“Quân Duệ?!” Bạch Thanh kinh ngạc đứng lên, cuống quýt giải thích nói, “Không phải như thế Quân Duệ, em không có…”
“Câm miệng! Ngày mai cậu không cần tới nữa, tốt nhất đừng để tôi nhìn thấy mặt cậu!” Tịch Quân Duệ gắt gỏng nói, “Nếu không cho dù có quan hệ với Bạch tổng tôi cũng sẽ không lưu tình, cút!”
Bạch Thanh hốc mắt đỏ bừng, “Quân Duệ, anh nghe em giải thích, em thích kỳ thực vẫn là…”
“Không cần nói nữa, tôi trước đó đều đã nghe thấy!” Tịch Quân Duệ sắc mặt âm trầm, ánh mắt tựa như kim châm chằm chằm nhìn Bạch Thanh, châm chọc nói, “Tôi nói một lần cuối cùng, đừng hòng đánh chủ ý lên Mộ Ngôn. Loại người không có diện mạo không có chiều cao suốt ngày ai oán nhu nhược khóc sướt mướt, khiến cho người ta chán ghét giống như cậu, còn muốn câu dẫn Mộ Ngôn? Người khác thấy cậu liền cảm thấy ghê tởm, Mộ Ngôn làm sao có thể coi trọng cậu!” Quả thực so với Bách Hàm còn chán ghét hơn!
[Đinh, Tịch Quân Duệ đối với người chơi giá trị trung khuyển tăng lên 92.]
… Thực tra.
Cho dù luôn luôn biết bản chất ‘tra công’ của Tịch Quân Duệ, nhưng thời điểm nhìn thấy Bạch Thanh mỹ nhân bị đả kích tới mức sắc mặt trắng bệch lộ ra vẻ tuyệt vọng, Lăng Mộ Ngôn cũng nhịn không nổi ở trong lòng cảm thán một tiếng.
“Mộ Ngôn, chúng ta đi thôi.” Tịch Quân Duệ quay đầu dùng đôi mắt trông mong nhìn Lăng Mộ Ngôn, sợ hắn mềm lòng lưu lại an ủi Bạch Thanh, “Ở trong này ngây người không thấy chán sao, không khí đều ô bẩn.”
Lăng Mộ Ngôn nâng cầm như cười như không nhìn y, “Vị mỹ nhân kia cũng không thích tôi a.”
“Quản cậu ta thích ai, cùng tôi có quan hệ gì?!””
Y khi ấy nên hung hăng cự tuyệt lời nhờ vả của Bạch tổng mới đúng, miễn cho lúc này thiếu chút nữa bị đào góc tường! Tịch Quân Duệ ảo não thầm nghĩ.
↑ ‘Góc tường’ kia tỏ vẻ 1/3 mẫu đất còn chưa thuộc về anh đâu, Tịch tổng.
“Tịch Quân Duệ, anh thực quá đáng!” Bạch Thanh rốt cuộc chịu không nổi vũ nhục, khóc chạy ra ngoài.
“Đừng quên cậu đã bị khai trừ! Đừng để cho tôi gặp lại cậu!” Tịch Quân Duệ vội vàng xoay người hướng về phía bóng dáng bi thương của Bạch Thanh cao giọng hô một câu.
Sau đó, Lăng Mộ Ngôn rõ ràng nhìn thấy Bạch Thanh thân ảnh lảo đảo một chút.
[Đinh, Tịch Quân Duệ đối với người chơi giá trị trung khuyển tăng lên 95.] 001 kích động khua cánh tay, [Sắp xoát đầy giá trị rồi, Ngôn Ngôn! Cố lên, rất nhanh lại hoàn thành một nhiệm vụ!]
Lăng Mộ Ngôn nắm tay để lên môi khẽ khụ một tiếng, đem lực chú ý của Tịch Quân Duệ hấp dẫn lại đây.
“Mộ Ngôn?” Tịch Quân Duệ lập tức nhìn sang, kéo một chiếc ghế ngồi xuống phía đối diện Lăng Mộ Ngôn, thuận tiện ghét bỏ đem chiếc ghế vừa rồi Bạch Thanh ngồi qua đẩy sang một bên.
“Anh đối với vị mỹ nhân kia như vậy có phải hay không không được tốt cho lắm?”
“… Mộ Ngôn, cậu thực sự coi trọng cái tên nam nhân một chút ưu điểm cũng không có kia sao?!” Tịch Quân Duệ khiếp sợ nhìn hắn, thấy hắn lộ ra ý cười bất đắc dĩ, không khỏi có chút đau lòng.
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng lên 93.]
Cái tên Bạch Thanh kia thực sự rất có thủ đoạn! Tịch Quân Duệ nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ, cho dù Mộ Ngôn coi trọng người khác, y cũng sẽ không buông tay! Tuyệt đối sẽ không!
[Đinh, Tịch Quân Duệ đối với người chơi giá trị trung khuyển tăng lên 96.]
“Anh cả ngày suy nghĩ cái gì vậy?” Lăng Một Ngôn nghiêng nghiêng liếc y một cái, “Bất quá cậu thanh niên tên Bạch Thanh kia thực sự là một mỹ nhân, anh không động tâm sao?”
“… Tôi vì sao phải động tâm?” Tịch Quân Duệ trầm mặc nửa ngày, rốt cuộc há miệng có chút chua sót hỏi ngược lại.
Mộ Ngôn hỏi y như vậy… rốt cuộc là có ý tứ gì?
Kỳ thực, căn bản không thèm để ý đi?
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng lên 94.]
“A? Anh không phải luôn luôn yêu thích mỹ nhân sao? Tôi tưởng anh cùng Bạch Thanh sớm đã —–” Lăng Mộ Ngôn kéo dài thanh âm, chớp chớp đôi mắt trêu chọc nói, “Cái kia nha.”
“Tôi không có!” Tịch Quân Duệ phản bác nói, “Tôi làm sao có thể coi trọng cậu ta?!”
“Chính là, theo như Sở Lạc nói, anh trước kia không phải luôn luôn yêu thích loại hình mỹ nhân như vậy sao?” Lăng Mộ Ngôn biếng nhác nâng lên đôi phượng mâu, cười nói.
—– Sở Lạc!
Tịch Quân Duệ ép xuống tức giận, có chút cứng ngắc ý đồ lộ ra biểu tình thành khẩn, “Tôi thừa nhận, trước kia có thể… nhưng hiện tại tuyệt đối không có ý nghĩ như vậy. Mộ Ngôn, cậu có biết, tôi đã có người trong lòng.”
Lăng Mộ Ngôn híp mắt cười, “Ừ, tôi biết a.”
Tịch Quân Duệ nội tâm nhất thời dâng lên một tia chờ mong cùng vui sướng.
Chỉ thấy Lăng Mộ Ngôn tò mò hỏi: “Chuyện này Sở Lạc từng nói với tôi, có điều anh ta không chịu nói cho tôi biết người kia là ai. Thuận tiện tiết lộ một chút đi Quân Duệ, người kia là ai a?”
“…”
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng lên 95.] 001 đã chuyển sang chế độ quay vòng vòng, [Ngôn Ngôn, cậu thực sự rất lợi hại! Cố lên, moa moa đa ~]
“Ôi chao, như thế nào một đám đều thần thần bí bí a. Quên đi, không nói cũng không hề gì.” Lăng Mộ Ngôn nhún nhún vai, “Chẳng qua phải nhắc nhở anh một câu a Quân Duệ, tốt nhất đừng để cho vị kia biết được tình sử trước kia của anh nha, bằng không đại khái sẽ rất thảm đi.”
“…”
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng lên 96.]
Hắn vừa cười vừa nói, “Lại nói tiếp cũng rất khéo a, kỳ thực tôi gần đây cũng mới phát hiện ra bản thân yêu thích một người nha.”
Tịch Quân Duệ sắc mặt tái nhợt, rốt cuộc không thể miễn cưỡng độ cong của khóe môi mình, “… Thật không?”
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng lên 97.]
Cho dù Mộ Ngôn thích một ai đó… vậy thì thế nào? Chẳng lẽ, y có thể buông tha sao?
Không, y sẽ không buông tha.
Tịch Quân Duệ bàn tay cầm lấy cái chén khẽ run rẩy, y nói với chính mình, chỉ cần bản thân yên lặng thủ hộ, một ngày nào đó sẽ đợi được Mộ Ngôn quay đầu lại… nhất định sẽ.
Y tin tưởng Mộ Ngôn cuối cùng nhất định sẽ thuộc về y.
[Đinh, Tịch Quân Duệ đối với người chơi giá trị trung khuyển tăng lên 98.]
“Kỳ thực ban đầu rất chán ghét người kia, hơn nữa tính hướng của tôi vốn rất bình thường a.” Lăng Mộ Ngôn thoáng lộ ra biểu tình buồn rầu, “Bất tri bất giác… liền phát hiện ra bản thân cư nhiên yêu thích người kia.”
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng lên 98.]
“Cái, cái người kia… thật sự may mắn a.” Tịch Quân Duệ cũng không biết bản thân làm cách nào có thể phát ra thanh âm, chỉ cảm thấy thời điểm nói ra những lời này trong lòng đau như cắt.
“Chính là, người kia tựa hồ còn không biết tôi thích anh ấy.” Lăng Mộ Ngôn ranh ma cười nói, “Làm sao bây giờ, tôi có lẽ yêu đơn phương a.”
… Yêu đơn phương?
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng lên 99.]
“Nếu người kia không thích Mộ Ngôn cậu, vậy hắn ta nhất định là kẻ mù!” Tịch Quân Duệ cảm thấy không thể chịu đựng được, ngay cả chính y đối với Mộ Ngôn vẫn luôn cẩn thận đối đãi, người kia sao có thể đối xử với Mộ Ngôn như vậy?!
“Thật sự? Vậy… nếu tôi hướng anh ấy tỏ tình, anh ấy có phải hay không nhất định sẽ đáp ứng tôi?”
“… Nhất định.” Nhìn thấy hắn thần sắc chờ mong, Tịch Quân Duệ cắn răng hộc ra những lời này, lộ ra tươi cười so với khóc còn khó coi hơn.
[Đinh, Tịch Quân Duệ giá trị ngược tâm tăng lên 100.]
[Đinh! Chúc mừng người chơi Lăng Mộ Ngôn hoàn thành nhiệm vụ thứ ba: Xoát đầy giá trị ngược tâm của Tịch Quân Duệ! Độ hoàn thành của nhiệm vụ là 75%, người chơi thật sự rất nỗ lực! Thỉnh tiếp tục cố gắng!]
“Ha, vậy thì quá tốt. Nếu đúng như lời anh nói, như vậy —–” Lăng Mộ Ngôn phượng mâu hàm chứa ý cười nhìn về phía y, “Tịch Quân Duệ, anh cũng sẽ đáp ứng tôi, đúng không?”
Tịch Quân Duệ ngây ngẩn cả người.
[Đinh, Tịch Quân Duệ đối người chơi giá trị trung khuyển tăng lên 100.]
[Đinh! Chúc mừng người chơi Lăng Mộ Ngôn hoàn thành nhiệm vụ thứ tư: Xoát đầy giá trị trung khuyển của Tịch Quân Duệ! Độ hoàn thành của nhiệm vụ là 100%, toàn bộ nhiệm vụ hoàn thành!”
[Đinh! Hiện tại người chơi có hai sự lựa chọn: 1, rời đi; 2, lưu lại.]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT