Đang ngồi trong phòng:

Tiểu thư!

Chuyện gì?

Tiểu thư vẫn giận tôi sao, tôi không có cố ý mà!

Hứ!

Tiểu thư! Cô không biết phu nhân mất sớm nên từ nhỏ tôi sống với cô, tôi coi cô như một người chị, thế nên!

Nên tôi mới!

Cố tỏ ra vẻ nghiêm khắc với nô tì nhưng không nhịn được cười:

Ngươi làm gì mà khẩn trương vậy? Ta chỉ đùa thôi!

Tiểu thư dám chêu tôi!

Tôi cho cô biết này!

Ngươi! Thôi ngay đi!

Đang vui đùa vui vẻ:

Cộc cộc!

Hây da!

Là Kim Thoa !

Đúng là chủ không ra chủ tớ không ra tớ!

Nghe những lời như vậy Tâm nhi liền sừng cồ lên:

Kim thoa tỉ, hôm nay sao lại tới đây vậy!

Hống hách ngồi lại ghế:

Thực tình thì tôi cũng không muốn tới đây đâu, nhưng…

Đình Đình ngồi lại ghế mắt nhìn thẳng vào người nô tì kia:

Vậy ngươi tới đây có việc gì?

Là Đại phu nhân sai tôi tới, bà bảo cô tối nay lên ăn cơm, hôm nay nhà ta có khách quý!

Khách quý! Ai vậy?

Được! Ngươi về nói với Đại phu nhân là ta sẽ lên!

Được rồi! Vậy tôi về!

Không tiễn!

Tâm nhi vẫn ấm ức!

Tiểu thư sao cô để cô ta hống hách như vậy, dù sao cô cũng là tiểu thư.

Bỏ đi! Ta không chấp đâu, vì cô ta đâu có đáng!

Đúng rồi! Cô ta không đáng để chúng ta bận tâm, cô mau đi chọn xiêm y đi để tối còn đi!

Ta đâu có quan tâm tới chuyện đó!

Tiểu thư à! Người cũng phải chọn một bộ đồ đi chứ?

Mệt ngươi ghê!

Chọn bộ này đi!

Không! Nó quá bình thương!

Chọn bộ này đi!

Không! Ta không thích!

Tiểu thư à!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play