Tiểu thư tính sao bây giờ!

Ta cũng không biết!

Liệu có cần phải nhờ đến lão gia không?

Ta!

Con có chịu chết cũng không chịu nhờ tới người cha này sao?

Lão gia!

***

Sao nàng mệt mỏi vậy?

Hừm! Tại vì cái tên Trần Vinh Thế đáng ghét đó ư?

Hừm!

Hắn đòi lấy xưởng nhuộm bên Trần Tâm muội, hắn đúng là đồ tiểu nhân bỉ ổi!

Đúng là những bọn người chỉ biết đè nén người khác mà đứng lên!

Có chửi hắn bao nhiêu cũng vô ích vì bản chất hắn đã không còn thuốc chữa!

Nhưng huynh yên tâm, đã có cha ta ra mặt hắn sẽ không làm được gì đâu!

Cha! Hai người đã làm hòa rồi sao?

Hừm! Cũng đâu còn cách nào!

Đúng rồi, dù sao thì hai người cũng là cha con mà!

Hừm!

Đình Đình!

Chuyện gì!

Chuyện của chúng ta!

Ta đúng là hồ đồ mà, chàng yên tâm mọi chuyện sẽ ổn thôi phải không?

Hừm!

Ta sẽ không để cho nàng phải chịu mọi việc một mình đâu?

Đình khẽ dựa đầu vào vai Tấn sinh:

Ta muốn sống một cuộc đời bình dị mãi mãi ở bên chàng.

Ta cũng vậy!

Nàng yên tâm dù tai ương có ập xuống ta cũng không bao giờ xa nàng.

Ta tin tưởng chàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play