Xin tiểu thư thứ lỗi, Tống gia đang bận lên không gặp ai trong ngày hôm nay, mong tiểu thư ra về.

Phiền ngươi nói lại cho ta một lần nữa!

Tôi nói rồi mà Tống gia không muốn gặp là không, tiểu thư mau về đi!

Ngươi!

Đang bí không còn cách nào:

Dừng lại!

Mời công tử!

Là Vinh Thành công tử, tại sao công tử đó lại ở đây, thoáng nhìn thấy bóng Đình Đình, Vinh Thành định gọi nhưng lại thôi.

***

Tống gia ngạo mạn!

Ồ bằng hữu tới rồi! Mời ngồi!

Đa tạ!

Khỏi cần đa lễ!

Này huynh tôi vừa thấy bóng một mỹ nhân đau khổ khi bị huynh từ chối!

Ý huynh là vị Phan cô nương đó, bỏ đi, ta đây không có hứng thú!

Chuyện là sao vậy, nói cho tại hạ biết được không?

Vị Phan cô nương đó tới nhờ ta gia hạn thêm thời gia hạn giao hàng.

Và huynh đã từ chối cô!

Hừm!

Huynh có thể giúp…

Nhưng lại không muốn giúp!

Bỏ đi! Chúng ta đi săn được không, ta mới tìm ra được một chỗ này hay lắm đi nhé!

Ta sẽ đi nếu huynh đồng ý với ta một việc!

Việc gì?

Giúp cô ấy đi!

Huynh!

Coi như nể mặt ta!

***

Cảm ơn Tống gia, chúng tôi sẽ cố gắng làm tốt, sẽ không làm Tống gia thất vọng!

Hừm! Mà Phan cô nương không phải cảm ơn ta đâu, mà người cô nên cảm ơn là Trần công tử đây, chính huynh ấy đã xin ta giúp cô.

Trần công tử đa tạ huynh, tôi sẽ trả ơn huynh khi có dịp!

Không có gì đâu!

Hừm! Mọi chuyện đã được giải quyết bây giờ ta đi chứ!

Được! Tiện đây nếu Phan tiểu thư không bận thì có thể đi chung với chúng tôi!

Ta! Không!

Coi như nể mặt tại hạ!

Hừm! Cũng được!

Tuyệt! Vậy chúng ta đi nào!

Hừm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play