Tâm nhi! Chúng ta phải qua bên kia xem!

Dạ!

Mau đi thôi!

Từ từ thôi tiểu thư!

Ấy này!

Ơ! Tôi xin lỗi, xin lỗi!

Đình Đình đã vô tình va phải một người:

Không có gì!

Vậy tôi đi trước.

Hừm!

Nhưng khi người đó rời đi chưa được bao xa thì Đình Đình với linh tính mach bảo, xoay người lại nhìn theo cái bóng đó rồi lớn tiếng gọi lại:

Tâm giai! Tâm giai tỷ tỷ!

***

Thật không ngờ hai vị đã có một cửa bánh bao to như vậy ở trong đó!

Không có đâu, chỉ buôn bán qua ngày thôi!

Tỷ này vẫn như ngày trước khiêm tốn quá à!

Mà sao tỷ không nhận muội sao?

Tại muội lớn quá, lại trở lên xinh đẹp như vậy!

Tỷ này!

Thanh Lân huynh, muội phải hỏi tội huynh đấy!

Sao vậy?

Sao huynh lại khiến cho một đại tiểu thư chúng tôi nay lai trở thành một người vợ hiền, đảm đang như vậy!

Muội thiệt tình!

Đình Đình với Tâm giai cười vui vẻ:

Muội thật không thể tin được là có ngày lại gặp tỷ ở đây!

Ta cũng không ngờ!

Thời gian trôi nhanh thật thoáng chốc mà đã gần 2 năm rồi!

Phải! 2 năm sống với cuộc đời khác!

Tỷ hạnh phúc chứ?

Hừm!

Ta cũng phải cảm ơn muội rất nhiều đó, hảo muội tốt!

Không cần như vậy đây, miến sao tỷ hạnh phúc là muội cũng hạnh phúc rồi!

Hừm! Mà mẫu thân, người có khỏe không?

Mẫu thân! Người không ổn!

Mẫu thân!

Sau khi nghe Đình Đình nói Tâm giai không cầm được nước mắt!

Là con, là con bất hiếu!

Tâm giai tỷ, đừng như vậy?

Muội có thể để mẫu thân gặp tỷ một lần được không?

Siết chặt tay Đình Đình, ánh mắt khẩn cầu, cùng với dòng nước mắt ngấn lệ:

Hừm! Được muội sẽ làm, nhất định đó!

Thế là hai tỷ muội ôm nhau khóc nức nở.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play