Con người thì luôn ảo tưởng về tình thân, cũng có thể là tình yêu, nhưng cuối cùng hiện thực không bao giờ chấp nhận sự tồn tại của ảo tưởng, ảo tưởng mãi mãi cũng chỉ là ảo tưởng, đó chẳng qua chỉ là tưởng tượng tốt đẹp do một phía nghĩ ra mà thôi!

Reykus ngồi trên sô pha, gương mặt đầy tà khí cùng với ánh mắt nhìn vợ chồng Akasi đầy khiêu khích, trong ánh mắt của anh ta có quyết định và kiên trì.

Hai bên chìm vào im lặng rất lâu, Hàn Hiểu nhắm hai mắt, cậu biết hôm nay sẽ không lấy được thứ cậu muốn ở trên người tên yêu nghiệt không giả trang này nữa, lúc cậu mở mắt ra, vẻ mặt đầy mệt mỏi nói với Akasi:

“Akasi, tiễn khách đi! Dằn vặt cả một buổi tối, em hơi mệt!”

Akasi vỗ tay của cậu nói: “Vậy em đi nghỉ ngơi đi, tiễn thầy xong anh liền đi qua với em!”

Hàn Hiểu gật đầu, không thèm hành lễ mang theo Sheila rời khỏi phòng khách.

Lukenaer nhìn thấy tình hình như vậy, hừ lạnh, “Tôi thật không ngờ, giáo sư lại là một người chủ trọng tình trọng nghĩa tới như vậy, thật sự làm người ta rất bất ngờ nha!”

Claudius ở bên cạnh cũng phụ họa thêm: “Chỉ đáng tiếc a! Anh trai của thầy lại là một người chủ vô tình vô nghĩa!”

Reykus không hề để ý tới châm chọc của hai người họ, đứng dậy, trên gương mặt mà ngay cả anh trai anh ta cũng nhận không ra đầy tiếc nuối nói: “Xem ra hôm nay tôi không gặp được Angela rồi, vậy tôi cáo từ trước!”

Nói xong xoay người đi mất.

“Giáo sư Reykus, thầy đồng ý đánh cuợc với chúng tôi không!”

Giọng Akasi ở phía sau truyền tới, Reykus dừng bước.

Anh ta quay đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn Akasi, nhưng không nói lời nào.

“Nếu như chúng tôi thắng, mong thầy có thể giao ra chứng cứ phạm tội của Edward· Morley, bao gồm cả cái chết của vị hôn phu phu nhân Margaret hơn 10.000 năm trước!” Akasi bình tĩnh nói tiếp, chỉ là dưới vẻ mặt dửng dưng đó, là nguy hiểm đang cuộn trào mãnh liệt giống như dung nhan trong lòng Trái Đất sắp phun trào tới nơi rồi.

Reykus bình tĩnh nhìn gương mặt đầy tuấn mĩ trước mắt mình, khóe miệng chậm rãi nở nụ cười đầy giễu cợt, “Đánh cuợc!? Cậu cảm thấy trận đánh cuộc này có công bằng với tôi không! Cho dù các người thắng hay thua, tôi mới là người thua hoàn toàn, vậy cậu cảm thấy tôi có nhất thiết cá cược với các người không!”

“Không cần thiết sao!? Giáo sư, thầy đang lừa ai, cho dù có thua, thì cũng chia ra thua nhỏ thua lớn, chúng tôi thắng rồi, thầy cũng chỉ thua ở quá khứ, mà thắng ở tương lai, nhưng nếu như chúng tôi thua, vậy thì ngay cả bây giờ thầy cũng thua luôn rồi, tương lai của thầy còn lại cái gì, giáo sư, thầy không phải là loại người tự mình lừa mình!”

Reykus đứng yên tại chỗ, trầm mặc thật lâu.

“Giáo sư, Edward· Morley đã tẩy não thầy rồi sao! Thầy còn lui nữa, thì cuộc sống của thầy cũng thụt lùi theo, phải không! Cái này thật sự không giống cách làm người của thầy!”

Claudius ngồi bên cảm thấy rất bất ngờ khi Reykus lại ôm ảo tưởng với anh trai mình, nhưng sự thật ở trước mắt không cho phép anh ta do dự nữa rồi.

Lukenaer cũng gật đầu liên tục, chọn lựa ở trước mắt, cái tên yêu nghiệt luôn đen tối khiến người ta không có cách nào, rốt cuộc đag lưỡng lự cái gì.

Đúng vậy! Không được do dự nữa, Reykus hít thở thật sâu, sau đó tự mình trêu chọc nói: “Tôi mong các cậu thua, nhưng lại hi vọng các cậu thắng, cái loại mâu thuẫn này ngay cả tôi cũng thấy rất giống đàn bà, nhưng các cậu nói đúng, tới lúc phải lựa chọn rồi!” Xoay người không chút do dự bước đi, “Nếu như các người thắng, tôi sẽ đáp ứng mong muốn của các người! Có lẽ lúc đó tôi sẽ không còn ôm bất kì tưởng tượng đẹp đẽ nào nữa!”

Akasi nhìn bóng lưng Reykus rời khỏi, khóe miệng xuất hện một nụ cười xinh đẹp, anh sẽ không thua, bởi vì anh không thua nổi!

Từng ngày cứ thế mà trôi qua, mọi thứ tĩnh lặng tới mức khiến con người ta bất an.

Trong những ngày tháng lo lắng này, Hàn Hiểu nuôi thói quen xem tin tức, đặc biệt là tin quốc tế, quan hệ quốc tế nhìn thoáng qua thì thấy rất bình thường, tuy rằng có chút va chạm nhỏ, nhưng cũng không phải vấn đề gì lớn, tuy vậy, Hàn Hiểu vẫn có thể nhìn ra được chút không bình thường ở trong đó.

Hàn Hiểu tắt màn hình đi, suy nghĩ kĩ lại một tin quốc tế mà cậu xem được trong hôm nay.

“Vương quốc Akes và Đế quốc Landis gần đây đang thảo luận lại vấn đề lãnh thổ biên giới…..”

Hàn Hiểu cúi đầu suy nghĩ, mâu thuẫn giữa Akes và Landis bắt đầu từ khi nào, hình như là một chiếc phi thuyền vận chuyển hàng hóa của Landis bị bọn cướp tinh tế uy hiếp ở khu vực tranh chấp giữa vương quốc Akes và đế quốc Landis, sau đó dẫn đến rất nhiều chuyện, vốn dĩ là chuyện nhỏ có thể giải quyết được, như thế nào tới cuối cùng lại dẫn tới vấn đề tranh chấp lãnh thổ, mà khu vực đó vừa đúng là nơi mà gia tộc Doris bảo vệ, cái này cũng kì quá rồi!

Tấ cả chỉ là trùng hợp thôi sao!

Hàn Hiểu tự hỏi, nhưng bất an trong lòng thì cứ phủ định cái ý nghĩ này, nếu như thật sự chỉ là trùng hợp, lẽ nào nhân viên ngoại giao của Landis đều bất tài hết rồi sao!

“Morley trưởng lão sẽ không giở mánh cũ chứ!” Hàn Hiểu tay cầm li trà lẩm bẩm nói.

Đáng tiếc mấy người đàn ông am tường mấy chuyện đen tối trong quan trường đều không ở nhà, không ai có thể giải thích cho cậu hiểu, còn về Sheila đại thần, bỏ đi, cô ấy tích chữ như vàng, cho dù cô ấy có giải thích, cậu cũng không hiểu.

Vào lúc cậu rơi vào suy nghĩ của mình, người hầu tới báo, bác sĩ Nayar tới đề kiểm tra sức khỏe cho ba bảo bảo, Hàn Hiểu nghe vậy mừng rỡ, liền mang theo đại thần Sheila tới phòng khách dưới lầu, quả nhiên nhìn thấy Nayar đang ngồi đợi ở đó.

Nayar nhìn thấy Hàn Hiểu liền đứng dậy hành lễ, “Phu nhân!”

“Nayar, anh tới thật đúng lúc, tôi có chuyện muốn hỏi anh!” Hàn Hiểu giống như nhìn thấy cứu tinh vội vàng nói.

“Phu nhân, mời người nói!” Nayar phong độ ngời ngời nói

“Ừ…..! Anh cũng biết, hình như gần đây Morley trưởng lão không còn an phận nữa, lần này hình như ông ta tính nhằm vào Akasi, tôi rất lo lắng!’

Nayar nghe vậy haha cười lớn, “Phu nhân, người cứ yên tâm, Morley trưởng lão cho dù có hận Công tước tới mức nào, ông ta cũng không thể nào uy hiếp được tính mạng của Công tước!”

“Di! Tại sao?” Hàn Hiểu hơi kinh ngạc với đáp án này.

“Bởi vì Công tước là người gánh vác còn lại trách nhiệm truyền thừa quý tộc, gen của người không thể tiếp nhận được gen của bất kì quý tộc nào khác, gen của người chỉ tiếp nhận gen của Công tước thôi.” Nayar cười trả lời.

Cái loại chuyện như sinh con này, một người thì làm sao mà thành công được chứ, một đực một cái, thiếu một thứ cũng không được!

Cũng có thể nói Akasi cũng giống như Hàn Hiểu có trách nhiệm quan trọng trong việc kế thừa huyết mạch quý tộc, Hàn Hiểu vui mừng, sau đó trong lòng tức giận bừng bừng.

Lúc đầu tên Akasi đáng chết đó nói cái gì, nói cậu là người dân Landis duy nhất có thể sinh đứa nhỏ quý tộc cho quý tộc Landis, lời này nói thì không sai, nhưng vấn đề là, câu nói này khiến cho bất kì ai nghe thấy được đều cho rằng cậu có thể sinh con cho bất kì quý tộc nào!

Nha, nhớ tới cuộc sống nơm nớp lo sợ trong suốt bốn năm ở Latour, cái cảm giác sợ hãi khi bị quý tộc phát hiện sẽ bị đưa lên bàn giải phẩu đó, Hàn Hiểu cắn răng quyết định, trở về phải phá hết mấy cái quang não trong phòng ngủ, buổi tối để Công tước quỳ lên bàn phím quang não đi.

Đương nhiên, quang não trong phòng ngủ cũng không có bị phá, buổi tối Công tước cũng không có quỳ bàn phím, một mặt là do Hàn Hiểu có tặc tâm mà không có tặc đảm, mặt khác cậu tiết kiệm quen rồi, cho dù bây giờ có tiền, cậu cũng không nỡ đập phá quang não mới nhất thành đồ bỏ.

Buổi tối hôm đó, Hàn Hiểu nói với Công tước phát hiện của cậu, Công tước chỉ cười xoa đầu cậu, nói cậu không cần lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu.

Nhưng Hàn Hiểu vẫn cảm thấy mọi chuyện có gì đó đúng, nhưng cậu lại không có chứng cứ, cậu chỉ có thể dặn dò Akasi cẩn thận một chút, đừng khinh địch, Akasi đáp lại cậu bằng một nụ hôn đầy nhiệt tình, hôn hết lo lắng, bất an của cậu, cũng hôn luôn trái tim của cậu.

Mấy ngày sau đó, Hàn Hiểu mỗi ngày đều ngồi trước tivi, xem tin tức mới nhất giữa Vương quốc Akes và Đế quốc Landis.

Giống như đáp lại bất an trong lòng Hàn Hiểu, quan hệ giữa Vương quốc Akes và Đế quốc Landis càng ngày càng tồi tệ, cuối cùng tới ngày hai bên xé rách mặt, chiến tranh được đưa lên bàn chính trị.

Ngồi trước màn hình tivi, Hàn Hiểu thật không dám tin, có một chuyện nhỏ xíu sao lại nháo tới mức anh sống tôi chết thế này, rốt cuộc nhân viên ngoại giao của Landis kém cỏi tới độ nào, hay là bọn họ đang tìm cái cớ để gây chiến tranh!

Nếu thật sự tố chất của nhân viên ngoại giao quá kém, trong suốt nhiều năm nay, không lẽ Viện trưởng lão đều là tên ngốc sao!

Nhìn phóng viên đang nói liên tục trong tivi, Hàn Hiểu nghĩ Morley trưởng lão lại giở mánh cũ nữa rồi, cũng đúng! Nước cờ cũ cũng không sao, chỉ cần có tác dụng là được!

Nhưng Hàn Hiểu không rõ, Morley trưởng lão rõ ràng biết Akasi không thể chết, vậy ông ta làm vậy là vì cái gì, lẽ nào là vì lợi ích cá nhân của ông ta sao, ông ta thật sự từ bỏ toàn bộ quý tộc Landis luôn sao!

Nghĩ tới đây Hàn Hiểu không đè xuống được ớn lạnh ở trong lòng, xem ra Morley trưởng lão thật sự điên rồi!

Tối hôm đó, Hàn Hiểu không xem tạp chí yêu thích trước khi đi ngủ nữa, trong đôi mắt tím long lanh của cậu tràn đầy lo lắng.

“Sắp có chiến tranh rồi, đúng không!”

“Ừ!” Akasi gật đầu, một tay vuốt ve mái tóc đã dài qua vai của cậu, ngửi nhẹ hương thơm làm anh say mê.

“Ai!” Hàn Hiểu không quan tâm động tác của anh, khẽ thở dài nói: “Chuyện này nhất định có liên quan với Morley trưởng lão, đáng tiếc mình không có chứng cứ!”

Akasi cười bỏ mái tóc trong tay ra, sau đó nói đầy trào phúng: “Chiêu đã dùng một lần rồi thì sẽ không linh nữa đâu!”

Hàn Hiểu nghe vậy, trong đôi mắt xẹt qua một tia vui mừng, “Có phải anh đã biết cái gì rồi không, có phải có đối sách rồi không!”

Công tước nhân lúc này cầm một tay của Hàn Hiểu để lên môi hôn,

“Tiểu gia hỏa, không cần lo lắng, em chỉ cần kiên nhẫn ở trong thành Doris chờ anh trở lại là được!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play