Sao huynh ra ngoài này mà không báo cho ta biết vậy?
Đình Đình tỏ vẻ tò mò trước sự xuất hiện bất ngờ của Vinh Thành:
Thì tại hạ cũng chỉ mới ra ngoài này thôi!
Vậy sao?
Cũng lâu rồi phải không?
Hừm! Kể từ lần đó mà thoáng chốc đã hai năm rồi!
Phải nhanh quá!
Mà nghe nói huynh làm ăn trong đó khá lắm phải không?
Hừm! Cũng chỉ tàm tạm thôi!
Huynh chỉ được cái khiêm tốn!
Đình Đình tiểu thư đây cũng đâu có kém, nghe nói xưởng nhuộm Trần Tâm được
tiểu thư làm chủ cũng khá, cũng nổi tiếng khắp kinh kì này, thật là đáng khen.
Ôi dào ôi, làm sao so được với huynh!
Hừm!
Huynh sao rồi?
Là sao?
Hừm! Thì vào trong đó việc làm ăn ổn rồi còn chuyện thành hôn của huynh thì sao, chắc rồi phải không?
Hừm!
Sao hả! Lần huynh về có đưa phu nhân huynh về không?
Không!
Sao vậy! Lâu lâu mới ra mà!
Tại hạ không mang ra ngoài này vì đã…
Cái gì huynh đã từ hôn 3 lần rồi sao?
Sao! Chuyện cũng bình thường mà!
Ờ! Đúng là chỉ có huynh!
Là ý gì đây, là khen hay là đang nhạo bán tại hạ!
Hừm! Không!
Cũng lâu rồi không ra ngoài này, tiểu thư biết không tại hạ luôn nhớ về những vở kịch, nhớ những lần đi chơi vào ngày lễ hội.
Hừm! Phải đấy! Còn nhớ vở kịch lần đó!
Đình Đình đứng dậy nhìn ra bên ngoài lầu:
Nhớ chứ! Tại hạ chẳng nói rồi sao, nó là vở kịch mà tại hạ luôn nhớ , vở kịch đem lại cho tại hạ nhiều kỉ niệm nhất!
Ta cũng vậy?
Đình Đình!
Chuyện gì?
Hừm! Không có gì!
Hừm!
Tại hạ nghe nói là tiểu thư sắp thành hôn với Tấn sinh huynh!
Hừm! Biết rồi sao?
Hai người đúng là trai tài, gái sắc đó!
Vậy sao?
Ừm! Đương nhiên!
Đa tạ huynh!
Mặc cho là đi xa nhưng Vinh Thành luôn nhớ đến một người, một người đã khắc những hình ảnh đẹp vào lòng , nhưng phải chăng nó mãi mãi vẫn ở đó,
không thể thốt ra được!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT