"Ha ha..."

Đinh Vọng Long cười nói ; "Bạch tổng, hy vọng chúng ta có thể hợp tác một phen, mọi người cùng nhau làm ra một sự nghiệp lớn..."

Bạch Nguyệt Thiên cười cười, không nói gì, chỉ là buông tay của Đinh Vọng Long ra.

Tiếp theo, Đinh Vọng Long lại bắt tay với George, George là ai, Đinh Vọng Long rất rõ ràng, đều là thương nhân ở Luân Đôn, tuy rằng hai bên không có hợp tác, nhưng mà vẫn quen biết nhau.

Đương nhiên, trước đây ông ta không biết rằng thứ sau lưng George lại chính là tập đoàn Hùng Long.

"George, chúng ta là bạn bè lâu năm... về sau cần phải hợp tác nhiều hơn nha!" Đinh Vọng Long vừa bắt tay với George vừa nói.

George cười nói : "không gạt ông, hôm nay chúng tôi đến đây, là vì để hợp tác với Đinh gia!"

Lời này vừa nói ra làm cho Đinh Vọng Long vui vẻ, nếu bọn họ đã đi cùng nhau, thì lời này của George đương nhiên là đại biểu cho số đông rồi.

"Anh nói hợp tác ở đây là gì?' Đinh Vọng Long thăm dò : "Tập đoàn Hùng Long muốn đầu tư cho tập đoàn Siêu Uy sao?"

George cười gật đầu, đây là một con người thông minh, nếu hôm nay đã đến để nói chuyện hợp tác và bàn giao dịch, thì vừa gặp đã nói thẳng ra rồi, đỡ phải tốn nước miếng.

Sau khi có được câu trả lời thuyết phục của George, trái tim của Đinh Vọng Long như muốn nhảy ra ngoài. Ông ta không phải đồ ngốc, nếu tập đoàn Hùng Long đã quyết định như vậy, thì có nghĩa là số lượng không nhỏ. Bám vào tập đoàn Hùng Long, còn hơn cả việc mua bảo hiểm, nguy cơ của tập đoàn Siêu Uy lần này sẽ không còn là chuyện lớn gì nữa.

Đinh Vọng Long ổn định lại cảm xúc, nói : "Như vậy rất tốt, rất tốt..."

George cười, buông tay của Đinh Vọng Long ra.

Đinh Tuyết Nhu đinh đằng xa nhìn Đinh Vọng Long, trong lòng tràn ngập ghê tởm, theo cô thấy, con người mà bị sa lầy đến mức như vậy, thật sự đúng là bi ai.

Đường đường là gia chủ của Đinh gia, mà cái thái độ giả dối cùng với cách diễn trò vụng về của ông ta làm cho cô ghê tởm đến mức muốn ói.

Trong lòng Đinh Vọng Long cũng bắt đầu tính toán, nếu con gái đã có quan hệ với tập đoàn Hùng Long, như vậy thì từ nay về sau, giá trị lợi dụng cũng sẽ được tăng lên.

Đinh Vọng Long quyết định bằng bất cứ giá nào cũng phải lấy lòng con gái, khôi phục lại quan hệ cha con, nếu không được thì cho Tuyết Hồ dùng Câu Hồn Nhiếp Phách thuật để khống chế lại.

Tóm lại, lúc này nhất định phải bắt giữ được Đinh Tuyết Nhu.

"Hừ...

Đinh Vọng Long thản nhiên nhìn con gái một cái, trong lòng cũng đã có tính toán.

Đinh Vọng Long vô cùng nhiệt tình tiếp đã ba người, trên mặt vẫn là cái lớp da thú giả dối kia, tất cả mọi người ở đây đều biết, chỉ là không ai nói trắng ra mà thôi.

Có một số việc là như thế đó, không nói thì thôi, nói ra rồi thì không thể nào tiếp tục nữa.

Sau khi nói chuyện một hồi, Đinh Vọng Long cho người mang tiệc tối phong phú lên, không khí buổi tiệc coi như hòa hợp, và Đinh Vọng Long nhân cơ hội này muốn tạo quan hệ tốt với con gái, cho nên không ngừng gấp rau cho Đinh Tuyết Nhu.

Chỉ là, Đinh Tuyết Nhu không chút cảm kích, mắt thấy Đinh Vọng Long cứ gấp cho mình, cô rõ ràng là không muốn ăn, Phương Hạo Vân lại sợ cô đói, cho nên lấy thêm một cái chén nhỏ nữa, tự mình gấp những món mà cô thích.

Lúc này Đinh Tuyết Nhu mới chịu ăn một chút.

Đinh Vọng Long có thể nói là tức không nhẹ, có điều bây giờ ông ta không dám biểu hiện sự bất mãn với Đinh Tuyết Nhu, chỉ có thể âm thầm tức giận.

Trên bàn cơm, không ai nói về chuyện hợp tác, chuyện giao dịch gì cả, chỉ toàn nói về những thứ không có ý nghĩa gì thôi.

Mãi cho đến khi kết thúc bữa cơm, Phương Hạo Vân mới bắt đầu nói đến chuyện làm xét nghiệm, Đinh Vọng Long không nói hai lời, gật đầu đồng ý ngay, rồi kêu Đinh Vân Uy gọi bác sĩ đã hẹn trước đến, dẫn Đinh Tuyết Nhu đi làm xét nghiệm tủy, có điều kết quả nhanh nhất thì sáng ngày mai mới có được.

Xong việc rồi, Đinh Vọng Long cười nói : "Phương thiếu gia yên tâm, Tuyết Nhân là con gái của tôi, cho dù cậu không nói, tôi cũng đã muốn làm sớm, chỉ cần xét nghiệp phù hợp, tôi có thể giúp nó chuẩn bị một bệnh viện tốt nhất để tiến hành cấy ghép tủy..."

Đinh Tuyết Siêu cũng nhân cơ hội nói theo : "Chị, chị yên tâm đi, chúng ta là chị em ruột, tủy của em nhât định sẽ phù hợp với chị, em sẽ không để chị xảy ra chuyện đâu"

Phương Hạo Vân thấy Đinh Tuyết Nhu âm thầm lắc đầu, nghĩ rằng cái tên Đinh Tuyết Siêu này đúng là diễn trò còn rất vụng về, không đúng thời điểm cũng chẳng đúng địa điểm, làm cho người ta có cảm giác rất giả dối.

"Đinh tổng, cơm đã ăn, xét nghiệm cũng đã làm, tôi nghĩ chúng tôi không cần lãng phí thời gian nữa. Bây giờ chúng ta nói về chuyện đầu tư cho Siêu Uy đi..." Dưới cái nháy mắt của Bạch Nguyệt Thiên, George chủ động nhắc đến chuyện hợp tác.

Lời này vừa nói ra, chẳng những là Đinh Vọng Long, những người trong phòng khách khác như Đinh Vọng Tân, Đinh Vân Uy, thậm chí là ngay cả Đinh Tuyết Siêu cũng cười. Bởi vì vậy có thể thấy được, bọn họ cực kỳ chờ mong vào lần hợp tác này như thế nào.

"Haha..."

Đinh Vọng Long cười, gật đầu nói : "Như thế cũng tốt...."

Bạch Nguyệt Thiên giống như chỉ ngồi cho có thôi, còn Phương Hạo Vân và Đinh Tuyết Nhu thì ngồi xem, cho nên lần nói chuyện này là do George đảm nhận.

Đương nhiên, ý của George cũng đại biểu cho ý của Bạch Nguyệt Thiên, ý của Phương Hạo Vân.

"Đinh tổng, tình huống của tập đoàn Siêu Uy các người cũng rất rõ ràng, bây giờ tài chính mà các người cần là khoảng năm sáu mươi triệuro, tôi có thể nói rõ cho các người biết, số tiền này đối với tập đoàn Hùng Long mà nói, chẳng phải là chuyện lớn gì, chúng tôi có thực lực lấy nó ra để tiến hành đầu tư, có điều, phương pháp đầu tư cụ thể chúng ta cần phải tiến hành thảo luận thêm một bước nữa..." Lời nói của George đầy kỹ xảo bên trong, chỉ một lời mà đã nói rõ ra thực lực của tập đoàn Hùng Long, xóa bỏ nổi băn khoăn và lo lắng của người nhà họ Đinh.

Quả nhiên, sau khi nghe George giới thiệu xong, trên mặt của Đinh Vọng Long liền lộ ra một sự vui mừng và tham lam không giấu được, ông ta tiếp tục đề tài : "Thật quá tốt, đúng là có thực lực.... chỉ cần các người chịu đầu tư, thì phương pháp đầu tư thế nào, chúng tôi đều sẽ nghe theo các người..."

"Như thế rất tốt..."

Lời nói của George dường như bắt chước theo ý của Đinh Vọng Long, có điều trong lòng hắn đã xác định ngay từ đầu. Lần này đầu tư lớn như vậy, nếu không chiếm quyền chủ động, thì quả thật là một mối nguy hiểm không thể nghi ngờ nữa.

Dừng lại một chút, George mở miệng nói : "Đinh tổng, thật ra yêu cầu của chúng tôi rất đơn giản, hạng mục đầu tư lần này, tập đoàn Hùng Long chúng tôi sẽ phái người đến quản lý, giám sát... để bảo đảm an toàn cho việc đầu tư của chúng tôi..."

"Hẳn là phải như vậy..." Theo lẽ thường mà nói, trong tình hình này, bên đầu tư đưa ra yêu cầu, mà tập đoàn Hùng Long đầu tư lớn như vậy, có đưa ra yêu cầu thế này cũng là bình thường.

George cười nói : "Đây chỉ là một trong các vấn đề đó, chúng tôi hy vọng có thể dùng phương pháp sát nhập cổ phần để tiện cho việc quản lý các hạng mục này..."

Đinh Bối Thành nghe thấy thế, sắc mặt liền không vui : "Cái này sợ rằng không được tốt... sản nghiệp của Đinh gia, sao có thể để cho người ngoài nhúng tay vào..." Sát nhập cổ phần để quản lý thì không sao, nhưng còn có ý nghĩa khác, bọn họ làm như vậy, nhập cổ phần vào trong tập đoàn Siêu Uy, thì theo một ý nghĩa nào đó, sẽ làm phân tán lợi ích của người nhà họ Đinh.

"Câm mồm!"

Đinh Vọng Long quát lớn với em trai : "Lão nhị, ai cho em xen mồm vào... từ giờ trở đi, không được lên tiếng nữa..."

Đinh Bối Thành tức giận nói : "Đại ca, anh không cho em nói, em cũng không ý kiến... nhưng mà em phải nhắc nhở anh, sản nghiệp của Đinh gia, là do tổ tiên truyền xuống, tổ tiên có quy định, sản nghiệp của Đinh gia, người khác họ không thể động vào..."

"Đúng vậy, anh hai nói rất đúng!"

Đinh Vọng Tân luôn đứng chung phe với anh hai Đinh Bối Thành, mặc dù bây giờ bọn họ đang thất thế vì Tuyết Hồ, nhưng mà quan hệ của hai người vẫn như trước.

Đinh Vọng Long nhíu mày, mắng : "Anh là gia chủ, nên làm thế nào, trong lòng anh rất rõ ràng, không đến lượt hai em dạy dỗ anh..."

"Vân Uy, đưa bọn họ ra ngoài, từ nay vè sau, không có lời nói của ta, bọn họ không được phép tham gia bất kỳ buổi họp nào của Đinh gia nữa..." Từ khi Tuyết Hồ xuống núi, Đinh Vọng Tân, Đinh Bối Thành đã hoàn toàn mất đi quyền lực, thái độ của Đinh Vọng Long cũng không còn kính trọng với bọn họ như trước nữa.

"Anh...." Đinh Bối Thành là một người nóng tính, làm sao có thể chịu được cơn giận này, vung tay áo lên, muốn đánh nhau với lão đại.

Lão tam Đinh Vọng Tân là một người có lòng dạ nham hiểm, bây giờ tình thế ép người, đánh nhau với lão đại, hoàn toàn giống như chán sống nên đập đầu vào cục đậu hũ vậy.

"Anh hai, chúng ta đi!" Đinh Vọng Tân vội vàng kéo Đinh Bối Thành đi.

"Hừ, hai thằng phá của..." Ngay sau đó, khuôn mặt của Đinh Vọng Long liền đổi thành mặt cười, nhìn George, nói : "George tiên sinh, vừa rồi anh cũng nghe thấy đấy, tổ tiên Đinh gia có quy định, dù tôi là gia chủ cũng có vài việc không thể làm được... hay là các người xem xét lại điều này đi..."

"Đương nhiên, anh đừng hiểu lầm, việc này không phải là do tôi không muốn, chỉ là do quy định của tổ tiên, tôi thật sự không làm gì được..." Nói xong, Đinh Vọng Long đưa mắt nhìn về hướng Đinh Tuyết Nhu, cười nói : "Tuyết Nhu, quy định của Đinh gia, con cũng rõ ràng, ba không có nói bậy, đúng không?"

"Đinh tổng!"

Bạch Nguyệt Thiên nãy giờ không mở miệng, cuối cùng cũng đã lên tiếng : "Đinh tổng, cái này là điểm mấu chốt trong lần đầu tư của chúng tôi... chúng tôi đã điều tra qua, quản lý bên trong tập đoàn các người vô cùng hỗn loạn, gia tộc tranh đấu tương đối nghiêm trọng. Ngay cả các hạng mục lần trước của các người, phương diện quản lý, phương diện kỹ thuật, còn có phương diện giám sát, đều tồn tại những lỗi chết người, nếu như chúng tôi không có quyền khống chế trực tiếp, như vậy chúng tôi sẽ thu vốn đầu tư về..."

Mặc dù Đinh Vọng Long rất thất vọng với câu trả lời của Bạch Nguyệt Thiên, nhưng mà cũng biết người ta đang nói sự thật, ít nhất là ông ta cũng tự hiểu được đạo lý bên trong.

Quản lý bên trong Đinh gia vô cùng hỗn loạn.

Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Đinh gia gặp phải nguy cơ lần này.

Trên thực tế, bản thân Đinh Vọng Long cũng không muốn lần đầu tư này chỉ lọt cái đầu mà không còn cái mông, hơn nữa, nếu lần đầu tư này thất bại, vậy có nghĩa rằng tập đoàn Siêu Uy đã hoàn toàn lọt vào cảnh không thể cứu được nữa.

Hơi do dự một chút, Đinh Vọng Long cẩn thận hỏi :: "Bạch tổng, chẳng lẽ không còn phương pháp khác sao? Nói thật, tôi cũng không muốn lần đầu tư này thất bại, tôi hy vọng là có thể thực hiện thành công!"

George cười nói : "Đinh tổng, tình huống Đinh gia của ông, trong lòng ông rõ ràng nhất, tôi hỏi ông một câu, o6mg cảm thấy tình huống của Đinh gia có thể dùng tài chính giải quyết được sao?"

George thấy Đinh Vọng Long cúi đầu im lặng, tiếp tục nói : "Vấn đề chủ yếu bây giờ của Đinh gia các người, là vấn đề của ông, chứ không phải là vấn đề tài chính. Bây giờ cho dù có tài chính mà cách xử lý giải quyết vẫn như cũ, thì đừng nói là năm sáu chục triệu, cho dù là năm sáu trăm triệu cũng không thay đổi được!"

Đinh Vọng Long là người thông minh, lời nói của George và Bạch Nguyệt Thiên, ông ta là người hiểu rõ nhất. Chỉ là cái này liên quan đến nhiều việc, bản thân ông ta là gia chủ của Đinh gia, nhưng có một số việc không thể do bản thân của ông ta quyết định được, nhất là chuyện có liên quan đến quy định của tổ tiên, ông ta không thể nào tự ý quyết định được.

Chỉ là tình huống bây giờ, nếu không đồng ý, thì số tiền đầu tư này có lẽ là sẽ đi du lịch.

Khi ánh mắt của ông ta đảo qua chổ Đinh Tuyết Nhu, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó : "Phương thiếu gia, tôi nhớ cậu đã từng nói với tôi, muốn bàn giao dịch với chúng tôi. Nếu đã là giao dịch, vậy điều kiện của các người có phải là nên giảm bớt một chút hay không?" Nếu đã đến mức này, Đinh Vọng Long đành phải xé rách da mặt ra thôi.

Đinh Tuyết Nhu nghe thấy như thế, sắc mặt liền trở nên khó coi.

Đinh Vọng Long đúng là cái đồ không biết liêm sỉ, quả thật là hết cứu được rồi. Bây giờ ngay cả diễn trò ông ta cũng đã không còn muốn diễn.

Phương Hạo Vân nãy giờ không nói gì đã cười lạnh một tiếng, nói ; "Không sai, trước đó tôi đã nói qua điều này, trên thực thế, chuyện chúng ta đang làm, chính là giao dịch... Đinh Vọng Long, ông không biết suy nghĩ sao, nếu không phải vì Tuyết Nhu, ông nghĩ rằng, dựa vào cái gì mà tập đoàn Hùng Long phải hợp tác với Đinh gia của ông?"

"Phương thiếu gia, anh có ý gì..." Nếu đã xé rách da mặt rồi, Đinh Vọng Long cũng không còn cần phải cố kỵ nữa, lạnh lùng nói : "Lời dư thừa tôi không nói nhiều, muốn ghép tủy, ký hợp đồng đầu tư trước..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play