Ha ha!

Trần Vinh Thế!

Ngươi đúng là đồ tiểu nhân.

Trần Vinh Thế đó là ta đấy.

Ha ha!

Chỉ trách ngươi đã đánh giá ta quá thấp.

Ha ha!

Đang đắc trí cười lớn, mà không hề biết Trần Vinh Thành đang ở phía sau:

Bặp!

Phập!

Một mũi dao rất đâm rất sâu từ phía sau:

Trần Vinh Thế! Câu nói đó là tôi phải nói, là ngươi,ngươi đã đánh giá thấp ta.

Trần Vinh Thành!

Rút dao nhanh ra:

Trần gia!

Trần gia!

Đám thuộc hạ lúc này mới xông lên, nhưng Vinh Thành cũng đã chuẩn bị kỹ, cả đám xông vào đánh nhau rất hỗn loạn. Trần Vinh Thế bị đâm sau, nhưng vẫn đứng ở đó rất kiên định. Biết là có biến nên Tâm Nhi đã lén bám theo, và chứng kiến mọi chuyện, quá run sợ trước vụ huynh đệ tương tàn này, nhưng khi thấy Trần Vinh Thế bị thương đã không cầm được xông vào:

Trần gia!

Trần gia! Người bị thương rồi!

Sao nàng lại ở đây?

Người bị thương rồi!

Ta không sao?

Không sao?

Nhanh tay lấy cái khăn băng lại cho Trần Vinh Thế:

Trần gia! Xin người hãy bảo họ dừng lại đi!

Xin người đó!

Mau! Giết nó cho ta!

Trần gia!

Mặc dù người bên Trần Vinh Thế đông nhưng Vinh Thành đã bất chấp hết mọi thứ, đánh bọn chúng bị thương hết lượt, Vinh Thành cũng bị thương khá lạnh, Vinh Thành với ánh mắt đỏ màu máu nhìn về phía Trần Vinh Thế.

Tam thúc!

Tam thúc

Trần Vinh Thế đền mạng đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play