Tâm nhi mau lên ngày hôm nay chúng ta còn rất nhiều việc đó:

Vâng! Tiểu thư!

Nào trước tiên phải đến chỗ Cửu thúc!

Chúng ta phải lấy một lô hàng ở đó!

Ừm!

Mau đi nhanh lên.

Hừm tiểu thư đừng giục nữa!

***

Lý công tử không tiễn!

Tới nơi rồi, mau vào thô!

Do quá vội mà Đình Đình:

Ớ này!

Ui da!

Tiểu thư!

Đi đứng kiểu gì vậy?

Ngươi không thấy đường hay sao?

Tâm nhi lại lớn tiếng quát mắc:

Tiểu thư!

Đỡ Đình Đình dậy:

Cô có sao không?

Cô không bị thương ở đâu chứ?

Ta không sao?

Thiệt tình tiểu thư không sao chứ, tại hạ thật là có lỗi!

Không đâu!

Ơ này huynh!

Đình Đình vội ngẩng mặt lên và hốt hoảng nhận ra khi người đó là Tấn sinh.

***

Tấn sinh lâu quá rồi không gặp!

Ừm! Nhanh quá mới hồi đó mà đến nay trông cô khác quá Đình Đình!

Khác! Khác gì!

Trong cô bây giờ xinh đẹp hơn, giỏi giang hơn, chín chắn hơn hồi đó!

Bộ! Hồi đó tôi trẻ con lắm sao?

Hừm! Một chút!

Huynh!

Chuyện của Tâm giai tôi cũng đã nghe qua, tôi thật sự lấy làm tiếc!

Không đâu! Mọi chuyện qua rồi!

Lần này huynh tới kinh thành làm gì vậy?

Hừm! Tôi trở hàng lên trên bán!

Ồ vậy sao?

Huynh đúng là tuổi trẻ tài cao đó!

Quá khen!

Họ nói chuyện, hàn huyên chuyện cũ rất vui vẻ, không muốn rời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play