Trong vườn hoa nhà họ Trần Tâm, tiểu thư Tâm giai đang thưởng lãng hoa, ngắm
nhìn những con cá bơi lội, một phong thái nhẹ nhàng của tất cả các tiểu
thư. Nhẹ nhàng ngắt một cành hoa, ngồi lại ghế đá bên vườn hoa, nhấp nhẹ một ngụm trà, không khí đang yên tĩnh, người hầu gái Kim thoa lên
tiếng:
Tiểu thư, có tâm sự gì sao?
Khẽ đặt nhẹ ly trà xuống:
Không! Không có gì!
Tiểu thư đừng giấu em, em thầu hẩu tiểu thư từ thời nhỏ:
Ta không có!
Tiểu thư! Có phải cô buồn vì…
Chưa kịp nói thì:
Mau bắt lấy tiểu thư! Mau lên!
Tiểu thư đợi chúng tôi với!
Tiếng những người hầu um xùm cả lên:
Chuyện gì vậy?
Là tiểu thư Đình Đình lại gây chuyện!
Tiểu thư này ngày nào nó không gây chuyện thì cô không ăn ngon ngủ yên!
Bậy! Ngươi đừng nói như vậy!
Tiểu thư!
Mau đi xem tiểu thư Đình Đình có sao không đi!
Vâng! Tiểu thư!
***
Tiểu thư, chúng tôi xin cô hãy đứng lại đi!
Không! Các ngươi mau bắt ta đi!
Bắt ta đi!
Không đuổi kịp!
Ấy!
Tiểu thư cẩn thận!
Á!
Á!
Đình đình cứ thế chạy mà không để ý phía sau một hòn đá, vấp vào nhưng cũng
may có Lý Tấn sinh, một người huynh con của người làm ăn thân với ông
chủ Trần Tâm Nhân đỡ , trong lúc chưa trấn tĩnh được:
Này! Tiểu thư có sao không?
Ơ!
Chưa kịp nói được gì:
Tiểu thư!
Tiếng gọi của người nô tì Tâm nhi hét lên:
Mau buông ra! Tiểu thư có sao không?
Tên vô lại này ngươi dám làm vậy với tiểu thư ta sao, ngươi muốn chết sao?( Thái độ đanh đá):
Tâm nhi! Ngươi nói gì vậy?
Thì hắn!
Ngươi hiểu nhầm rồi công tử đây đã vừa cứu ta đấy!
Thật không?
Ừm!
Sau khi giải thích
Xin công tử thứ lỗi!
Không sao đâu!
Tấn sinh rời đi trong ánh mắt tiếc nuối của mọi người:
Trời ơi người gì đâu mà phong độ, tuấn tú quá!
Thế ai vừa mắng người ta?
Tiểu thư này! Là tôi lo cho tiểu thư, mà tiểu thư có chắc là mình không sao?
Không!
Mau đi thôi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT