mắt thâm trầm khó tả
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT