Mời dùng trà!

Vinh Thành huynh uống đi!

Ừm! Đa tạ!

Tiểu Thanh huynh đệ ăn bánh đi đừng ngại:

Đa tạ tỷ tỷ xinh đẹp!

Đình Đình cười vui vẻ:

Vinh Thành!

Rốt cuộc huynh đã ở đâu trong suốt thời gian qua vậy:

Chuyện dài lắm!

Kể nể một hồi rất lâu, Đình Đình tức giận lắm đập tay vào bàn:

Thật quá đáng! Hắn không phải là người mà.

Vinh Thành! Đúng là khổ cực cho huynh quá!

Tất cả là do lỗi của Đình Đình, nếu không phải vì Đình Đình thì…

Không phải đâu!

Đừng nói vậy mà, không phải là lỗi của Đình Đình đâu.

Vinh Thành huynh!

Lần này ta về là có kế hoạch của ta:

Kế hoạch!

Phải! Kế hoạch của ta…

Được! Đình Đình sẽ hết lòng giúp huynh.

Đình Đình!

***

Bánh bao ngon lắm, đa tạ Tỷ Tỷ xinh đẹp!

Khéo mồm quá!

Ta về trước đây!

Được rồi!

Nhớ liên lạc với ta!

Hừm! Đi nào Tiểu Thanh!

Tạm biệt tỷ tỷ xinh đẹp!

Tiểu Thanh tạm biệt!

Chương 126: Trà của ta đâu!

Không!

Tôi không thể chấp thuận thương lượng này.

Ông nói vậy là sao, Tống gia!

Trần gia! 6/4, tôi 6 ông 4.

Chuyện này!

Rít một hơi thuốc dài, thở ra một làn khói dài, Trần Vinh Thế khà miệng khi nhấp một ngụm trà:

Tống gia! Ông làm vậy e rằng là khó.

Khó sao?

Nhưng tôi không thể nào thương thảo với Trần gia hơn nữa.

Tống gia!

Thôi được! Coi như lần này tôi nhường ông lần này.

Vậy sao?

Đa tạ Trần Gia!

Xứ! Ông ta nghĩ Trần gia này là ai chứ?

Về thôi!

***

Trần gia!

Tức giận từ ngoài phủ vào tới trong phủ:

Ngồi xuống ghế, dụi mạnh điếu thuốc xuống bàn, đập mạnh tay xuống bàn:

Trà của ta đâu!

Dạ! Dạ!

Người hầu nhanh chân đưa tách trà lên bàn:

Trần gia! Trà của người!

Nhập một ngụm trà rồi hất mạnh xuống bàn:

Cút!

Cút hết cho ta!

Mồm quát lớn, tay chân khua quặng, rất đáng sợ:

Trần gia!

Đi hết đi!

Ra ngoài hết đi!

Dạ!

Mọi người ra ngoài hết, Trần Vinh Thế vẫn hằn học ở lại đó, đôi mắt ngấn lên rất đáng sợ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play