Tối ngày hôm đó, cả bọn định ra nhà hàng ăn nhưng Kaito lại nhất quyết
giữ lại, nói rằng tối hôm nay Kaito trổ tài nấu ăn cho bọn nó một bữa,
coi như là quà gặp mặt
Ngửi mùi thịt nướng thơm phức, Lyn không nhịn được mà đi đến, hít một hơi sâu, nhỏ khen ngợi:
- Thơm thế, cậu khéo tay thật đấy!
- Cậu quá khen rồi!
Kaito mỉm cười, ánh mắt nhìn vào đám lửa đang bập bùng cháy có chút khó xử
Chợt Kaito lên tiếng:
- Lyn ơi, cậu vào lấy hộ mình lọ tiêu được không?!
- Oki!
Nhìn bóng dáng nhỏ bé đang lon ton đi xa dần, Kaito thở dài một tiếng rồi
kín đáo lấy trong túi áo ra một cái lọ màu xám bí ẩn. Đối diện với 7
miếng bít tết thơm phức kia, cậu ta giơ chiếc lọ lên lưỡng lự không biết nên đổ vào những miếng nào
“ Ting tong … “
Tiếng chuông báo tin nhắn vang lên giữa không gian yên tĩnh khiến Kaito hơi chột dạ.
Nội dung tin nhắn, chỉ với 2 chữ, 5 từ, 1 kí tự nhưng cũng đủ đẻ khiến Kaito giật thót người:
[ Đổ hết! ]
Nội dung tuy không đầy đủ, thoạt nhìn sẽ khó hiểu nhưng đối với người thông minh như Kaito thì vừa nhìn cậu ta liền hiểu ý.
Kaito mặt tái mét ngó xung quanh, ánh mắt không giấu được vẻ sợ hãi vô tình
khiến người đang nấp sau bức tường cách đó không xa đứng nép lại, không
để cho cậu ta nhìn thấy
Xác định không có ai theo dõi mình, Kaito mới cầm điện thoại, bàn tay có chút run rẩy:
- [ Cả tôi sao?! ]
[ Cậu không có nhiều sự lựa chọn! ]
Đồng tử Kaito mở to hết mức có thể. Con người mà, ai chẳng muốn níu kéo lại
mạng sống của mình. Thế là cậu ta vội vàng nhập tin nhắn:
- [ Nhưng … ]
Tin nhắn còn chưa kịp nhập hoàn chỉnh đã có tin nhắn mới gửi đến:
[ Hoặc cậu hoặc gia đình cậu! ]
Kaito đọc xong, chết sững
- Chết tiệt!
Kaito chửi thề một câu, bàn tay run rẩy cầm cái lọ màu xám kia, cẩn thận nhỏ
từng giọt dung dịch trong đấy lên từng miếng bít tết khiến người đang
nấp sau bức tường kia không khỏi nhíu mày
…
- Bít tết tới rồi đây!
Kaito cẩn thận bê chiếc đĩa pha lê trên tay đựng những miếng bít tết thơm
phức nghi ngút khói đặt xuống bàn, trên môi vẫn luôn thường trực nụ cười
- Òa … ngon quá!
Rin hít một hơi, mắt lấp lánh nhìn những miếng bít tết ngon lành
- Lau nước miếng đi kìa, nhìn kinh quá đấy!
Kai nhíu mày lên tiếng, tiện tay đưa cho Rin một tờ giấy
Eri ngồi trong lòng Erik, giơ ngón cái về phía Kaito khen ngợi:
- Kaito là nhất đấy!
- Thế anh là gì?!
Erik ngồi sau bất bình lên tiếng, ánh mắt nhìn Eri đầy vẻ mong chờ
Eri ra chiều nghĩ ngợi, cho đến khi nhỏ cảm thấy sự tò mò của Erik lên tới đỉnh điểm, nhỏ mới ôm cổ Erik cười toét mỏ:
- Anh là tất cả được chưa?!
Có hai đứa nào đó, nhìn nhau đắm đuối như con cá chuối làm mấy đứa còn lại da gà da vịt đua nhau nổi lên tận đỉnh đầu
Lyn chợt ngó nghiêng xung quanh, thắc mắc:
- Ơ … Lão Joey đâu rồi?!
Lyn vừa dứt câu thì Joey đi vào, trên tay là một chai Chival 24 hảo hạng
khiến bọn nó vừa nhìn thấy mắt đã sáng lên, thèm muốn rớt nước miếng
luôn
Joey hơi cười:
- Bít tết thì sao thiếu được cái này!
- Đúng đúng!
Bọn nó gật đầu lia lịa, mắt vẫn dán vào chai rượu, cảm giác từ chai rượu kia có phát ra ánh hào quang không bằng ý
Joey chả biết vô tình hay cố ý mà lại chen đứng ở giữa Lyn và Kaito, dư luận lại được dịp dậy sóng:
- Này, đứng đâu không đứng sao lại đứng đấy vậy?!
- Hỏng hết cả một bức tranh phong cảnh rồi!
- Nghi quá nha!
- Joey ơi … chả có nhẽ …
Bốn đứa kia ăn ý hùa nhau trêu đùa không chỉ khiến Joey và Lyn mặt cũng đỏ bừng
Joey ngượng, gắt lên, giọng điệu hăm dọa:
- Chúng mày còn trêu nữa là tao cho nhịn luôn đấy!
Bọn kia vốn đang hào hứng trêu trọc thì chợt im bặt, đến cái răng còn không giám hé ra, tập thể nhìn Joey bằng ánh mắt cún con
Joey cười hài lòng, tay cầm chai rượu lên để mở nút bần, mắt khẽ liếc Kaito, và rồi …
“ Phốc “
“ Phụt “
Nút chai bật ra, rượu cũng theo đà đó mà phụt ra ngoài, phụt thẳng vào đĩa bít tết thơm phức hấp dẫn kích thích vị giác kia
SỮNG SỜ
BÀNG HOÀNG
TIẾC NUỐI
CĂM PHẪN
Những cụm từ trên chính là những cụm từ chính xác nhất dùng để miêu tả tâm
trạng của bọn nó lúc này. Vừa mất rượu lại vừa mất đồ ăn, mắt đứa nào
đứa nấy đều đen kịt:
- JOEY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nghe nói ngày hôm đó, Joey đã bị tra tấn lỗ tai một cách kinh khủng khiếp,
đã thế còn phải bao 7 cái miệng ăn đi nhà hàng 7 sao sang trọng bậc nhất London, xác định túi tiền đã mất đi 1 số không nhỏ
Bầu trời đen
kịt, mọi người dường như đều đã chìm vào giấc ngủ thì ở phòng VIP của
khách sạn Royal , mùi thuốc lá nồng nặc khiến căn phòng trở nên rất u
ám.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên:
- Tốt! Nhớ kỹ, cậu không có nhiều sự lựa chọn!
Sau đó, người ta chỉ nghe thấy những tiếng “ Tút … tút … tút … “ dài vô hạn.
Người kia hít một hơi rồi nhả ra một làn khói vô cùng điệu nghệ. Ánh sáng le
lói từ điếu thuốc cũng ngay lập tức bị dập tắt. Tiếp đó, một tràng cười
man rợ vang lên, nhưng trên gương mặt kia lại tràn trề nước mắt:
“ Mẹ ơi, con trả thù được rồi, trả thù được cho mẹ, trả thù được cho gia tộc nhà mình rồi! “
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT