Thời gian dần trôi, mỗi ngày khi ánh mặt trời mọc dần từ phía đông, lặn dần ở phía tây, đã rất nhiều ngày như vậy không biết đã bao nhiêu ngày, tháng trôi qua rồi. Đình Đình cũng chẳng mấy chốc đã ở đây gần một năm dài,
ngày ngày thức dậy đi đánh cá, hái quả ra chợ bán, sống đúng kiểu một
người nông dân. Hôm nay vẫn giống như mọi ngày, nhưng trời mưa sầm sì cả bầu trời, Đình Đình đang chuẩn bị giỏ hàng ra chợ bán:
Đình nhi! Hôm nay không đi được không? Trời sắp mưa lớn rồi!
Không sao đâu!
Mưa thế này mới đắt hàng chứ?
Con nhỏ này thiệt tình!
Tôi đi đây!
Đi nhanh rồi về sớm!
Hừm! Biết rồi mà!
Rào! Rào!
Cơn mưa lớn như trút nước, cũng may Đình Đình vừa mới tới nơi:
Tháo bỏ cái quang gánh, để tạm hàng xuống:
Mưa to quá, đại tẩu!
Hừm! Sắp có bão mà!
Vậy sao?
Bộ cô không nghe trời sao?
Là sao?
Thì mấy hôm trời nóng bức muốn ngộp thở hôm nay lại mưa lớn như vậy?
Ừm! Ra vậy?
Trời mưa nên sẽ ít người bán đấy!
Ờ! Mong là có khách để về sớm!
Đình Đình cười khì.
Mời quan ông! Đại tỷ, thúc bá mua hàng ạ!
Tiếng dao hàng trong trẻo của Đình Đình vang vọng trong màn mưa lớn, mưa lớn
có thể làm át đi tiếng cô, khi những người qua, người lại không ai để ý
tới, họ đều vội vã trở về, hay đi tiếp vì sợ mưa hay không thích, đang
cảm thấy chán thì:
Cô nương chỗ cá này bán sao đây?
Một công tử cỏ vẻ giàu có cất giọng hỏi, Đình Đình đon đả mời chào:
Dựa thưa công tử 5 quan tiền ạ!
Được! Ta mua hết, mau bọc lại đi!
Vâng! Vâng! Đa tạ công tử!
Này! Tiền!
Dạ cá của công tử!
Khi Đình ngẩng mặt lên nhìn, cô mới chợt giật mình, thốt không ra lời.
***
Nhanh quá phải không?
Chuyện gì?
Là thời gian đó, nó trôi qua nhanh quá!
Hừm!
Thời gian mà, không ngừng trôi đi, không dừng lại chờ ta đâu!
Ờ!
Mà này sao lại tình cờ như vậy?
Không! Không phải tình cờ!
Sao cơ?
Mà là ta đi tìm nàng!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT