Trần vinh phủ:

Tam công tử tới rồi!

Nhị ca!

Vinh Thế tay hút thuốc, một tay để lên bàn, khuôn mặt dữ tợn, nhưng rồi lại nở nụ cười khà khi Vinh Thành xuất hiện:

Ngồi đi!

Đa tạ huynh!

Uống trà đi! Trà quê đó!

Dạ!

Khẽ nhấp một ngụm trà:

Không biết huynh gọi đệ sang có chuyện gì?

Hừm! Cũng không có gì to tát, lâu rồi huynh đệ ta không nói chuyện, kể từ khi đệ vào trong đó làm ăn.

Hừm!

Mà công việc trong đó ổn chứ?

Dạ tốt nhị ca ạ!

Thế thì tốt! Đệ phải cố gắng hơn nữa biết không?

Dạ!

Nhị ca thì sao ạ, ở ngoài này cũng khá đấy chứ:

Cũng tàm tạm thôi!

Nhị ca khiêm tốn quá!

À mà, ta chưa nói đệ biết là ta đang có ý định thu mua một xưởng nhuộm.

Vậy sao?

Là chỗ nào vậy?

Là xưởng nhuộm Trần Tâm, do Trần tiểu thư đứng tên.

Sao lại!

Vì đệ không biết đâu đó là một xưởng nhuộm sẽ mang lại nhiều lợi lộc cho Trần Vinh ta, vì vậy ta không thể nào thua được!

Nhưng nhị ca à! Chúng ta với Trần Tâm gia không phải là bạn làm ăn sao?

Hứ! Bạn ư! Chắc đệ không biết giữa hai bên đã có quá nhiều mâu thuẫn rồi!

Mâu thuẫn!

Phải! Đệ đi lâu như vậy nên không biết cũng phải!

Hừm! Quả thật đệ không biết!

Thôi! Đệ không cần biết nhiều, đệ chỉ cần giúp ta trong lần này là được!

Giúp!

Giúp ta thu mua được xưởng nhuộm đó!

Đệ!

Hãy nhớ rằng chúng ta là huynh đệ!

Vinh Thành không nói gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play